Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1519 Thiếu tướng Phàn Sinh
Cập nhật lúc: 2025-12-12 17:41:57
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nam nhân tóc tím nửa ngả ghế dựa, một tay đỡ lấy đầu, cả hai bàn tay gần như đeo kín đủ kiểu nhẫn, trông vô cùng chói lọi nhưng chẳng hề lạc lõng. Dường như trông thấy quen, khóe môi khẽ nhếch lên, mang theo một nụ như như .
Ôn Bạch cũng trông thấy nam nhân tóc tím ngay khoảnh khắc đầu tiên, vẻ mặt vốn dĩ điềm nhiên của bỗng chốc sa sầm mấy phần.
Âm Phàn Sinh!
Không ngờ gặp nhanh như !
Xích Vĩ trưởng lão thấy Âm Phàn Sinh, sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi, lão liền với Ôn Bạch: "Thiếu Quân, nơi ô yên chướng khí, chúng đến khách điếm khác ."
"Xì..."
Âm Phàn Sinh bật một tiếng khẩy, nhếch mép, ngước mắt dán chặt Ôn Bạch cất lời: "Ôn Bạch, mới mấy ngày gặp, ngươi trở nên nhút nhát hơn xưa thế? Sao nào? Thấy bản thiếu tướng ở đây, ngươi dám ở chung một khách điếm với bản thiếu tướng nữa ?"
Ôn Bạch mặt lạnh như băng, chẳng buồn đáp lời .
Thay đó, vẫn tiếp tục cất bước tiến Phong Quận Khách Điếm, với chưởng quầy: "Bản quân cần chín gian thượng phòng."
Chưởng quầy nhận Ôn Bạch, nhưng , lão liền lộ vẻ khó xử.
"Ôn Bạch Thiếu Quân, khách điếm của chúng chỉ còn bốn gian thượng phòng, còn trung phòng thì vẫn còn nhiều. Ngài xem..."
Ôn Bạch cũng ý định khó chưởng quầy, liền thẳng: "Vậy thì lấy bốn gian thượng phòng, năm gian trung phòng."
"Được!"
Chưởng quầy vẻ mặt hớn hở, lập tức đáp lời.
Âm Phàn Sinh thấy Ôn Bạch chẳng thèm đếm xỉa đến cũng hề bận tâm, bởi lẽ trong lòng , Ôn Bạch là một kẻ bại tướng tay, chẳng đáng để nhắc đến.
Hơn nữa, bây giờ còn là Thiếu tướng của Ma Vực khu thứ tư, tiền đồ vô cùng xán lạn.
Có điều, Âm Phàn Sinh để ý thấy mấy thuộc Nhân tộc đang theo bên cạnh Ôn Bạch.
Âm Phàn Sinh khẽ nhướng mày, nhưng khi ánh mắt lướt qua dung nhan của một , sắc mặt đột nhiên biến đổi, vụt một tiếng bật dậy.
Vút!
Thân hình lóe lên xuất hiện ngay mặt Vân Tranh, nhanh như chớp giơ tay định tóm lấy nàng thì chặn giữa trung.
Cổ tay Ôn Bạch tóm chặt lấy.
Ánh mắt Ôn Bạch sâu hun hút, trầm giọng hỏi: "Âm Phàn Sinh, ngươi gì?"
Âm Phàn Sinh nhếch miệng , dán chặt ánh mắt âm u Vân Tranh: "Bản thiếu tướng quen nàng, chỉ cùng nàng ôn chuyện cũ một chút mà thôi."
Nghe , Ôn Bạch chau mày, sang Vân Tranh.
Vân Tranh khẽ cau mày, với Ôn Bạch: "Ta từng gặp qua ."
Ôn Bạch , dường như tiếp thêm sức mạnh, Âm Phàn Sinh lạnh lùng cất giọng: "Nàng , từng gặp ngươi. Đã gặp, lấy quen ? Lại lấy ôn chuyện cũ? Âm Phàn Sinh, mời ngươi tự trọng. Nàng, là của Xích Nguyệt Vương Phủ bản quân!"
Âm Phàn Sinh chằm chằm Vân Tranh một lúc lâu.
Thiếu nữ Nhân tộc mắt quả thực là mà quen, dẫu thì nàng còn quá trẻ, dung mạo xinh hơn nữ nhân vài phần.
Thiếu nữ và nữ nhân giống đến sáu bảy phần, khiến nhất thời lầm.
Âm Phàn Sinh thu tay về, vẻ áy náy.
"Là bản thiếu tướng nhầm ."
Ngay đó, liền chuyển chủ đề: "Mà , ngươi tỷ tỷ ? Hoặc nữ nhân nào trông giống ngươi chăng?"
Tim Vân Tranh khẽ hẫng một nhịp.
Giống ư?
Lẽ nào là nương ? Nương quen tên Thiếu tướng Âm Phàn Sinh ?
Nếu nàng cảm nhận sai, thì tên Âm Phàn Sinh thoáng dấy lên một tia sát ý.
Cho nên, dẫu quen nương , thì chắc chắn cũng là mối quan hệ địch thù.
Điều khiến nàng chút lo lắng là, tình cảnh hiện giờ của nương và phụ rốt cuộc ? Bọn họ cách nào để đến Ma Giới?
"Không ." Vân Tranh vẻ mặt bình thản đáp.
"Ồ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1519-thieu-tuong-phan-sinh.html.]
Nụ môi Âm Phàn Sinh càng thêm đậm, cúi đầu, ngưng mắt Vân Tranh, định đưa tay chạm cằm nàng thì một bàn tay khác giữ .
