Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1445
Cập nhật lúc: 2025-12-06 16:11:55
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngay cả các đại thế lực đang an tọa khán đài cũng nóng lòng cuộc, tranh giá.
Khung cảnh nhất thời trở nên vô cùng hỗn loạn.
Dù cho mức giá mà các đại thế lực ở Lang Châu đưa cao ngất trời, khiến Liên Bì Hậu cũng xao xuyến trong lòng, nhưng vẫn kiên quyết giữ vững ý định ban đầu, là đem những suất tiến Thông Tiên Bí Cảnh bán cho bảy đại Tiên Viện .
Thứ nhất, là để t.ử của Bát Đại Tiên Viện cạnh tranh lẫn , tránh sự can thiệp của các thế lực ngoại lai. Thứ hai, là để ngăn chặn những kẻ hiểm ác trộn trong.
Cuối cùng, Liên Bì Hậu chia năm mươi suất danh ngạch thành bảy phần, bán cho bảy đại Tiên Viện còn .
Cuộc tranh tài giành suất của Bát Đại Tiên Viện cứ thế mà hạ màn.
Thế nhưng, những trận chiến nảy lửa đó vẫn còn in đậm trong tâm trí , đặc biệt là những trận đấu của Vân Tranh. Nàng luôn thể lật ngược thế cờ trong nghịch cảnh, khiến ai nấy đều chấn động đến tột cùng.
Liên Bì Hậu ôm khư khư mười lăm tỷ Tinh Ngọc, lòng tràn đầy mãn nguyện trở về khu vực của Thiên Xu Tiên Viện, ha hả, hào sảng vung tay một cái: “Các con, tối nay chúng sẽ đến tửu lầu lớn nhất Minh Trú Vực ăn mừng một bữa trò! Lão phu khao!”
Các t.ử của Thiên Xu Tiên Viện thì mừng rỡ vô cùng. Bọn họ ngớt lời reo hò vang dội.
Vân Tranh vốn chỉ về đ.á.n.h một giấc cho sướng, nhưng tin tửu lầu ăn uống, nàng liền cảm thấy cơ thể vẫn còn thể gắng gượng thêm chút nữa.
…
Sau khi cuộc tranh tài kết thúc, bắt đầu lục tục về.
Vân Tranh cùng những bạn của cũng hòa theo dòng bước khỏi La Thiên Võ Trường, thế nhưng suốt quãng đường đó, bao nhiêu ánh mắt đều đổ dồn về phía nàng.
Thậm chí, một vài vị trưởng lão cầm trịch của các đại thế lực còn chẳng ngần ngại tiến thẳng lên chặn đường bọn họ, dùng giọng điệu hết sức hòa nhã, tươi với Vân Tranh: “Vân tiểu hữu, với thực lực và thiên phú của ngươi, lẽ nào cam tâm chôn chân ở một Thiên Xu Tiên Viện nhỏ bé ư? Hay là gia nhập với chúng ? Chúng thể cung cấp cho ngươi những tài nguyên đỉnh cao nhất…”
Liên Bì Hậu tức đến nổ cả phổi, nhưng vẫn cố nén giận, hề cắt ngang lời bọn họ.
Hắn xem thử thái độ của nha đầu Vân Tranh . Nếu nàng thật sự vươn đến một nơi cao hơn, tất nhiên sẽ níu kéo gì. Suy cho cùng, Thiên Xu Tiên Viện của bọn họ bây giờ đủ loại tài nguyên đều thiếu thốn, lạc hậu, thậm chí thể là chẳng gì cả.
Vân Tranh mỉm lắc đầu: “Cảm tạ ý của chư vị, hiện tại ở Thiên Xu Tiên Viện . Sau lẽ cũng sẽ gia nhập bất kỳ thế lực nào , bởi vì bản vốn yêu thích cảm giác tự do tự tại.”
Nghe nàng , bọn họ liền kín đáo trao đổi ánh mắt với , cũng nở một nụ .
“Nếu , chúng đương nhiên sẽ tôn trọng quyết định của ngươi.”
Chỉ cần Vân Tranh gia nhập bất kỳ một thế lực nào ở Lang Châu, bọn họ liền thể yên lòng. Bởi lẽ, nếu Vân Tranh đầu quân cho một thế lực khác, một khi nàng trưởng thành, chắc chắn sẽ trở thành một kình địch đáng gờm.
Khi đó, bọn họ nhất định tay diệt trừ mối họa từ trong trứng nước.
