Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1475: Mộc Đoan Lĩnh Vực
Cập nhật lúc: 2025-12-07 09:41:55
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Tiên Tộc Thịnh Hội cũng đến hồi kết thúc.
Mấy ngày nay, Vân Tranh và những bạn đồng hành của mải mê chiến đấu ngừng nghỉ, liên tục tranh đoạt bảo vật trong Giới T.ử Không Gian, thế nên khi gian đóng và hất văng tất cả ngoài, bọn họ vẫn còn đôi chút ngỡ ngàng.
Những của Tiên Tộc đang vây xem đưa mắt mấy Vân Tranh với vẻ mặt đầy phức tạp.
Bọn họ tận mắt chứng kiến từng trận chiến của mấy vị thiên kiêu Nhân Tộc , tuy trận thắng trận thua, nhưng phần lớn thời gian, chiến thắng đều thuộc về họ. Giới hạn về thể lực cũng như linh lực của họ vượt xa sức tưởng tượng của Tiên Tộc.
Điều phá vỡ những định kiến vốn của họ về thiên kiêu Nhân Tộc.
Quả hổ là bằng hữu của Mạc lão và Tiểu Thanh Thanh!
lúc , một giọng cổ xưa vang vọng xa xăm bỗng truyền khắp gian thịnh hội.
"Tiên Tộc Thịnh Hội kết thúc, Tiên Đồ Mộng Vực sắp sửa đóng . Hỡi các thiên kiêu của Nhân Tộc, hãy ghi nhớ thành nhiệm vụ khế ước định tại thịnh hội, bằng , các ngươi sẽ tự đẩy chính con đường diệt vong."
Giọng dứt, các thiên kiêu Nhân Tộc mặt tại đây liền đưa mắt , mỗi một vẻ mặt khác .
Mà ngay lúc , sắc mặt Vân Tranh chợt trở nên kỳ lạ, trong lòng nàng thầm kêu một tiếng: "Thôi c.h.ế.t , bỏ quên A Thước ở Nhị Trình Tiên Cung!"
Bất chợt, Nam Cung Thanh Thanh dường như cảm nhận điều gì, liền đưa tay lên nắm lấy cổ tay nàng, mỉm lắc đầu.
Vân Tranh thấy thế, trong lòng liền hiểu chuyện.
Rất nhanh đó, các thiên kiêu Nhân Tộc xung quanh đều biến mất còn một bóng, chỉ còn nhóm của Vân Tranh vẫn yên tại chỗ.
Khi những Tiên Tộc thấy nhóm của Vân Tranh vẫn còn ở , họ khỏi đôi chút kinh ngạc, bất giác về phía cả nhóm cất tiếng hỏi: "Tiểu Thanh Thanh, đây là chuyện gì ?"
Nam Cung Thanh Thanh mỉm , đôi mắt ánh lên ý đáp: "Sư phụ gặp mặt những bạn của chúng ."
"Thì là ." Những Tiên Tộc chợt hiểu , cũng hỏi thêm gì nữa. Dường như họ đặt trọn niềm tin hai Nam Cung Thanh Thanh và Mạc Tinh.
Mạc Tinh những bạn của , mỉm : "Đi thôi, sư phụ đang đợi chúng ở Nhất Trình Tiên Cung đấy. Nghe Dung ca cũng đến đó ."
Vân Tranh khẽ sững , gật đầu đáp: "Được."
Ngay đó, nàng dường như nhớ điều gì, bèn đầu Nguyệt Châu Sư Huynh đang mang trọng thương. Nàng khẽ chau mày, lấy từ trong gian trữ vật một bình đan dược, đưa cho và : "Nguyệt Châu Sư Huynh, ngươi dùng chút đan d.ư.ợ.c ."
Thấy , Yến Trầm nhanh như cắt lướt đến bên cạnh Nguyệt Châu, đưa tay bắt mạch cho .
Điều đáng kinh ngạc là, ngoại thương của Nguyệt Châu trông nặng, nhưng nội thương nhẹ đến lạ thường, hơn nữa, vết thương bên trong của còn đang hồi phục với một tốc độ nhanh đến kinh .
