Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 120: Một Trận Huyết Chiến

Cập nhật lúc: 2025-07-27 18:08:10
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước mắt hai nhóm đang giao chiến, dường như đang tranh giành một quả cầu nhỏ.

Vân Tranh dừng bước, ánh mắt dõi lên sườn núi hoang mọc đầy cỏ dại phía xa, chăm chú .

Mộ Dận thấy Vân Tranh yên bất động, liền cạnh nàng, khó hiểu hỏi:

“Sao thế?”

Nói dứt câu, như chợt nghĩ điều gì, liền vỗ ngực, mặt mày non nớt nghiêm túc :

“Đừng sợ! Có Mộ gia ở đây bảo vệ, nhất định để ngươi loại !”

“Tránh !”

Vân Tranh quát khẽ một tiếng.

“Hả?” Mộ Dận còn kịp phản ứng thì nàng kéo mạnh sang một bên.

Chỉ trong tích tắc, một mùi tanh nồng nặc phả đến—cũng chính lúc đó, bãi cỏ phía xa bỗng vang lên tiếng hét thảm thiết dồn dập.

Mộ Dận kéo khỏi vị trí cũ, cúi đầu , liền thấy nơi giờ phủ kín bởi một lớp chất độc sền sệt màu đen.

Ngẩng đầu xung quanh, lập tức trợn mắt há mồm— thảm cỏ đầy rẫy rắn độc to lớn, mỗi con đều to như cột nhà, cơ thể đen sì sì, ánh mắt đỏ lòm đầy hung tợn.

Là Hắc Vân Xích Xà!

Mỗi con đều tu vi cửu giai, tương đương với Linh Hoàng trung giai ở nhân loại!

Chỉ sơ qua cũng hơn ba mươi con!

“Chỗ là điểm nhiệm vụ, thể kiếm điểm tích lũy! Mộ Dận, chúng chiến một trận trò !”

Vân Tranh đám rắn độc như thấy kho báu, hai mắt sáng rỡ.

Mộ Dận biểu cảm phấn khích của nàng, trong đầu bất giác hiện lên hình ảnh đầu tiên gặp mặt.

Chỉ là… hiện tại nàng của kẻ khác .

“Hảo!” – Mộ Dận đáp, ánh mắt lấp lánh.

Hai .

Vân Tranh vung tay, trường thương xuất hiện, nàng lao về phía , chân điểm vài bước áp sát một con Hắc Vân Xà.

Nói là chiến đấu, thực là nghiền ép !

Mỗi ảnh màu đỏ lóe lên là một con rắn khổng lồ tiêu diệt.

Mộ Dận sững sờ.

Không chỉ , những khác bãi cỏ cũng ngây , cả đám đang quan sát bên ngoài cũng sững sờ.

“Cái …”

“Cô là thiên địch của Hắc Vân Xà ?”

Bằng một chiêu tất sát?

Tại một đại điện trong Thánh Viện, năm vị phó viện trưởng đang xem trận đấu cũng khỏi khiếp sợ.

Quân Phương kích động nắm lấy tay Lâu Phượng Tiên :

“Chính là nàng! Là thiên tài phù văn lục phẩm mà kể với ngươi!”

Lâu Phượng Tiên—gương mặt yêu mị—nở nụ hài lòng:

“Không tệ, cô bé , nhận .”

Nam Bá Thiên xen :

“Không , thấy pháp nàng thích hợp với hướng võ tu công kích hơn!”

Lâu Phượng Tiên liếc một cái, nhẹ:

“Đến lúc đó để nàng tự chọn.”

“Được thôi.” Nam Bá Thiên thấy nàng cũng lý, đành gật đầu.

Ở một bên, Đế Tôn đại nhân vẫn trầm mặc quan sát Vân Tranh, mấy bận tâm đến cuộc tranh cãi của bọn họ.

Hắn , Tranh Nhi của lợi hại thế nào—nàng nhất định sẽ rực rỡ tỏa sáng!

Bách Linh bên cạnh thấy ánh mắt chăm chú của Dung Thước thì trong lòng âm thầm thở dài.

Chỉ e… chỉ thiếu nữ đến từ tiểu quốc mới khiến Dung Thước bằng ánh mắt như —ánh mắt đầy nhu tình, sát khí, lạnh lẽo.