Vân Tranh ở Thiên Xu Tiên Viện thì là chuyện khác. Nàng chỉ là một tử, cho dù trở thành trưởng lão chăng nữa, cũng chẳng thể nào uy h.i.ế.p đến thế lực của bọn họ.
Suy cho cùng, Bát Đại Tiên Viện ở Lang Châu vốn là một sự tồn tại trung lập.
Người của các đại thế lực lượt rời .
Vân Vũ
Liên Bì Hậu đưa mắt Vân Tranh, vẻ mặt đầy suy tư, khẽ cúi đầu, buông một tiếng thở dài.
Mộ Dận đột nhiên giơ tay vỗ nhẹ lên vai Liên Bì Hậu, khó hiểu hỏi: “Viện trưởng mặt dày, ngươi đang thở ngắn than dài cái gì ?”
Liên Bì Hậu giật nảy , tức thì xù lông: “Ngươi lão phu hết cả hồn.”
“Viện trưởng, yếu bóng vía thế cơ ?” Mộ Dận tủm tỉm .
Liên Bì Hậu cau mày quát: “Đi chỗ khác chơi! Nhóc ranh thì cái gì?”
Mộ Dận thì sa sầm mặt mày, vui mặt: “Viện trưởng, hơn hai mươi tuổi , còn là nhóc ranh nữa, nên chú ý lời ăn tiếng một chút.”
Hắn, Mộ Dận, là một nam nhi đầu đội trời chân đạp đất !
Chẳng chút gì liên quan đến hai chữ ‘nhóc ranh’ cả.
Liên Bì Hậu xong, cho qua chuyện: “Được , .”
“Đi nào, đến tửu lầu ăn uống no say thôi!”
Vừa đến hai chữ ‘uống rượu’, đôi mắt Phong Hành Lan chợt sáng rực lên, bất giác đưa mắt về phía Vân Tranh.
Vân Tranh cảm nhận ánh của Phong Hành Lan, bèn nghiêng đầu chạm ánh mắt của . Nàng bất giác dở dở , bởi vì cả khuôn mặt tuấn tú của Phong Hành Lan như đang rành rành mấy chữ: ‘Ta uống Linh Tửu’.
“Một vò.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1445.html.]
“Được.” Phong Hành Lan đáp trong nháy mắt.
Mộ Dận vội giơ tay lên: “A Tranh, cũng một vò!”
Yến Trầm ho khẽ một tiếng: “Tranh Tranh, chúng lâu uống Linh Tửu .”
Vân Tranh bật : “Mỗi một vò.”
Vốn dĩ nàng vẫn luôn cất giữ Linh Tửu, định bụng đợi đến khi Phong Vân Bát Nhân tề tựu đông đủ sẽ cùng cạn chén, nhưng bây giờ, mấy bọn ngỏ ý uống, nàng đương nhiên sẽ từ chối.
Ít hôm nữa, nàng luyện chế thêm một ít Linh Tửu là .
Chung Ly Vô Uyên lúc trông chút mất hồn mất vía, cứ cúi đầu, mải mê suy nghĩ chuyện gì đó.
Khi Vân Tranh ngước mắt về phía Chung Ly Vô Uyên, nàng liền nhận tâm trạng khác thường của , trong lòng cũng đoán đôi phần. Chung Ly Vô Uyên hoặc là đang nghĩ đến Thanh Thanh Mỹ Nhân Nhi, hoặc là đang bận tâm về chuyện ở Âm Ma Cảnh hôm đó.
Vân Tranh thu hồi ánh mắt, quấy rầy dòng suy tư của Chung Ly Vô Uyên lúc .
…
Buổi tối, các t.ử của Thiên Xu Tiên Viện tề tựu đông đủ trong tửu lầu, cùng cạn chén thỏa thích, những món ngon bàn vẫn còn nóng hổi.
Đây là đầu tiên các t.ử của Thiên Xu Tiên Viện thể mở lòng với , ăn uống vui vẻ đến thế. Bọn họ nâng chén cạn ly, trò chuyện rôm rả, mỗi đều dốc hết tâm tư để kể về hoài bão của riêng .
Hoài bão của phần lớn các tử, vẫn là kiếm thật nhiều tiền.
Có một ít tử, dù rõ thiên phú của còn hạn chế, nhưng vẫn khao khát phá vỡ những gông cùm của thế tục, để từng bước một vươn lên thành cường giả.
