Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 152: Hắn Có Bệnh Kín

Cập nhật lúc: 2025-07-28 13:09:31
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời gian dần trôi…

Gần một nửa tân sinh thành phần kiểm tra thiên phú.

khiến xuýt xoa vì thiên phú xuất sắc, cũng chỉ bình thường nổi bật.

Lúc , đến lượt thiếu niên ốm yếu, hình mảnh mai — Đông Phương Cảnh Ngọc. Hắn nhíu mày, chậm rãi đặt bàn tay trắng đến mức gần như trong suốt lên khối tinh thạch.

“Ầm!”

Một luồng ánh sáng mãnh liệt như b.ắ.n thẳng lên trời, đó dần dần dịu .

Đám đạo sư cùng các đại lão phía màn đều sững .

Ai nấy trừng lớn mắt, thể tin kết quả chứng kiến.

Vị đạo sư phụ trách cố gắng kiềm chế sự chấn động trong lòng, cố gắng giữ giọng bình tĩnh mà công bố:

“Đông... Đông Phương Cảnh Ngọc: võ tu lam giai, ngự thú tím giai, tinh thần lực lam giai, các hệ còn cam giai!”

Lời dứt, cả hội trường rộ lên tiếng xôn xao.

Ai nấy khỏi hít một lạnh — ngự thú tím giai!

Chưa kể võ tu và tinh thần lực đều là lam giai! Đây đúng là thiên phú nghịch thiên!

So sánh thì đầu bảng Thiên Kiêu Đông Châu — Lam Nhất Trần, cũng chắc vượt qua !

Vậy mà Đông Phương Cảnh Ngọc chẳng hề lộ vẻ vui mừng ngạc nhiên, chỉ bình thản rút tay .

Phiêu Vũ Miên Miên

Bởi vì với , kết quả trong dự liệu.

Thiên phú cao thì chứ? Cũng chỉ là một mạng sống lâu mà thôi...

Hắn cụp mắt, khóe môi cong lên một nụ châm chọc.

Sau đó lặng lẽ lùi về một bên, hành động càng khiến các đạo sư thêm yêu mến. Ánh mắt bọn họ chẳng khác gì bảo bối.

Vân Tranh khẽ ngẩng đầu liếc Đông Phương Cảnh Ngọc, ngoài ý phát hiện trong đáy mắt lóe qua một tia cô đơn.

Hắn tâm sự.

kỹ làn da trắng nhợt gần như trong suốt, tản một vẻ yêu dị quỷ mị.

Hắn bệnh kín. Hơn nữa còn bệnh thông thường. Vân Tranh mơ hồ cảm nhận một luồng khí tức cổ quái giống như đến từ vùng biển sâu xa xăm nào đó.

“Nhìn gì thế? Ngươi cũng chẳng đổi việc Đông Phương Cảnh Ngọc là nam thần đỉnh cấp .”

Giọng điệu lười biếng trêu chọc của Úc Thu vang lên.

Vân Tranh thu tầm mắt , đánh giá Úc Thu từ xuống thản nhiên đáp:

“Ngươi ? Ngay cả một sợi lông của cũng bằng.”

Nụ của Úc Thu cứng : “Ngươi... ngươi ? Ta phong thần tuấn lãng, ánh sáng mặt trời mặt trăng còn kém một bậc, Đông Phương Cảnh Ngọc thể sánh bằng !”

Vân Tranh thẳng thừng vạch trần: “Thôi đừng tự tâng bốc nữa, trong lòng tự .”

Mạc Tinh gật đầu tán đồng, thuận tiện bổ thêm một dao: “Ta thấy Vân Tranh cô nương đúng.”

Yến Trầm: “Tại hạ cũng đồng ý.”

Mộ Dận: “A Tranh gì cũng đúng.”

Chung Ly Vô Uyên: “…” (im lặng là vàng)

Úc Thu cứng họng, vẻ mặt thể tin nổi. Sau đó ôm n.g.ự.c lùi về hai bước, vẻ mặt như tổn thương nặng:

“Các ngươi… các ngươi thất vọng quá!”

“Phong Hành Lan tới , mau kìa!”

Một câu của Mộ Dận lập tức kéo sự chú ý của chuyển sang phía , bỏ Úc Thu đờ như tượng.

Trong lòng Úc Thu chỉ chửi một câu thô tục.

Phong Hành Lan bước lên, nhiều, trực tiếp đặt tay lên tinh thạch. Ánh sáng rực rỡ b.ắ.n .

“Ù —”

“Phong Hành Lan: võ tu tím giai, các hệ còn hồng giai.”

Cả hội trường sững sờ.

Thiên phú võ tu tím giai, nhưng những hệ khác yếu kém. Đây là may mắn sở hữu thiên phú bá đạo, là đáng tiếc vì diện?

nữa, võ tu tím giai vẫn khiến vô cùng ngưỡng mộ.

Trong Đông Châu, cực hiếm thiên phú tím giai!

Bảo Phong Hành Lan mạnh như !

Phía màn, Nam Bá Thiên vỗ đùi sảng khoái:

“Haha, Phong Hành Lan nhất định là tử của !”

