Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1511: Hơi tàn sức kiệt
Cập nhật lúc: 2025-12-09 17:01:46
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngay khoảnh khắc bọn họ dịch chuyển rời , phía Địa Hạ Ám Thành bỗng dưng xuất hiện một bóng , thần lực hùng hậu cường đại trong nháy mắt lan tỏa , kèm theo vô tia sét và một luồng uy áp kinh hoàng!
Ai?!
Đám Ma tộc đang tháo chạy tán loạn ngẩng đầu lên, chỉ thấy một nam nhân trẻ tuổi tuấn mỹ vận bạch y đang hư , lấp lánh khí tức sấm sét, đôi mắt màu vàng kim lóe lên những tia sáng u tối, phức tạp.
"Đây là ai?!"
"Thần minh của Thần giới ư?"
Chỉ riêng Lão Đại của Địa Hạ Ám Thành là Khổng Thắng nhận nam nhân áo trắng , sắc mặt thoáng kinh ngạc, Lôi Thần Hạ Bách tại xuất hiện ở đây?
Vị Lôi Thần bây giờ nên đang ở Khổng Đô ?
Lôi Thần Hạ Bách rũ mắt, ánh lạnh lẽo chút ý bao quát chúng sinh, giơ tay về phía Khổng Thắng, ngoắc nhẹ ngón tay. Chỉ trong chớp mắt, Khổng Thắng một khối lôi điện bao bọc, và ngay tức khắc, ép hiện ngay mặt Lôi Thần Hạ Bách.
Khổng Thắng trong lòng chấn động, định cất lời thì Lôi Thần Hạ Bách cắt ngang.
"Vị thần minh ban nãy là ai?"
Giọng điệu của Lôi Thần Hạ Bách phảng phất đôi chút thờ ơ, ẩn chứa một tia mất kiên nhẫn.
Sắc mặt Khổng Thắng căng thẳng, vội vàng đáp lời: "Lôi Thần đại nhân, , ban nãy rõ dung mạo của vị thần minh đó!"
Lôi Thần Hạ Bách , vẻ mặt lạnh nhạt.
Hắn tiện tay phất một cái, lồng giam bằng sấm sét đang vây khốn Khổng Thắng liền tan biến, đó xoay rời khỏi Địa Hạ Ám Thành.
Khổng Thắng thấy thế mới thở phào một nhẹ nhõm, ánh mắt thoáng chốc trở nên âm u, nếu thực lực của mạnh hơn một chút nữa, chẳng cần sắc mặt của đám thần minh .
Lúc , từ đống đổ nát bên vọng lên tiếng gọi hốt hoảng.
"Đại ca!"
"Đặng Tam Đệ và Tỉnh Ngũ Đệ… mất !"
Lòng Khổng Thắng chùng xuống, sắc mặt càng thêm khó coi.
…
Ở một nơi khác, Ma Vực khu thứ tư của Ma Giới.
Khổng Đô.
Bên trong tòa điện đường rộng lớn xa hoa, một bầu khí trĩu nặng, ngột ngạt bao trùm. Nam nhân mặt mày hung tợn ở ghế chủ tọa sắc mặt u ám.
Hắn vẫn canh cánh trong lòng về chuyện Lôi Thần Hạ Bách đột ngột rời .
Bởi vì tên Hạ Bách đó hề chào hỏi một tiếng.
Khổng Vưu Ma Đế càng nghĩ, trong lòng càng thêm bực bội, chỉ là một tiểu Lôi Thần mới lên mà thôi, mà dám ngang ngược phách lối đến thế, thật sự coi nơi của là chốn đến thì đến, thì ?
Cả điện đường im phăng phắc, một Ma tộc nào dám tùy tiện phá vỡ sự tĩnh lặng.
Mà Ôn Bạch, đang ở hàng ghế bên , sắc mặt càng lúc càng trắng bệch khó coi, cảm thấy từng cơn tim đập nhanh dồn dập, một luồng khí tức bất an cuồn cuộn bao trùm cả thể xác lẫn tâm trí .
Khiến chút yên.
Sao cảm giác, chuyện gì đó xảy ?
