Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1385: Chúc mừng các ngươi
Cập nhật lúc: 2025-12-05 16:54:44
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù trong lòng Ưng Tuyết vô cùng bài xích chuyện gán ghép , nhưng nàng thể tỏ thái độ ngay mặt, suy cho cùng, nàng chẳng phật lòng ông nội của cũng như Đái lão gia tử.
Ưng Tuyết khẽ nhún vạn phúc, giọng trong trẻo, tươi cất lời: «Nếu Không Dạ ca ca chê bai, đương nhiên qua nhiều hơn với , dẫu Không Dạ ca ca tài giỏi đến thế, chính là tình trong mộng của bao nữ tu ở Thiên Trạch Thần Châu cơ mà.»
Đái lão gia t.ử lập tức cất tiếng sang sảng đầy khoái trá: «Dạ Nhi, ngươi còn mau đáp lời Tuyết Nhi của ngươi ?»
Đái Không Dạ ngước mắt về phía Ưng Tuyết, khoé môi khẽ nhếch lên thành một nụ : «Tuyết Nhi , nếu chuyện gì cứ đến tìm , việc gì giúp , nhất định sẽ giúp.»
Ưng lão gia t.ử mà dở dở .
«Hai đứa khách sáo với gì chứ?»
Ưng Tuyết chỉ đành lên tiếng đối phó vài câu, Đái Không Dạ cũng y như .
Một lát , hai họ cố ý sắp xếp riêng trong một tiểu đình, tinh tường nào cũng thể hai vị lão gia t.ử của nhà họ Đái và họ Ưng đang ý tác thành cho cả hai.
Trên gương mặt Ưng Tuyết vẫn thoáng hiện nét nhàn nhạt, chẳng mặn mà cũng chẳng lạnh lùng.
Đái Không Dạ cũng lặng lẽ yên, đôi mắt rũ xuống, chẳng rõ đang suy tư điều gì.
Hai rơi một sự im lặng đến kỳ quái, Ưng Tuyết vẫn giữ phong thái gia giáo của , chủ động lên tiếng phá vỡ bầu khí: «Không Dạ ca ca, cô nương nào trong lòng ?»
Sắc mặt Đái Không Dạ sững , «…Chưa .»
Ưng Tuyết tủm tỉm : «Không Dạ ca ca, do dự , điều đó chứng tỏ trong lòng thật sự một cô nương thương mến. Nếu như , Tuyết Nhi cũng xin thẳng, Tuyết Nhi cũng trong lòng, cho dù hai vị lão gia t.ử hết lòng tác thành cho chúng , trái tim dành cho cũng sẽ bất kỳ đổi nào.»
Đái Không Dạ , sắc mặt vẫn hề biến đổi.
Ngay khi Ưng Tuyết định mở lời tiếp, Đái Không Dạ ngước mắt thẳng nàng: «Người ngươi thương là Đái Tu Trúc, thế nhưng Đái Tu Trúc sẽ chẳng bao giờ về nữa.»
Sắc mặt Ưng Tuyết trắng bệch như tờ giấy.
Nơi khoé môi Đái Không Dạ vẫn vương nét tản mạn: «Biết chừng, bây giờ cưới vợ cũng nên.»
Câu khiến thể Ưng Tuyết khẽ run lên, nàng cố gắng hết sức để đè nén cảm xúc đang trào dâng.
Không Dạ cất tiếng khẩy: «Người cùng ngươi thanh mai trúc mã là Đái Tu Trúc, cùng ngươi trải qua những ngày tháng ngây thơ cũng là Đái Tu Trúc, ngươi còn đơn phương một lòng với Đái Tu Trúc, thật tài nào hiểu nổi, một kẻ thiên phú tầm thường, tính tình bình bình như Đái Tu Trúc, rốt cuộc điểm nào khiến ngươi lòng?»
Vốn dĩ chiếm thế thượng phong trong cuộc đối thoại là Ưng Tuyết, mà giờ đây biến thành Không Dạ.
Ưng Tuyết im lặng một hồi lâu: «Ngươi hiểu .»
Không Dạ cảm thấy thật nực : «Tại hiểu?»
Ưng Tuyết ngẩng đầu thẳng mắt : «Vậy ngươi cũng đang đơn phương một ?»
Không Dạ nghẹn lời, cất tiếng lạnh: «Hừ, từng thương mến ai, nhưng vẫn luôn hận một .»
«Vậy ngươi phân biệt là yêu, là hận ? Đái Không Dạ, thật thấy ngươi chuyện gì cũng tỏ tường, chỉ là ngươi nay vẫn chịu thừa nhận mà thôi. Vậy ngươi nuối tiếc ? Ngươi trơ mắt cô nương thương mến, một ngày nào đó sẽ gả cho khác ? Ngươi…»
«Câm miệng!» Sắc mặt Không Dạ sa sầm, bàn tay theo phản xạ siết chặt lấy cổ của Ưng Tuyết, tựa như bóp nát nàng, để nàng bao giờ thể thốt những lời ồn ào phiền nhiễu nữa.
«Khụ khụ… khụ…»
Ưng Tuyết siết cổ đến mức gương mặt đỏ bừng, ngay lúc nàng định cất sức phản kháng.
Không Dạ buông tay , mang theo vẻ mặt lạnh lẽo âm u rời khỏi nơi .
Mà những thị nữ và thị vệ đang hầu hạ bên cạnh, ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc, lo lắng chạy đến bên cạnh Ưng Tuyết.
«Ưng tiểu thư, chứ?»
«Tiểu thư, nô tỳ gọi y sư!»
