Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1526: Cùng quân từ biệt
Cập nhật lúc: 2025-12-12 17:42:24
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chúng Ma tộc: "!!!"
Ôn Bạch: "!!!"
Xích Vĩ trưởng lão vô cùng chấn động vì điều , mà ngay cả Thiếu Quân nhà cũng đ.á.n.h bại nổi, mấy Nhân tộc thể ư?
Mặc dù phần lớn nguyên do Âm Phàn Sinh thua là vì khinh địch, nhưng thừa nhận rằng, mấy Nhân tộc vẫn chút bản lĩnh, bằng thì cho dù Âm Phàn Sinh khinh địch đến mức nào chăng nữa, cũng sẽ t.h.ả.m bại tay bọn .
Vân Tranh nhận lấy t.h.u.ố.c giải do Yến Trầm đưa qua, chìa đến mặt Âm Phàn Sinh, từ tốn : "Thiếu tướng, đa tạ chỉ giáo, chúng sở dĩ thắng ngươi là vì dùng mưu mẹo trong chiến thuật, nếu thật sự dựa thực lực, e rằng chúng thể nào thắng nổi ngươi."
"Nếu dịp tái ngộ, chúng hãy đường đường chính chính so tài một trận."
Vân Tranh cất lời với giọng điệu khiêm tốn, thái độ vô cùng chân thành.
Trong lòng nàng cũng nghĩ như thế, đợi khi bọn họ tìm Úc Thu, nếu cơ hội giao chiến với Âm Phàn Sinh một nữa, đến lúc đó, e rằng nàng sẽ nương tay với .
Hiện giờ, đông mắt nhiều.
Giữa thanh thiên bạch nhật, g.i.ế.c Âm Phàn Sinh, quả thực là rước họa .
Thái độ của nàng hòa nhã, chẳng qua là duy trì sự yên bình lúc .
Âm Phàn Sinh xong một phen , dù trong lòng vẫn sục sôi lửa giận, nhưng tâm trạng quả thực khá hơn một chút, song cũng hề ý định buông tha cho bảy Vân Tranh.
Hắn một nuốt chửng viên t.h.u.ố.c giải.
"Vậy ?" Hắn gằn một tiếng, sức mạnh trong cơ thể cũng đang từ từ hồi phục.
Bảy Vân Tranh tới mặt Ôn Bạch và Xích Vĩ trưởng lão, thì đúng lúc , Âm Phàn Sinh đột ngột ngẩng phắt đầu lên, trầm giọng hạ lệnh.
"G.i.ế.c bọn chúng!"
Lời dứt, lão già áo đen và đám thị vệ Ma tộc theo Âm Phàn Sinh lập tức phóng ánh mắt sắc lẹm về phía bảy Vân Tranh, đồng thời bắt đầu tay.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc , Xích Vĩ trưởng lão cũng chẳng kịp lớn tiếng mắng c.h.ử.i Âm Phàn Sinh hèn hạ vô sỉ, mà trực tiếp thi triển Không Gian Ma Thuẫn, giơ tay phất một cái, đẩy cả bảy Vân Tranh cùng đám thị vệ của Xích Nguyệt Ma trong vòng xoáy gian.
Còn Ôn Bạch thì nhanh như chớp giơ chưởng tung một đòn.
'RẦM' một tiếng nổ vang, khói đặc cuồn cuộn bốc lên từ mặt đất.
Lão già áo đen tức tốc xuyên qua làn khói mù mịt, đảo mắt tìm kiếm khắp bốn phía, nhưng chẳng thấy tăm của bọn họ cả.
"Bọn chúng chạy mất !"
"Thiếu tướng, bọn chúng trốn thoát !"
Vân Vũ
Nghe thấy , sắc mặt Âm Phàn Sinh sa sầm mấy phần.
Trong cơn tức giận tột cùng, đột ngột siết chặt nắm đ.ấ.m nện một cú trời giáng xuống mặt đất: "C.h.ế.t tiệt!"