Vân Vũ
Người đầu tiên Ôn Bạch nghĩ đến chính là Vân Tranh, nhưng dám âm thầm liên lạc với nàng lúc , sợ sẽ chuốc lấy sự vui của Khổng Vưu Ma Đế.
Ôn Bạch cụp mi, đáy mắt lóe lên một tia sáng rõ ý vị, rốt cuộc Địa Hạ Ám Thành bây giờ xảy chuyện gì? Còn nữa, hai vị tu thần giả Nhân tộc cứu ?
Vô nghi vấn xoay vần trong đầu Ôn Bạch, khiến phần mất tập trung.
…
Cùng lúc , tại Thiên Trạch Thần Châu.
Ở một nơi hoang vu trống trải, t.h.i t.h.ể của một lão giả ngang mặt đất, m.á.u tươi thấm đẫm bùn đất, xung quanh còn nhiều dấu vết chiến đấu loang lổ, những khe nứt sâu hoắm, những hố sâu thấy đáy.
Mà nam nhân duy nhất còn vững, vận một bộ mặc bào, dung mạo tuấn mỹ tựa như phàm, đang cầm một thanh thần kiếm, kiếm nhuốm đầy m.á.u tươi, từng giọt từng giọt nhỏ xuống dọc theo lưỡi kiếm.
Sắc mặt nam nhân tái , đáy mắt lộ một tia lo lắng, vẻ mặt đột nhiên biến sắc, bàn tay còn đang siết chặt lấy vị trí trái tim .
Tranh Nhi…
Hắn đang định đến Ma Giới, nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, bốn vị lão giả khác thực lực cường đại vây chặt.
Một trong các lão giả liếc t.h.i t.h.ể mặt đất, lập tức trừng mắt nam nhân kinh ngạc giận dữ, "Thần T.ử Dung Thước, ngươi mà tay sát hại Thiên Trạch Châu Chủ! Tội nghiệt ngươi gây hôm nay, hãy lấy mạng mà đền! Ngũ Châu còn chỗ dung cho kẻ lòng lang sói như ngươi nữa!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1511-hoi-tan-suc-kiet.html.]
"G.i.ế.c !" một vị lão giả khác gằn giọng đầy căm phẫn.
Bọn họ chính là Châu Chủ của bốn châu còn , cách đây lâu, họ nhận tín hiệu cầu cứu từ Thiên Trạch Châu Chủ, bèn tức tốc lao đến, nào ngờ vẫn chậm chân mất một bước!
Để cho tên nghiệt chướng sát hại Thiên Trạch Châu Chủ!
Tội quả thực thể dung thứ!
Thân là Châu Chủ, thực lực của bọn họ sớm đột phá đến Thiên Thần cảnh, trở thành một vị Thần Minh!
Bốn vị Châu Chủ đồng loạt tấn công về phía Dung Thước, gắt gao vây chặt lấy .
Sắc mặt Dung Thước lạnh lẽo đến tột cùng, gằn lên: "Cút ngay!"
Nghe thấy lời , cơn thịnh nộ trong lòng bốn vị Châu Chủ bùng lên dữ dội, từ đến nay, một ai dám ăn với bọn họ như thế. Bọn họ lạnh một tiếng trong lòng, đưa mắt , quyết định dùng tốc độ nhanh nhất để khống chế tên nghiệt chướng , phế tu vi của , đó bắt mang tấm tội diễu hành mặt chúng nhân Ngũ Châu!
"Muốn chạy trốn ? Muộn !" Không Châu Châu Chủ trầm giọng quát.
Dứt lời, bọn họ một nữa xông lên vây đ.á.n.h Dung Thước.
Ánh mắt Dung Thước rét buốt tựa hàn băng, cảm xúc phần mất kiểm soát, đột nhiên siết chặt thanh Đế Thần Kiếm trong tay.
…
Ma giới, Ma Vực khu thứ tư.
Xích Nguyệt Ma Đô, Yến Trầm và những khác truyền tống trở về thành công.
Rất nhanh đó, bọn họ về Xích Nguyệt Vương Phủ.
