Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1545: Dược Thân Nhi Hạ

Cập nhật lúc: 2025-12-12 17:43:43
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Dừng !" Mộ Dận chỉ khối đá trông hết sức tầm thường , hô một tiếng.

 

Khối đá dường như sững trong thoáng chốc, nhưng ngay đó bắt đầu chạy loạn khắp nơi, nó thỉnh thoảng lượn lờ mặt bọn , phảng phất như đang : "Mau tới bắt nào!"

 

Vân Tranh : "Khởi động Linh Chu."

 

Các tiểu hữu , bèn thèm để ý đến Thạch Tinh nữa, mặc cho nó cứ bay lượn vòng quanh Linh Chu.

 

Thạch Tinh phát hiện bọn còn ai để ý đến nữa, nó bèn cố tình bay chậm một chút, hòng dụ bọn đuổi theo, thế nhưng cho dù nó bay chậm đến thế nào nữa, bọn vẫn chẳng thèm đếm xỉa gì đến nó.

 

Linh Chu bay lên.

 

Thạch Tinh đáp xuống boong thuyền, lặng lẽ nhích gần phía bọn , nào ngờ nó mon men tới gần, cả nhóm vội tản .

 

Thạch Tinh: "?"

 

im nhúc nhích.

 

Chừng một canh giờ , Thạch Tinh dường như chịu nổi cảnh vắng lặng, lặng lẽ mon men đến xung quanh mấy Nam Cung Thanh Thanh, cố gắng thu hút sự chú ý của bọn .

 

Thế nhưng, bọn vẫn chẳng thèm đoái hoài đến nó.

 

Điều khiến Thạch Tinh vô cùng tủi , bề mặt khối đá bắt đầu rịn những giọt nước, đó hẳn là những giọt lệ của nó.

 

Mấy Úc Thu một cái, Nam Cung Thanh Thanh bèn xổm xuống, dùng khăn tay nhẹ nhàng lau những giọt lệ cho nó, ôn tồn : "Ngươi trở về , nơi hợp với ngươi ."

 

Thạch Tinh thấy để ý đến , nước mắt nó bỗng chốc khô , nó bay vút lên, định nhảy lòng Nam Cung Thanh Thanh.

 

Thế nhưng bay đến nửa đường, nó Chung Ly Vô Uyên chặn .

 

Chung Ly Vô Uyên với sắc mặt trầm xuống, chằm chằm khối đá.

 

"Trở về ." Hắn lạnh lùng buông một câu.

 

Thạch Tinh lập tức cảm thấy tủi , bề mặt nó rịn nhiều nước mắt hơn nữa.

 

Cả khối đá cứ run lên bần bật, trông đáng thương hết sức.

 

Vân Tranh thản nhiên : "Ở đây ai chơi với ngươi ."

 

Nước mắt của Thạch Tinh cứ lã chã rơi xuống mặt sàn, nó lăn qua lăn boong thuyền như thể đang ăn vạ.

 

Hành động dường như đang : Ta về !

 

Tám : "..."

 

Ngay khoảnh khắc , các tiểu hữu đều đồng loạt về phía Vân Tranh, dường như nàng đưa Thạch Tinh trong Phượng Tinh gian, để nó chơi cùng Nhị Bạch và đồng bọn.

 

"Không ." Vân Tranh cương quyết từ chối.

Vân Vũ

 

Nàng nuôi quá nhiều nhóc con , áp lực thật sự quá lớn.

 

Vân Tranh hắng giọng một tiếng, "Nếu các ngươi thấy nó thì cứ mang nó theo bên ."

 

Nàng dứt lời, ánh mắt của cả nhóm đều đồng loạt nơi khác.

 

Vân Tranh: "..."

 

Hết cách , thôi thì cứ để Thạch Tinh Linh Chu , đợi đến khi nó chán, tự khắc sẽ về Thạch Cấm Lâm, suy cho cùng, nơi đó mới là nhà của nó.

 

 

Ba ngày .

 

Đoàn của Vân Tranh qua ba cấm địa của U Minh Thế Gian, cấm địa đầu tiên gì nguy hiểm, hai cấm địa hung hiểm hơn nhiều, nhưng bọn đều thể ứng phó .