Mặt đất tức thì nứt toác như mạng nhện.
Lão già áo đen vội vã tới bên cạnh Âm Phàn Sinh: "Thiếu tướng, xét theo khí tức d.a.o động trong gian , bọn chúng chắc chắn trốn đến Vô Vọng Đảo !"
"Vô Vọng Đảo?"
Đó là địa bàn của Ông Tẫn Ma Đế cơ mà! Ông Tẫn Ma Đế chính là Ma giả từ thời viễn cổ, thực lực vượt xa Khổng Vưu Ma Đế!
Bọn Ôn Bạch dám đặt chân đến địa bàn của Ông Tẫn Ma Đế ư? Chẳng lẽ bọn chúng tìm đường c.h.ế.t?
Đáy mắt Âm Phàn Sinh thoáng lóe lên một tia phức tạp xen lẫn nghi hoặc.
…
…
Vô Vọng Đảo.
Cả đoàn lảo đảo rơi xuống một vùng hoang dã, gần như ai nấy đều ngã bệt xuống đất.
Mộ Dận nhíu mày nghiêng , đưa tay xoa xoa phần lưng eo, đau đến mức nhe răng nhếch mép: "Hít... Lưng của đập trúng tảng đá ..."
Bên lưng eo của Mộ Dận, quả thực một tảng đá.
Yến Trầm dậy, đưa tay kéo Mộ Dận một phen, bật : "Vậy thì lưng ngươi chắc chắn bầm tím ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1526-cung-quan-tu-biet.html.]
Ôn Bạch và Xích Vĩ trưởng lão đều dậy, bọn ngẩng đầu quan sát bốn phía, phát hiện nơi tuy là một vùng hoang vu, nhưng từ phía xa vẫn vọng vài tiếng động khe khẽ.
Vân Tranh: "Nơi chính là Vô Vọng Đảo ?"
Ôn Bạch gật đầu: "Phải."
Vân Tranh mỉm với Ôn Bạch: "Nếu , chúng đường ai nấy thôi. Mười năm nếu dịp tái ngộ, nhất định sẽ giúp ngươi thành 'tâm nguyện'."
Ôn Bạch sững một thoáng: "Các ngươi định rời nhanh ?"
Xích Vĩ trưởng lão một bên cuộc đối thoại của bọn họ, chút ngơ ngác.
"Cái gì? Ngươi mới cái gì? Đường ai nấy là ?"
Vân Tranh hướng ánh về phía Xích Vĩ trưởng lão, chắp tay thi lễ, nho nhã mỉm : "Khoảng thời gian , đa tạ Thiếu Quân và Xích Vĩ trưởng lão quan tâm chăm sóc, chúng hướng , nếu duyên, chúng nhất định sẽ nữa tương ngộ."
"Xích Vĩ trưởng lão, Thiếu Quân, cảm tạ, cảm tạ!" Mạc Tinh cất tiếng sang sảng, cũng chắp tay về phía bọn .
Mấy Phong Hành Lan cũng chắp tay thi lễ với bọn .
Dù cho lập trường, chủng tộc, quan niệm đều khác biệt, nhưng bộ tộc Xích Nguyệt Ma thật sự giúp đỡ bọn . Trong lòng bọn vô cùng cảm tạ.
Xích Vĩ trưởng lão vẫn còn ngơ ngác, đầu tiên là sang Thiếu Quân nhà , đó mấy Vân Tranh, chân mày nhíu chặt , "Rốt cuộc là chuyện gì thế ?"
Ôn Bạch vẻ mặt thản nhiên đưa tay lên, "Xích Vĩ trưởng lão, chuyện , bản quân sẽ với ngươi, cứ để bọn rời ."
"Không chứ, Thiếu Quân, chẳng ngài thích Vân Tranh ? Cớ để nàng rời ?" Xích Vĩ trưởng lão trong lòng lấy khó hiểu.
Nghe thấy lời , cả nhóm đều ngây ngẩn cả .