Trong bữa tiệc ăn mừng , Vân Tranh ít khi lên tiếng, bởi vì nàng chỉ lặng lẽ ở đó, lắng tâm sự.
Tề Phách uống say mèm, ôm khư khư vò rượu, nước mắt nước mũi giàn giụa mà : “Lão Đại, là đầu tiên đối xử với như , ngoài Lam Di . Sau nhất định sẽ vì mà cúc cung tận tụy, nhưng lấy cái kho báu con con của đấy, nếu dám động nó, sẽ cho xem! Hu hu hu…”
Tôn Đông Linh: “Sư tỷ, chính là mục tiêu mà sẽ mãi mãi theo đuổi.”
Tôn Tử: “Bao giờ mới thể trở thành cường giả đây?... A a a! Viện trưởng thể giúp đổi tên , gọi là ‘Tôn Tử’ nữa! Cái tên của chắc chắn là do sở thích quái đản của Viện trưởng , hu hu hu t.h.ả.m quá mất!”
Đái Tu Trúc: “Ta dựa dẫm gia tộc, tự trở thành Thần Minh.”
Nguyệt Châu: “Ta ngao du khắp thế gian, ngắm muôn màu muôn vẻ, để còn gì hối tiếc.”
Vân Tranh lắng , ung dung gắp thức ăn, thỉnh thoảng cũng đáp vài câu. So với dáng vẻ phấn khích, sôi nổi của , nàng lúc trông điềm tĩnh và chững chạc hơn hẳn.
Bữa tiệc ăn mừng dường như là một lối thoát để các t.ử trút bỏ hết những tâm sự về cuộc sống đây. Qua đêm nay, những ngày tháng , bọn họ sẽ thêm động lực để tiến về phía .
Trong lúc đó, Liên Bì Hậu đem một tỷ rưỡi Tinh Ngọc giao cho nàng.
Vân Tranh nhận lấy.
Nàng từ từ ngước mắt lên, giọng điệu vô cùng nghiêm túc, hỏi: “Viện trưởng, ngài thể chỉ dạy cho chúng Công Pháp và Chiến Kỹ ?”
Liên Bì Hậu ngạc nhiên, một lúc mới hồn đáp: “Đương nhiên là , các ngươi đều là t.ử của Thiên Xu Tiên Viện chúng cơ mà.”
Vân Tranh mỉm , giọng điệu trang trọng : “Viện trưởng, trong hai tháng tới, xin ngài chỉ giáo nhiều hơn.”
“Nha đầu, bây giờ ngươi cảm giác thuộc với Thiên Xu Tiên Viện ?” Sắc mặt Liên Bì Hậu đột nhiên trở nên nghiêm nghị, trong lòng một dự cảm rằng, Thiên Xu Tiên Viện nhỏ bé của bọn họ sẽ thể giữ chân nha đầu Vân Tranh, cũng như mấy Phong Hành Lan.
Vân Tranh đáp: “Viện trưởng, thực dám giấu gì ngài, chỉ với hơn một tháng ngắn ngủi, cảm giác thuộc của đối với Thiên Xu Tiên Viện quả thực mạnh mẽ cho lắm. Hơn nữa, khi mấy chúng đến Thông Tiên Bí Cảnh, lẽ sẽ đến những nơi khác để tìm , vì thể ở Thiên Xu Tiên Viện lâu dài . … nếu Thiên Xu Tiên Viện gặp nguy nan gì, với phận là Đại sư tỷ của Thiên Xu Tiên Viện, tất nhiên sẽ dốc hết sức để bảo vệ, đó là lời hứa mà thể đưa .”
Liên Bì Hậu bật thở dài: “Nha đầu nhà ngươi, thẳng thật, lão phu đây chút đau lòng đấy.”
Cuối cùng, vỗ đùi một cái thật mạnh: “Được, nếu ngươi hứa như , lão phu sẽ tin ngươi. Bắt đầu từ ngày mai, lão phu sẽ dạy cho các ngươi vài môn Công Pháp Chiến Kỹ, các ngươi học bao nhiêu, đó là bản lĩnh của các ngươi.”
“Đa tạ Viện trưởng.”
Vân Tranh trang trọng lời cảm tạ.
Hai tháng mới thể tiến Thông Tiên Bí Cảnh.
Vì , trong vòng hai tháng , nhóm Vân Tranh, sự chỉ điểm của Liên Bì Hậu, tiến hành một đợt đặc huấn về việc vận dụng Công Pháp và Chiến Kỹ.
--------------------