Còn Vân Tranh thì Yến Trầm bế tay, nhanh như chớp đưa căn phòng của nàng và Thanh Thanh.
Yến Trầm nhẹ nhàng đặt Vân Tranh lên giường, sắc mặt căng như dây đàn. Việc đầu tiên là đuổi Phong Hành Lan và mấy ngoài, đó lệnh cho ma tộc thị nữ mang một ít nước ấm đến.
Yến Trầm dồn hết tâm trí để chữa trị nội thương cho Vân Tranh, còn ngoại thương, mắt dùng t.h.u.ố.c cầm m.á.u cho nàng.
Thân thể Vân Tranh gần như nhuốm đẫm m.á.u tươi.
Từng thau nước ấm sạch sẽ bưng , hóa thành nước m.á.u đỏ ngầu mang .
Mấy canh bên ngoài, trông thấy cảnh tượng mà tim gan như nhảy khỏi lồng ngực.
Trong lòng càng lúc càng trỗi lên một nỗi bất an khôn tả.
Mộ Dận sốt ruột tới lui, vẻ mặt trông như sắp bật : "A Tranh, liệu xảy chuyện gì ?"
"A Dận, đừng lo lắng!" Chung Ly Vô Uyên đưa tay ấn yên tại chỗ.
" mà…"
Mạc Tinh khó nhọc cất lời: "Hãy tin tưởng A Vân, tin tưởng Yến Trầm."
Thời gian chữa trị kéo dài đằng đẵng suốt ba canh giờ.
Bầu trời cũng sẩm tối.
Lúc , Xích Vĩ trưởng lão, vốn Yến Trầm dùng t.h.u.ố.c mê chuốc cho ngất , khi tỉnh đằng đằng sát khí tìm đến Thiếu Quân Bạch Viện, hỏi tội mấy bọn họ.
Xích Vĩ trưởng lão trầm giọng quát: "Có các ngươi hạ d.ư.ợ.c bản trưởng lão ?!"
Mạc Tinh lập tức bước , giọng điệu vô cùng nghiêm túc: "Xích Vĩ trưởng lão, chúng nào dám chứ! Chuốc mê ngài thì chúng lợi lộc gì ? Ta nghi ngờ là do tên Đặng Tam Gia ! Sau khi ngài ngất , chúng ngay lập tức kiểm tra thứ trong phòng bao và phát hiện trong t.h.u.ố.c mê! Nhận thấy điều chẳng lành, chúng liền vội vàng đưa ngài rời khỏi lầu đấu giá."
"Sau đó, chẳng xảy chuyện gì mà cả lầu đấu giá sụp đổ, bộ tòa thành lòng đất chìm trong nguy hiểm, chúng chỉ đành hoảng hốt tháo chạy… Nếu ngài tin, thể hỏi đám Xích Nguyệt Ma Quân theo."
Mạc Tinh một cách chắc như đinh đóng cột, khiến Xích Vĩ trưởng lão chìm dòng suy tư sâu thẳm.
Quả thật, mấy tên nhân tộc còn dựa sự che chở của , lý do gì chuốc mê .
nếu là Đặng Mãnh thì cũng hợp lý cho lắm…
Rốt cuộc, Đặng Mãnh vẫn luôn thèm của cải của Xích Nguyệt Vương Phủ, nếu chuốc mê , sẽ tham gia đấu giá , chẳng mưu đồ của Đặng Mãnh đổ sông đổ bể ?
Chuyện , thật quá đỗi kỳ quặc.
Xích Vĩ trưởng lão đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt rơi căn phòng của Vân Tranh, khẽ nheo mắt : "Bản trưởng lão , Vân Tranh trọng thương? Hơn nữa, lúc rút khỏi lầu đấu giá, nàng ở đó, nàng ? Và thế nào mà thương!"
Mạc Tinh thở dài một não nề: "Haiz… A Vân tranh cãi với chúng , nàng cố chấp cứu hai đồng bạn , chúng đồng ý, ai ngờ nàng nhân lúc chúng để ý mà lén lút cứu . Ta đoán những vết thương nàng , lẽ là do ma tộc thị vệ của thành lòng đất đ.á.n.h thành thế …"
--------------------