Bị nhắc đến chuyện ngay mặt bao nhiêu , Ôn Bạch vẫn lòng hổ, hai má ửng đỏ, trầm giọng : "Bản quân chỉ xem nàng là bằng hữu, từng bất kỳ ý nghĩ nào khác, Xích Vĩ trưởng lão, đừng hỏi nữa."
Vân Tranh tiếp lời một câu, " , và Thiếu Quân chỉ tình bạn mà thôi."
Ôn Bạch , đáy mắt thoáng qua một tia kinh ngạc. Hắn mà một thoáng phân biệt lời của nàng là thật lòng, chỉ là giả dối. Bất quá, chuyện cũng chẳng còn quan trọng nữa .
Cả đời của , đều thể trở thành bằng hữu thật sự với Nhân tộc.
Xích Vĩ trưởng lão càng thêm mờ mịt, lẽ nào những suy nghĩ từ tới nay của đều sai cả ? Rốt cuộc là Thiếu Quân hỏng đầu óc, là do suy nghĩ vẩn vơ quá nhiều?
Xích Vĩ trưởng lão nắm lấy cánh tay Ôn Bạch, sắc mặt nghiêm túc và trịnh trọng, lặp lặp hỏi để xác nhận, "Thiếu Quân, ngài thật sự để bọn rời ?"
"Ừm."
Ôn Bạch gật đầu, đó về phía mấy Vân Tranh, chậm rãi một câu: "Đường hiểm trở, chuyến hãy bảo trọng."
"Ngươi cũng ." Giọng Vân Tranh bình thản.
Mạc Tinh giơ tay vỗ vỗ vai Ôn Bạch, "Ôn lão , ngươi cũng bảo trọng đấy nhé."
Xích Vĩ trưởng lão trông thấy một màn , hai mắt híp , ánh mắt đột ngột rơi Mộ Dận, g.i.ế.c c.h.ế.t tên tiểu t.ử ! Bằng , sẽ còn cơ hội nữa!
Ôn Bạch dường như phát hiện ý đồ của Xích Vĩ trưởng lão, khẽ nâng tay ngăn Xích Vĩ trưởng lão , với mấy Vân Tranh: "Các ngươi ."
"Cáo từ!"
Mấy Vân Tranh mỉm , chắp tay thi lễ với bọn một nữa, đó liền xoay rời .
Xích Vĩ trưởng lão thấy , khỏi chút oán khí, "Thiếu Quân, tại ngài cứ lặp lặp nhiều mà che chở cho bọn ?"
Ôn Bạch: "Bọn ."
Xích Vĩ trưởng lão đột nhiên sửng sốt, ngước mắt chằm chằm gương mặt tuấn tú của Ôn Bạch, mấy giây , chỉ thể thở dài một tiếng thật sâu.
Nếu năm đó Thiếu Quân cừu gia Nhân tộc bắt , chỉ sợ cũng sẽ để một bóng ma tâm lý, bất quá bóng ma tâm lý của bây giờ thuyên giảm rõ rệt.
Lẽ nào chỉ là bởi vì mấy Nhân tộc ?
"Thiếu Quân, mặc kệ bọn , Vô Vọng Đảo chính là địa bàn của Ông Tẫn Ma Đế, chúng hết sức cẩn thận." Xích Vĩ trưởng lão , trong lòng cũng lo lắng yên, bởi vì Ông Tẫn Ma Đế hỉ nộ vô thường, hơn nữa còn cực kỳ bài xích Ma tộc của Tứ Khu, chuyện tàn sát Ma tộc của Tứ Khu cũng là việc thường tình.
, Ma tộc của hai hòn đảo còn đến Vô Vọng Đảo thì sẽ xua đuổi.
Bởi vì Ma Giới chia thành Tứ Khu và Tam Đảo, Ma Đế của Tứ Khu cùng chung một phe, Ma Đế của Tam Đảo cũng cùng chung một phe. Hai phe đối lập , nhưng điểm chung duy nhất chính là đều trung thành với vị Ma Thần .
--------------------