Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1535: Cùng về suối vàng

Cập nhật lúc: 2025-12-12 17:42:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Linh Nô dường như cũng phản phệ vô cùng nghiêm trọng, cùng nàng ngã quỵ xuống đất.

 

Hắn ôm chặt Ngụy Vô Y trong lòng, cúi đầu chăm chú nàng, ánh mắt chất chứa những cảm xúc rối bời tựa yêu, tựa hận, tựa giận hờn, si mê. Vành mắt đỏ hoe, lệ châu tuôn rơi, khóe môi khẽ vẽ nên một nụ .

 

“Ngươi lừa , tàn sát hết thảy tộc nhân của , còn đem bọn họ ngâm rượu, tại ngươi thể tàn nhẫn đến như …”

 

“Ngươi từng , sẽ gả cho , hôm nay, chính là ngày chúng thành .”

 

“Vô Y, yêu ngươi, yêu ngươi nhiều.”

 

“Chúng cùng về suối vàng nhé, nhưng, kiếp , đừng bao giờ gặp nữa.”

 

Linh Nô , m.á.u tươi từ miệng ngừng tuôn trào, còn trong vòng tay thì đang hấp hối, trong đôi đồng t.ử tan rã mang theo lửa giận và cả sự hối hận, lẽ nàng nên thả !

 

Nếu kiếp , nàng nhất định khiến hồn phi phách tán!

 

Nàng hận, một sẩy chân để hận nghìn đời.

 

Ngay khoảnh khắc khi ý thức của Ngụy Vô Y tan biến, Linh Nô giơ bàn tay đẫm m.á.u lên vuốt ve gò má nàng, đặt lên trán nàng một nụ hôn bằng máu, một giọt lệ châu lăn dài từ khóe mắt .

 

Vô Y, hãy cùng chìm đắm, cùng chuộc tội .

 

Chẳng qua bao lâu, một một U Linh bọn họ vẫn giữ nguyên tư thế như , nhưng nhiệt độ cơ thể của cả hai đang lạnh dần một chút ít.

 

Một màn , trông giống hệt một đôi giai nhân tuẫn tình.

 

Vân Tranh trọn cảnh diễn , bất giác khẽ thở dài. Nàng xót xa cho phận bi t.h.ả.m của Linh Nô, tiếc cho hạt nhân nghiệp chướng mà Ngụy Vô Y tự gieo nên mới gánh lấy báo ứng hôm nay, và càng đau lòng hơn cho những U Linh c.h.ế.t thảm.

Nàng thu ánh mắt, về phía Đại Quyển và Thập Nhị Bảo, một câu: “Đi giúp U Linh tộc .”

 

“Vâng, chủ nhân.”

 

Ngay đó, nàng gọi về những đứa con trong gian Phượng Tinh, để chúng nó cùng U Linh tộc chống kẻ địch.

 

Nàng phát hiện, một đội viện binh Nhân tộc đang tới.

 

Sắc mặt Vân Tranh khẽ trầm xuống. Tuy nàng nắm rõ tình hình U Minh thế giới hiện tại, nhưng một khi viện binh kéo đến, thì chắc chắn sẽ còn đợt thứ hai, thứ ba, thậm chí là tiếp đó nữa.

“Tốc chiến tốc thắng!” Vân Tranh dặn dò lũ con một câu.

 

“Vâng, chủ nhân!”

 

Trong trận đại hỗn chiến , bỗng nhiên thêm nhiều Thần thú, Hung thú, cả Nhân tộc và U Linh tộc đều tự cho rằng đó là viện binh của riêng phần , nên vô cùng kiêng dè, mãi cho đến khi chúng đối phó với Nhân tộc, U Linh tộc mới kinh ngạc nhận chúng đến để giúp bọn họ.

 

Chuyện chắc chắn liên quan đến Úc Thu công t.ử và mấy trẻ tuổi !

 

Sĩ khí của U Linh tộc tăng thêm vài phần.

 

Vân Tranh ngẩng đầu lên trận chiến phía , nàng chút do dự mà vụt bay lên, gia nhập chiến cục đối đầu với Ngụy Thành Nguyệt.