Mọi : “…”

Nếu Phong Hành Lan thêm thiên phú ở các hệ khác, e là họ còn giành giật . giờ thì… thôi chịu.

Tiếp theo là đến lượt Mộ Dận.

Cậu vẻ hồi hộp, mím môi, vận chuyển linh lực từ đan điền.

“Ù —”

“Mộ Dận: võ tu lam giai, các hệ còn hồng giai.”

Mộ Dận thở phào nhẹ nhõm, may mà quá kém.

Cậu đầu Vân Tranh, nàng mỉm gật đầu cổ vũ. Mộ Dận hổ cong môi đáp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-152-han-co-benh-kin.html.]

“Yến Trầm: võ tu thanh giai, ngự thú hồng giai, luyện đan tím giai, phù văn hồng giai, luyện khí cam giai, tinh thần lực lam giai.”

“Chung Ly Vô Uyên: võ tu tím giai, phù văn thanh giai, tinh thần lực thanh giai, các hệ còn hồng giai.”

“Mạc Tinh: võ tu tím giai, luyện khí lam giai, tinh thần lực thanh giai, các hệ còn hồng giai.”

“Úc Thu: võ tu lam giai, luyện khí tím giai, tinh thần lực thanh giai, các hệ còn hồng giai.”

Liên tiếp bốn thiên phú tím giai, khiến cả đám lão sinh và các đại lão phía màn đều thể yên.

Cả đám lão sinh bàn tán rôm rả:

“Trời đất, năm nay tân sinh là rồng hổ phục, ai cũng tím giai!”

đếm, tổng cộng sáu sở hữu thiên phú tím giai : Đông Phương Cảnh Ngọc, Phong Hành Lan, Yến Trầm, Chung Ly Vô Uyên, Mạc Tinh, Úc Thu.”

là như mơ…”

“Người với đúng là thể so sánh…”

Cuối cùng là đến lượt Vân Tranh.

Trước đó bốn liên tiếp tím giai, cho nên nếu nàng chỉ là lam giai thì cũng sẽ quá bất ngờ.

chấn động đủ .

Vị đạo sư liếc mắt nàng, trong lòng chút ấn tượng sâu sắc.

Hắn nhướng cằm: “Đặt tay lên .”

Dưới ánh chăm chú của , Vân Tranh tiến lên, đặt tay lên tinh thạch.

Mọi chằm chằm chớp mắt.

Vài giây trôi qua…

Không động tĩnh.

Lại vài giây nữa…

Vẫn gì xảy .

“Sao thế ? Vân Tranh chẳng lẽ chút thiên phú nào ?”

“Không thể nào! Nàng mạnh như thế, thiên phú? Chẳng lẽ là tinh thạch hỏng?”

“Vô lý, lúc vẫn dùng mà!”

Ngay cả đạo sư cũng thấy khó hiểu.

Vân Tranh nhíu mày, nghi hoặc. Nàng truyền thần thức hỏi Đại Quyển:

“Đại Quyển, ngươi giở trò ?”

“Không , cũng rõ chuyện gì.” – Đại Quyển phủ nhận.

Úc Thu hề hề:

“Này, Vân Tranh, đừng buồn, thiên phú thì chứ? Chỉ cần đánh khỏe là .”

Có vẻ như là đang… an ủi?

Vân Tranh bật .

Nàng đầu với đạo sư:

“Đạo sư, thể kiểm tra ?”

Năm vị đạo sư liếc , gật đầu:

“Tình huống của ngươi đặc biệt, để cũng muộn.”

Ngay cả các đại lão phía màn cũng cảm thấy kỳ lạ.

Không thể đo thiên phú — chỉ hai khả năng: một là phế vật tuyệt đối, hai là…

Đôi mắt của các đại lão sáng rực, như nghĩ đến điều gì đó, đồng loạt chằm chằm Vân Tranh.

Bên , cho phép, Vân Tranh rút tay về.

Vừa mới định , thì — răng rắc răng rắc — âm thanh nứt vỡ vang lên.

Một luồng ánh sáng mãnh liệt bùng lên, chói đến mức nhắm mắt .

Cùng lúc đó, một nguồn năng lượng dữ dội lan tỏa.

Vân Tranh vội vã lùi mấy bước.

“Ầm!”

Một tiếng nổ lớn vang lên bên tai!

Từng mảnh vỡ bay tung tóe.

Mọi lập tức tụ linh lực để phòng ngự.

Khi ánh sáng tan , cảnh tượng mắt khiến trở tay kịp — năm vị đạo sư chấn đến tóc tai rối tung, mặt còn ám khói đen, bên cạnh khối tinh thạch vỡ nát thành tro bụi.

Không sai, chính là tro bụi.

Đến nhặt cũng nhặt .

Cả đám đều ngơ ngác.

“Tinh thạch kiểm tra thiên phú cũng thể phát nổ ?! Trước nay từng !”

“Quá kỳ quặc…”

“Lẽ nào hỏng từ lúc Vân Tranh thử đầu?”

“Cũng thể.”

tại đợi đến lúc nàng rút tay về mới nổ?”

Câu hỏi vang lên, ánh mắt đồng loạt chuyển hướng — về phía Vân Tranh!

Loading...