Nhớ đến tối hôm qua, lúc đang tu bổ bí cảnh gian, Dung Thước đột nhiên kéo rời

Lúc còn tưởng chuyện gì gấp lắm.

Kết quả là kéo đến… xem vị hôn thê nhà chiến đấu trong bí cảnh khảo nghiệm!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-120-mot-tran-huyet-chien.html.]

———

Trên chiến trường, mỗi Vân Tranh vung thương thêm một con Hắc Vân Xà hạ, khiến đám khác đỏ cả mắt.

Cuối cùng, nhịn nữa, họ cũng lao chiến đấu.

Tuy nhiên… động thủ mới : đánh mấy con rắn dễ như tưởng!

Mộ Dận cũng nhập cuộc, cầm song đao lướt như gió.

Khoảng mười lăm phút .

Vân Tranh g.i.ế.c tổng cộng 18 con, Mộ Dận hạ 9 con.

Phần còn đám phía chia .

Mộ Dận nhặt lấy quả cầu nhỏ, thấy bảng tích điểm của 43 điểm, xếp hạng thứ 80.

Hắn lập tức sang bảng tên Vân Tranh— thứ 10, 86 điểm, gấp đôi điểm của !

“A Tranh, ngươi hạng 10 bảng tích điểm!”

Mộ Dận chạy đến bên Vân Tranh, phấn khích thông báo.

Câu chỉ rơi tai Vân Tranh, mà cả những khác cũng thấy.

Tích điểm thứ 10! 86 điểm!

Nếu bắt thiếu nữ áo đỏ , chẳng lập tức lọt top 10 ?!

Ý nghĩ dấy lên, ánh mắt lập tức trở nên tham lam.

Phiêu Vũ Miên Miên

Mộ Dận nhận ánh mắt khác thường , lặng lẽ nhướng mày với Vân Tranh, trong mắt tràn ngập ý .

“Làm lắm!” – Diễn xuất của Mộ Dận tồi chút nào.

Đây chính là kế hoạch hai bàn sẵn—lấy điểm tích lũy mồi nhử, dụ bọn họ lộ mặt, đó quét sạch một lượt!

Tuy nhiên, với những thiên kiêu vượt Linh Tông, tạm thời vẫn nên ẩn nhẫn!

Bây giờ cỏ, mạnh nhất cũng chỉ mới Linh Hoàng bát giai, cho nên…

Chiến một trận cho trò!

Trong ánh mắt tham lam của đám đông, khuôn mặt xinh của Vân Tranh bỗng trở nên tái nhợt, ánh mắt lơ đãng đảo quanh một vòng, vẻ sợ hãi.

“Chúng thôi!”

Vân Tranh nhẹ giọng kéo ống tay áo Mộ Dận, cúi đầu lí nhí .

Mộ Dận nàng với vẻ đáng thương như hoa nhỏ trong gió, suýt nữa bật .

Trời ạ, A Tranh diễn giỏi thế từ bao giờ ?!

Mộ Dận lập tức gật đầu: “Được, chúng .”

khi hai lưng rời thì lưng vang lên giọng mỉa mai lạnh lẽo:

“Muốn chạy? Hỏi qua bọn ?”

“Vừa các ngươi g.i.ế.c bao nhiêu Hắc Vân Xà, thật khiến khó chịu!”

Người lên tiếng là một nam tử mũi ưng.

Những khác cũng đồng loạt phụ họa, vây lấy hai .

“Để quả cầu nhỏ, bọn sẽ tha cho các ngươi!” – Một kẻ tham lam lên tiếng.

“Đồ khốn!” – Mộ Dận quát lớn.

Hắn giận quá hóa :

“Nếu quả cầu, bọn chẳng sẽ loại ? Đừng tưởng thủ đoạn dọa trẻ con dùng với bọn !”

Nam tử mũi ưng khịt mũi khinh bỉ:

“Nếu trò dọa trẻ con, thì cũng đừng trách chúng tay độc ác!”

“Hành động ! Đoạt lấy quả cầu , chia !” – Một hét lớn.

Cả đám cảm thấy hợp lý, lập tức rút vũ khí lao tới Vân Tranh và Mộ Dận.

Tình thế nguy hiểm cận kề.

Vân Tranh và Mộ Dận , nở nụ giảo hoạt.

“Keng!”

“Keng!”

Vân Tranh một nữa triệu hồi trường thương bốc lửa, Mộ Dận cũng gọi song đao.

Loading...