 

Ánh mắt Ngụy Thành Nguyệt phút chốc khóa chặt Vân Tranh, gương mặt nàng lộ vẻ điên cuồng, đôi mắt đỏ rực như máu, giọng lạnh lẽo tựa sương giá: “Ngươi g.i.ế.c con gái của bản chủ, bản chủ ngươi đền mạng!”

 

Dứt lời, thần uy thuộc về Ngụy Thành Nguyệt đột ngột giáng xuống.

 

Trong tích tắc đó, hai phe đang kịch chiến bên đều áp chế, bọn họ chỉ cảm thấy tức n.g.ự.c khó thở.

 

“Minh… Minh chủ…”

 

Không ít khó khăn ngẩng đầu lên.

 

Chỉ thấy Ngụy Thành Nguyệt ngưng tụ một chưởng lực khủng bố, đ.á.n.h thẳng về phía Vân Tranh, mà lúc , Vân Tranh như thể giam cầm giữa hư , thể động đậy!

 

“Tiểu hữu, cẩn thận!”

 

Lão Mông Đôn thấy , trong lòng quýnh lên, lập tức lóe chắn mặt Vân Tranh, tung chưởng đón đỡ chưởng lực của Ngụy Thành Nguyệt.

 

Thế nhưng ngay đó, bóng dáng Ngụy Thành Nguyệt bỗng nhiên biến mất.

 

Khi nàng tái xuất hiện, ở ngay lưng Vân Tranh, một chưởng vỗ thẳng đầu nàng.

 

“Tranh Tranh/A Vân/A Tranh!” Phía truyền tới mấy tiếng gọi đầy lo lắng và căng thẳng.

 

Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, chưởng lực của Ngụy Thành Nguyệt đột nhiên khóa !

 

Mà thiếu nữ còn giam cầm giữa hư , phút chốc lùi xa một đoạn, đôi huyết đồng của nàng yêu dị mà lộng lẫy, phảng phất thể thấu linh hồn của khác trong nháy mắt.

 

Vô hình trung, vùng đồng thuật của nàng triển khai!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1535-cung-ve-suoi-vang.html.]

 

Dựa vùng đồng thuật, nàng chỉ thể khóa chặt Ngụy Thành Nguyệt trong một cái chớp mắt.

 

Mà Lão Mông Đôn ngốc, tự nhiên cũng né tránh đạo công kích , cảm thấy đồng thuật của vị tiểu hữu Nhân tộc quả thực lợi hại, thể khống chế Thần Minh trong một cái chớp mắt!

 

Trên tay Ngụy Thành Nguyệt bỗng chốc buông lỏng, chưởng lực ầm ầm đ.á.n.h !

 

Rầm!

 

Một tiếng nổ vang trời, cả một mảng lớn nhà cửa đường phố phía Úc phủ bộ đều đ.á.n.h cho nát vụn thành một đống phế tích, luồng sức mạnh còn sót khiến âm thầm kinh hãi.

 

Đây chính là sức mạnh của Thần Minh!

 

Vân Tranh tuy tránh một kiếp, nhưng nàng hề lơ là cảnh giác, ngược cõi lòng càng thêm thắt chặt.

 

Sức mạnh Thần Minh của Ngụy Thành Nguyệt, so với Thiếu tướng Âm Phàn Sinh ở khu thứ tư của Ma giới cũng khác biệt là bao, chỉ là chiêu thức công pháp của nàng càng thêm già dặn, so với Âm Phàn Sinh thì nhỉnh hơn một bậc!

 

Không dễ đối phó!

 

Hơn nữa, lúc nãy khi giao chiến với Ngụy Vô Y, nàng cũng thương, nếu dùng đến át chủ bài để đối đầu trực diện với Ngụy Thành Nguyệt, thì phần thua chắc chắn thuộc về nàng!

 

Vân Tranh lập tức về phía Lão Mông Đôn, «Tiền bối, sẽ hiệp trợ ngươi!»

 

Lão Mông Đôn sững một chút, nhanh liền đáp lời.