"Mời tự trọng!" Ánh mắt Phong Hành Lan lạnh lẽo, giọng phần trầm xuống.
Âm Phàn Sinh ngước mắt liếc về phía Phong Hành Lan, ánh mắt u ám độc địa, trong lòng cực kỳ khó chịu. Bị Ôn Bạch chặn thì cũng thôi , tên nam t.ử Nhân tộc hèn mọn là cái thá gì chứ?
Âm Phàn Sinh lòng dấy lên sát khí, liền vung chưởng vỗ thẳng về phía Phong Hành Lan.
Ầm!
Phong Hành Lan gượng đưa chưởng đón đỡ, đ.á.n.h bật lùi về vài bước, cánh tay chấn động đến tê rần đau nhức. Luồng ma lực cứ thế xộc thẳng lục phủ ngũ tạng của , còn Yến Trầm nhanh như chớp điểm mấy huyệt đạo của Phong Hành Lan.
Kịp thời ngăn chặn luồng ma lực hoành hành.
Sắc mặt Âm Phàn Sinh khẽ biến, mà đỡ một chưởng của ? Thực lực của rõ ràng chỉ mới ở cảnh giới Quân Thần Cảnh, ngay cả Thiên Thần Cảnh cũng đạt tới…
Sao thể chứ?!
Hơn nữa, trông chỉ thương nhẹ một chút mà thôi.
Âm Phàn Sinh khẽ nheo mắt , định bụng tấn công Phong Hành Lan thêm nữa.
Thế nhưng, điều khiến thể ngờ tới là bờ vai đột nhiên ai đó giữ chặt .
Hắn ngoảnh đầu , thì là Xích Vĩ trưởng lão.
Chỉ cất giọng lạnh lùng: "Âm Phàn Sinh, điểm dừng, là của Xích Nguyệt Ma tộc chúng , ngươi g.i.ế.c , hỏi qua ý của bản trưởng lão ? Đã hỏi qua Xích Nguyệt Ma tộc ?! Tuy rằng ngươi nay là Thiếu tướng, nhưng mới nhậm chức ngang ngược càn, thì đừng trách Xích Nguyệt Ma tộc chúng sẽ vì chuyện mà tâu lên Ma Đế bệ hạ một phen!"
Âm Phàn Sinh , dường như chút kiêng dè, liền thu khí tức sức mạnh, bèn nhe răng một cái.
"Xích Vĩ trưởng lão, bản Thiếu tướng quả thực chỗ , nhưng tên nô lệ nhân tộc mà Xích Nguyệt Ma tộc các ngươi nuôi e là quá mức tự do phóng túng , dám cả gan phạm thượng với bản Thiếu tướng, bản Thiếu tướng chỉ trừng phạt một chút cho lễ độ mà thôi. Xích Vĩ trưởng lão, cần nổi giận."
"Thế , bảo xin bản Thiếu tướng một tiếng, bản Thiếu tướng nhất định sẽ quên sạch sành sanh chuyện phạm tội đại bất kính."
Giọng điệu của Âm Phàn Sinh dịu , trông hệt như một con hổ mặt , khiến cảm thấy vô cùng nguy hiểm.
Xích Vĩ trưởng lão ngoài mặt thì nghiêm nghị, nhưng trong lòng vô cùng khó xử.
Mấy Nhân tộc nô lệ tầm thường, mà là 'bằng hữu' chính Thiếu Quân nhà công nhận, đến Mộ Dận còn chẳng thèm xin , thì cái tên Phong Hành Lan chịu xin cho ?
Ôn Bạch cau mày, bí mật truyền âm cho Vân Tranh, "Bảo xin ."
"Lan gì sai?"
Vân Tranh vặn một câu.
Ôn Bạch nghẹn họng, Phong Hành Lan đúng là chẳng gì sai cả, nhưng ở Ma Giới, việc dám chống một Ma tộc địa vị cao hơn là cái sai lớn nhất !
Vân Vũ
Suy cho cùng, Nhân tộc nếu thực lực tuyệt đối để bảo vệ bản , thì ở Ma Giới định sẵn là chịu cảnh hèn kém hơn khác một bậc.
Còn Phong Hành Lan thì về phía Vân Tranh, vẻ mặt như thể 'Tranh Tranh, nàng thì là '.
Vân Tranh ngước mắt Âm Phàn Sinh, mỉm , "Tại xin ?"
Âm Phàn Sinh sững , phá lên ha hả.
"Ha ha ha ha ha..."
Sau khi xong, dùng ánh mắt mờ ám chằm chằm Vân Tranh, hạ giọng : "Không xin cũng , tối nay ngươi qua đêm với bản Thiếu tướng một đêm, thấy thế nào?"
"Được..."
Nghe đến đây, nụ môi Âm Phàn Sinh càng cong tít lên, ngay lúc trong lòng đang khinh bỉ Vân Tranh là kẻ trèo cao ham sang thì giọng của nàng một nữa vang lên.
"Cái rắm."
Cả sảnh đường chấn động.
"Ngươi cái gì?" Đồng t.ử của Âm Phàn Sinh co rút .
Vân Tranh mỉm nhẹ nhàng, "Muốn lời xin , cho ngươi ."
Giữa lúc còn đang ngơ ngác hiểu chuyện gì, Vân Tranh tay nhanh như chớp, giáng một bạt tai trời giáng lên mặt Âm Phàn Sinh.
Chát!
Vẻ mặt nàng đầy áy náy.
"Xin ."