«Quay !» Ưng Tuyết khó nhọc hít thở cho đều, cau mày trầm giọng lệnh: «Chuyện xảy hôm nay, phép cho bất kỳ ai khác, nếu như kẻ nào trong các ngươi truyền ngoài, g.i.ế.c tha!»
«Vâng.» Mọi chỉ đành tuân lệnh.
Ưng Tuyết theo bóng lưng rời của Không Dạ, ánh mắt nàng sâu thẳm, tâm trạng hiểu chút nhẹ nhõm, hoá chỉ một nàng khổ sở đơn phương.
Mà còn một tên là ‘Đái Không Dạ’.
Bất chợt, sắc trời đột ngột biến đổi, mây đen ùn ùn kéo đến che kín cả đỉnh đầu.
Từng luồng lôi kiếp uy mãnh kinh ầm ầm giáng xuống, khiến cho cả Thiên Trạch Thần Châu cũng chấn động, ít tu thần giả đ.á.n.h trúng, chịu thương tích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1385-chuc-mung-cac-nguoi.html.]
…
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, thoáng chốc là nửa tháng .
Lúc , tại Quỷ Vực.
Hậu sơn Quỷ Cung suốt bấy nhiêu ngày qua, vẫn luôn bao phủ bởi bạch quang, từng đạo lôi điện thô to ngừng giáng xuống, bọn Quỷ tộc căn bản dám đến gần, bởi vì hậu sơn một kết giới, chính là do Quỷ Tổ để .
Do Quỷ Vực mất ba vị đại tướng, nên lúc ít Quỷ tộc bắt đầu tranh giành quyền lực.
Không ngừng tàn sát lẫn .
Quỷ Vực ngoài ba vị đại tướng , thực vẫn còn hai vị nữa.
Một trong hai vị đại tướng Quỷ tộc đang bế quan, tỏ rõ thái độ màng thế sự. Vị đại tướng Quỷ tộc còn thì ngày ngày chỉ ăn uống hưởng lạc, chỉ cần chọc , sẽ mặc kệ đám Quỷ tộc khác tàn sát .
Trong nhất thời, Quỷ Vực trở nên chút hỗn loạn.
Thế nhưng, chẳng bao lâu , từ trong những cuộc tàn sát xuất hiện thêm ba vị đại tướng mới.
Mà lúc , tại hậu sơn Quỷ Cung, bên màn bạch quang bao phủ, một thiếu nữ đang ngừng thi triển Đồng thuật pháp ấn và đồ đằng, pháp ấn xuất hiện, tất cả các loại quỷ thụ hậu sơn đều hóa thành tro bụi.
Ầm! Ầm! Ầm!
Tiếng nổ vang vọng ngừng hậu sơn, thỉnh thoảng xen lẫn tiếng sấm rền vang của lôi kiếp giáng xuống!
Một phần lôi kiếp sẽ chủ động đ.á.n.h thẳng Vân Tranh, đó hóa thành nguồn sức mạnh thuần khiết chui đan điền của nàng.
Trải qua nửa tháng tu luyện , Vân Tranh đột phá đến Chân Thần Cảnh tầng thứ bảy, chỉ còn thiếu một bước nữa là thể đột phá đến Quân Thần Cảnh.
Vân Tranh xoay , về phía những hàng và cả đám nhóc đang la liệt, khẽ thở dài một tiếng thật sâu.
Đã nửa tháng trôi qua , mà vẫn một ai tỉnh cả.
Thế nhưng, nàng phát hiện cơ thể của mỗi bọn họ đều đang những biến đổi nhỏ, đợi đến khi bọn họ tỉnh , tu vi chắc chắn sẽ tăng lên một bậc đáng kể.
Trong đó, biến đổi rõ rệt nhất chính là Tề Phách và Mộ Dận.
Hai bọn họ hấp thu sức mạnh của Quỷ Thần Bắc Kỳ, nếu thể luyện hóa bộ để bản sử dụng, thực lực chắc chắn sẽ hề yếu.
Vân Vũ
Đám nhóc cũng biến đổi lớn, ngoại trừ Đại Quyển.
Đại Quyển trông như thể đang ngủ say, hề lấy một tia sức mạnh d.a.o động. Ngay cả lôi kiếp cũng giáng xuống .
Thật kỳ lạ.
Vân Tranh khẽ chau mày, nàng nghĩ đến chuyện về cuộc thi tranh đoạt danh ngạch của Bát Đại Tiên Viện, chỉ còn tới mười ngày nữa là cuộc thi sẽ bắt đầu.
Nếu Lan và thể tỉnh kịp lúc, chẳng bọn họ sẽ thể tham gia cuộc thi ?
Còn nữa, ma hạch mà Chung Ly tìm, liệu ở trong Quỷ Vực ?
Ngay lúc Vân Tranh đang chuẩn bói một quẻ, nàng liền cảm nhận tỉnh .
Là Tôn Tử.
Tôn T.ử tỉnh , còn kịp phản ứng gì thì bước quá trình tấn cấp, ngay cả chính cũng vô cùng ngơ ngác.
Tôn T.ử một mạch đột phá đến Bán Thần Cảnh tầng thứ bảy.
Ngay đó, Tôn Đông Linh cũng tỉnh , nàng cũng đột phá đến Bán Thần Cảnh tầng thứ bảy.
Sau khi Tôn T.ử và Tôn Đông Linh tấn cấp xong, cả hai đều lộ vẻ mặt khó tin, ngờ bọn họ thể đột phá liên tiếp mấy tiểu cảnh giới!
Khoan !
Nơi là ?!
Bọn họ ngẩng đầu lên, giữa màn bạch quang mờ ảo và ánh chớp lôi điện lập lòe, chỉ thấy Vân Sư Tỷ đang mỉm mặt .
"Chúc mừng các ngươi."
--------------------