 

«Được, cảm tạ tiểu hữu!»

 

Thực lực của Lão Mông Đôn cũng là Thần Minh Cảnh, bất quá so với Ngụy Thành Nguyệt, vẫn phần nông cạn hơn một chút.

 

Ngụy Thành Nguyệt bi phẫn đan xen, nàng bây giờ chỉ g.i.ế.c c.h.ế.t Vân Tranh!

 

Ngụy Thành Nguyệt nhiều tay nhắm về phía Vân Tranh, nhưng đều Lão Mông Đôn cắt ngang, hơn nữa còn Vân Tranh thi triển đồng thuật để khống chế, cản trở đòn tấn công của nàng, trong lúc nhất thời, Ngụy Thành Nguyệt liền rơi thế hạ phong.

 

Sau khi chịu thiệt, Ngụy Thành Nguyệt chút tĩnh táo trở .

Vân Vũ

 

Ánh mắt nàng tối , nàng kéo dài thời gian, đợi cho viện binh của Nhân tộc kéo đến, thì đám U Linh tộc sẽ chẳng nên trò trống gì nữa. Lẽ nào lão già trơ mắt đám U Linh tàn sát cho sạch sẽ ?

 

Nghĩ thông suốt , mỗi chiêu, Ngụy Thành Nguyệt đều dùng lực.

 

Lão Mông Đôn dĩ nhiên thấu chiến thuật của Ngụy Thành Nguyệt, lòng trầm xuống, đúng lúc , giọng của Vân Tranh từ trong thức hải truyền đến.

 

Ánh mắt Lão Mông Đôn khẽ híp , đôi mắt già nua vẩn đục ánh lên một tia sáng mờ ảo.

 

«Được.» Hắn đáp một câu.

 

 

Lúc , mấy Phong Hành Lan đều thương, dù thì bọn cũng đều là đang vượt cấp tác chiến. Có nhiều khoảnh khắc, bọn gần như đều trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, dựa chiến thuật tác chiến ăn ý, mới thể né qua hết đến khác nguy cơ.

 

Người giải quyết xong đối thủ tiên chính là Nam Cung Thanh Thanh và Chung Ly Vô Uyên, bởi vì bên phía bọn còn một vị U Linh Đại Tướng.

 

Ngay đó, hai bọn liền tách , chia đến giúp bọn Úc Thu đối phó với hai vị lão giả còn .

 

Rất nhanh, Khánh Lão và Đặng Lão đều c.h.ế.t.

 

Cô Lão đầy thương tích nặng, khoảnh khắc cuối cùng lợi dụng Không Gian Thạch để chạy trốn.

 

Bây giờ, bảy Phong Hành Lan tụ họp cùng một chỗ, bọn những cảnh tượng mắt, m.á.u chảy thành sông, thây chất đầy đất, sắc mặt của bọn càng lúc càng ngưng trọng.

 

Chiến tranh, giờ vẫn luôn tàn khốc.

 

Cái c.h.ế.t, chiến trường, là hiện tượng thường thấy nhất.

 

Mấy Phong Hành Lan một lời, mặc dù thể mệt mỏi rã rời, linh lực cũng tiêu hao nghiêm trọng, bọn vẫn tiếp tục gia nhập chiến cuộc.

 

Mà giờ phút phía , Ngụy Thành Nguyệt và Lão Mông Đôn đang kịch chiến, dẫn đến gian chấn động dữ dội, và một thiếu nữ dung mạo bình thường đang đạp , nàng lấy m.á.u đầu ngón tay vật dẫn, nhanh chóng kết thành một pháp ấn đồng thuật tỏa ánh vàng rực rỡ.

 

Ngay khoảnh khắc nàng sắp thi triển đồng thuật, thể của nàng bỗng nhiên cứng đờ, thức hải bỗng chấn động dữ dội, giống như trời long đất lở, khiến đau đớn khôn nguôi.

 

Một giọng nam trầm ấm tựa như vọng về từ thời viễn cổ xa xăm, chậm rãi truyền đến.

 

«Thần Chủ...»

 

--------------------

 

 

Loading...