Yến Trầm đưa ánh mắt sâu thẳm một cái.
Sắc mặt Nguyệt Châu vẫn bình tĩnh, nhưng khi thấy bình đan d.ư.ợ.c Vân Tranh đưa tới, khẽ sững một lúc, mới chậm rãi đưa tay nhận lấy.
"Đa tạ."
Ánh mắt Vân Tranh khẽ ngưng , nàng mỉm đáp: "Không cần."
Sau khi thu ánh , tâm trạng nàng chút phức tạp. Nàng cảm thấy, thể Nguyệt Châu Sư Huynh của hiện tại thức tỉnh ký ức .
Còn về Thần hồn…
Tu vi của tăng tiến, đạt đến Thần Nhân Cảnh Lục Trọng.
Tốc độ thăng cấp , quả thực quá kinh !
Nàng dám chắc Nguyệt Châu Sư Huynh đoạt xá, thể cũng là chuyển thế của một vị Thần minh nào đó.
Cổ thư từng ghi , Thần minh nếu chuyển thế, thỏa mãn ba điều kiện: một là Thần hồn đủ mạnh mẽ, hai là 'Thần Thừa', ba là 'Mệnh Thần Đăng' tắt.
Vậy nên, Nguyệt Châu Sư Huynh chắc chắn thỏa mãn cả ba điều kiện .
Cho đến tận bây giờ, nàng vẫn tài nào hiểu nổi 'Thần Thừa' và 'Mệnh Thần Đăng' rốt cuộc là những thứ gì.
Nếu 'Mệnh Thần Đăng' thực sự là một ngọn đèn, 'Mệnh Thần Đăng' thuộc về nàng đang ở nơi ? Và ai là bảo vệ 'Mệnh Thần Đăng' của nàng trong suốt thời viễn cổ, để nàng thể thuận lợi luân hồi chuyển thế?
Vân Tranh chìm trong dòng suy tư miên man, cùng những bạn của tiến về phía Nhất Trình Tiên Cung. Nhất Trình Tiên Cung chính là nơi ở của Thanh Thanh Mỹ Nhân Nhi.
…
Bên trong Nhất Trình Tiên Cung.
Giữa đại đường, ba đang an tọa ghế, hai trong đó đều đồng loạt đổ dồn ánh mắt về phía một nam nhân trẻ tuổi. Hắn khoác một bạch y, khí chất thanh lãnh mà tao nhã, đôi mày sắc nét, ánh mắt sâu thẳm, dung mạo tuấn mỹ đến độ ngỡ chẳng thật.
Bỗng nhiên, lão đầu với vẻ mặt đầy uy nghiêm, trầm giọng cất lời hỏi.
"Ngươi là ai?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1475-moc-doan-linh-vuc.html.]
Nam nhân trẻ tuổi chẳng hề kinh ngạc hoảng hốt, điềm nhiên ngước mắt lên, "Dung Thước, hiện vẫn là Thần T.ử của Ngũ Châu."
"Thần T.ử của Ngũ Châu ư?" Ánh mắt lão ẩu lóe lên một tia kinh ngạc xen lẫn hồ nghi, ngay từ cái đầu tiên khi thấy Dung Thước, nàng cảm thấy là phân của Ma Thần, nhưng nàng chẳng tài nào bói toán bất cứ điều gì về .
Thậm chí, chỉ vì cố bói toán về mà nàng gánh chịu sự phản phệ vô cùng nghiêm trọng, suýt chút nữa là bỏ mạng. Nếu nàng kịp thời nhận điều chẳng lành vội vàng thu tay, thì hậu quả thật dám mường tượng.
Thật quá đỗi kỳ lạ.
Trên đời kẻ sở hữu mệnh cách đủ sức sánh ngang với Thần Chủ Đại Nhân và Ma Thần Ly Dạ!
Cứ đà , nam nhân trẻ tuổi tên Dung Thước đây, ngày ắt sẽ nên nghiệp lớn phi phàm.
