ông  vẫn giữ  bình tĩnh.
Và câu đầu tiên ông   khi báo án  cho chúng   lý do, ông   rằng: “Con trai  mất tích , nó  bắt cóc!”
Lão Từ buột miệng hỏi : “Trương Chí Quyền?”
Trương Đào nhanh chóng đáp lời: “Vâng! Nó đang gặp nguy hiểm!”
Lão Từ và   ,  chuyện  uẩn khúc. Bởi vì theo chúng    thì Trương Chí Quyền đáng lẽ   đưa  bệnh viện tâm thần nội trú và đang trong quá trình điều trị mới đúng.
Thế là Lão Từ liền gọi vài cuộc điện thoại ngay tại chỗ, và những thông tin nhận  là:
Thứ nhất, Trương Chí Quyền hôm qua   mặt tại bệnh viện tâm thần, nhưng nửa đêm thì mất tích. Camera giám sát ghi  hình ảnh một  khả nghi lẻn ,  dấu hiệu là vụ bắt cóc.
Thứ hai, bệnh viện tâm thần đó  trong nội thành,  thuộc thẩm quyền của chúng , nên vụ án Trương Chí Quyền mất tích sẽ do Cục Công an thành phố tiếp nhận điều tra.
Lão Từ  , dang hai tay ,  và  rằng vụ án   tiếp nhận điều tra ,  còn thuộc thẩm quyền của chúng  nữa. 
Chuyện rối ren thế , chúng  thật sự chẳng  dính  nữa.
  chuyện luôn  đổi trong chớp mắt.
Trương Đào vội vàng : “ , nhưng sáng sớm nay,   nhận  thứ , nó  đặt ngay  cửa nhà .”
Hai tay ông  run rẩy, rút  một phong bì từ trong túi,  xé  cho chúng  xem.
Đó là những bức ảnh của Trương Chí Quyền. Rất nhiều ảnh,  đó ghi  đủ  trạng thái của Trương Chí Quyền: Từ vẻ ngoài bảnh bao đến khi  lóc thảm thiết. Vết thương  mặt   ngày càng nhiều, cuối cùng mặt mày sưng vù, bầm tím, đầy vết thương, đến mức  thể  nổi nữa. Vẻ mặt tuyệt vọng đến thê lương.
Cuối cùng,  thêm một tờ giấy,  đó là dòng chữ  cắt ghép từ các chữ cái  báo: “Đến Huyện X báo cảnh sát thì mới  thể cứu  con trai ông.”
Huyện X chính là nơi chúng  ở, hiện trường của vụ án ban đầu.
 và Lão Từ     nữa.
Vì  chứ?
Vì  bọn bắt cóc  để  một tờ giấy như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/day-toi-loi/chuong-8.html.]
Lão Từ  xong, ngây  hồi lâu, mới miễn cưỡng : “Ông đợi một chút, vụ  chúng   thể tùy tiện nhúng tay ,     chuyện với lãnh đạo cấp thành phố …”
Trương Đào vội vàng : “Không cần , họ  bắt  nghi phạm ngay trong đêm qua ,  tên Trần Khẳng  đang  điều tra . Chuyện xảy  sáng nay cũng  thông báo ,  lẽ họ đang  đường đến đây.”
Lão Từ  ngây .
Sức mạnh đồng tiền của Trương Đào quả nhiên lợi hại.
Và ngay  đó, điện thoại của Lão Từ cũng reo lên, là Đội trưởng Hoàng của Đội điều tra hình sự cấp thành phố. 
Họ thật sự đang  đường đến đây.
 vấn đề là  chuyện vẫn  hề rõ ràng.
Nếu kẻ bắt cóc Trương Chí Quyền là Trần Khẳng, thì   sẽ  dễ dàng  bắt đến , đúng ? 
Thế mà giờ đây    đang trong tay Đội trưởng Hoàng. Nếu     thì chẳng lẽ đây là một vụ bắt cóc đơn lẻ,  liên quan đến vụ án  ?
Ngoài , điều khiến chúng  khó hiểu nhất là vì  bọn bắt cóc   Trương Đào  về đây để báo cảnh sát?
10
Đội trưởng Hoàng dẫn theo một đoàn , trong đó quả nhiên  Trần Khẳng.
Lão Từ  chút tức giận. Họ bắt  trong khu vực của chúng  ngay trong đêm mà   báo  một tiếng nào. 
Mặc dù phạm vi quản lý của chi đội bao trùm khu vực của chúng , về lý thì  vi phạm quy định, nhưng xét về tình thì ít nhất cũng  báo một tiếng chứ.
 Đội trưởng Hoàng   nhiều lời vô ích với chúng , rõ ràng ông  cũng đang  cấp  ép xuống.
Sau khi sắp xếp  thỏa cho Trương Đào và Trần Khẳng, ông  nhanh chóng trao đổi tình hình vụ án với chúng :
Thứ nhất, việc Trương Chí Quyền mất tích đêm qua chắc chắn là một vụ bắt cóc   âm mưu từ lâu. Vì theo điều tra hiện trường của họ, phát hiện đối phương để   ít dấu vết, ít đến mức trong  hơn chục camera thì chỉ  một camera   hình ảnh mờ ảo về việc bọn họ trốn thoát khỏi bệnh viện. Trong hình ảnh đó là một  đàn ông khỏe mạnh đang cõng Trương Chí Quyền  bất tỉnh, chuồn  từ cửa  của bệnh viện, nơi  quản lý lỏng lẻo. 
Nói cách khác, bọn bắt cóc  quen thuộc với cấu trúc bên trong bệnh viện,  thể là  nội bộ gây án, khía cạnh  đang  các đồng nghiệp khác điều tra.
Thứ hai, Trần Khẳng  bằng chứng ngoại phạm  hảo. Tối qua, khi vụ án xảy  tại bệnh viện, Trần Khẳng  đang thức trắng đêm đánh mạt chược với vài đồng nghiệp.
Nghe đến đây,  nhíu mày.