Vân Vũ
Lão ẩu chỉnh sắc mặt cho nghiêm nghị, đôi mắt khẽ nheo cất tiếng hỏi: "Ngươi là Dung Thước, ? Ngươi và đồ Nam Cung Thanh Thanh cùng Mạc Tinh của mối quan hệ thế nào?"
Dung Thước trầm ngâm suy nghĩ một hồi đáp, "Vừa là thầy, là bạn."
Vừa là thầy, là bạn?
Nghe , lão ẩu thoáng sững , cất lời dò hỏi: "Ngươi hai chúng là ai ?"
Dung Thước đáp với giọng điệu bình thản, "Là sư phụ của Mạc Tinh và Thanh Thanh."
Lão ẩu nghẹn họng: "..."
Lão đầu lập tức chen , "Ngoài phận đó thì ?"
"Là Thành chủ của Tiên Thành."
Lão đầu một phen cứng họng, cả và Mộc Nhi đều thăm dò xem Dung Thước là thần minh từ thời viễn cổ chuyển thế , bởi nếu đúng là , chắc chắn sẽ nhận phận thật sự của hai .
Thế nhưng, câu trả lời của Dung Thước khiến họ chẳng thể nào khai thác thêm gì.
Khi cả hai họ cùng im lặng, cả đại đường bỗng chìm một bầu khí vô cùng quái dị.
Dung Thước bỗng nhiên lên tiếng, "Hai vị tiền bối, hai vị quen ?"
Ánh mắt lão ẩu ngưng , nàng nghiêng đầu trao đổi ánh mắt với lão đầu.
Lão ẩu đáp bằng giọng điệu hờ hững, "Chỉ là trông chút quen mắt mà thôi, cớ ngươi nghĩ rằng chúng quen ngươi?"
"Bởi vì hai vị tiền bối nhiều dùng linh thức bao phủ khắp Nhị Trình Tiên Cung, mà mục tiêu chính là , thế nên mới kìm mà suy nghĩ nhiều thêm một chút." Dung Thước đáp với vẻ mặt vẫn thản nhiên như .
Lão ẩu và lão đầu , trong lòng khỏi chấn động, cả hai đều chằm chằm Dung Thước với ánh mắt sâu thẳm khó lường. Linh thức của họ tuy kém xa so với , nhưng vẫn mạnh hơn nhiều so với các thần minh bình thường.
Một thần minh mới tấn cấp bao lâu, thể phát hiện linh thức của họ chứ?
Nếu kẻ tên ‘Dung Thước’ là địch, thì sẽ là một đối thủ đáng sợ tột cùng!
Ngay chính lúc ——
Bên ngoài Tiên Cung bỗng vọng một trận xôn xao.
Đến !
Dòng suy nghĩ của lão ẩu cắt đứt, nàng lờ phắt sự tồn tại của Dung Thước, vụt một tiếng bật dậy, bộ sự chú ý đều đổ dồn về phía cổng Tiên Cung.
Lão đầu cũng dậy, vẻ mặt nghiêm trang chờ đợi Thần Chủ Đại Nhân giá lâm.
Ngay khoảnh khắc Vân Tranh đặt chân Tiên Cung, nàng liền cảm nhận ba luồng ánh mắt đang gắt gao khóa chặt lấy , trong lòng dâng lên cảnh giác, nàng ngước mắt sang.
Một trong đó, chính là A Thước.
Còn hai ...
"Thần Minh Chi Cảnh, Mộc Đoan Lĩnh Vực!"
"Khai triển——"
Trong chớp mắt, Vân Tranh rơi một vùng lĩnh vực, bốn bề xung quanh đều là dây leo xanh biếc, dường như nàng dịch chuyển đến một gian khác.
Ánh mắt nàng khẽ đổi, ngay khi trong tay đang chuẩn ngưng tụ sức mạnh để phản kích, thì bỗng hai giọng cùng lúc vang lên.
"Ta, Mộc Thần Khanh Yên, bái kiến Thần Chủ Đại Nhân!"
"Ta, Hỏa Thần Diễm Tiêu, bái kiến Thần Chủ Đại Nhân!"
--------------------