 

Trên Phi Hành Linh Chu.

 

Vân Tranh bọn : "Cấm địa sắp tới đây là nơi Lão Mông Đôn tiền bối từng giao chiến với Ngụy Thành Nguyệt, và cũng là nơi khả năng cao nhất đang phong ấn U Minh Thần."

 

Yến Trầm hiếu kỳ hỏi: "U Minh Thần, rốt cuộc là một vị thần minh như thế nào?"

 

Vân Tranh đáp: "Nghe tính tình của cực kỳ tệ, nhưng thực lực vô cùng mạnh mẽ. Nghe Mộc Thần , Thần Minh chi lực của ở thời kỳ viễn cổ thể xếp năm hạng đầu."

 

"Nói như thì, chẳng lợi hại !" Mạc Tinh chút kích động.

 

"Ừm." Vân Tranh gật đầu một cái.

 

"Vậy..." Úc Thu nhướng mày, hỏi: "Thần minh thời viễn cổ lợi hại, là thần minh của Thần Giới bây giờ lợi hại hơn?"

 

Vân Tranh lắc đầu, "Không rõ nữa, bây giờ vẫn chính thức đối đầu với thần minh của Thần Giới, nên cũng rõ thực lực của bọn ."

 

Mạc Tinh nhíu mày, hỏi: "Thần Giới bây giờ cũng Thần Chủ, thì, cũng Lôi Thần, Mộc Thần, Hỏa Thần, Thổ Thần mới ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1545-duoc-than-nhi-ha.html.]

 

Vân Tranh mỉm .

 

"Điều đó là chắc chắn , suy cho cùng, khi một vị thần minh thần chức ngã xuống, thần chức của họ cũng sẽ truyền cho vị thần minh kế nhiệm."

 

Trong lúc bọn đang trò chuyện, một khối đá thu nhỏ vài bất ngờ bay đến đậu vai Nam Cung Thanh Thanh, nàng cũng xua đuổi nó, dường như quen với sự mặt của nó .

 

Bởi vì mấy ngày nay, Thạch Tinh quấn quýt lấy Nam Cung Thanh Thanh.

 

Thạch Tinh tựa hồ thích Nam Cung Thanh Thanh, đến cả phơi nắng cũng nhích gần bên cạnh nàng, điều khiến Chung Ly Vô Uyên vô cùng bổ nát tảng đá.

 

Hắn vẫn là đầu tiên đ.á.n.h một tảng đá.

 

Mấy ngày nay, sắc mặt của Chung Ly Vô Uyên càng lúc càng sa sầm. Thạch Tinh phảng phất cảm nhận hàn khí , dám gần.

 

Mộ Dận hỏi: "Còn bao lâu nữa mới đến Thâm Uyên Cấm Địa?"

 

Vân Tranh ngẩng đầu về phía , "Đại khái cần một khắc."

 

Bỗng nhiên lúc , trong thức hải của nàng truyền tới tiếng gọi của U Minh Thần, một tiếng một tiếng, từ xa vọng gần.

 

Ánh mắt Vân Tranh ngưng .

 

Tới

 

Nơi phong ấn!

 

Nàng thể cảm nhận rõ ràng một cỗ thần lực vô hình cường đại, đang cộng minh với khí tức lực lượng của nàng, tựa hồ là đang nghênh đón nàng trở về.

 

Nàng chậm rãi lên tiếng, "Phong ấn ngay tại Thâm Uyên Cấm Địa phía ."

 

"Thật ? A Vân, ngươi cảm ứng cái gì ?"

 

"Ừm, cảm ứng ." Rất mãnh liệt.

 

Vân Tranh từ trong gian trữ vật lấy mấy tấm gia tốc phù văn, bọn nở một nụ ngọt ngào, "Tốc độ của chúng nhanh hơn!"

 

Các tiểu hỏa bạn da đầu tê dại: "!"

 

Ngay khoảnh khắc gia tốc phù văn dán lên linh chu, linh chu liền 'vút' một tiếng bay ngoài, tốc độ nhanh đến kinh , đến cả bóng dáng của linh chu cũng khó lòng bắt kịp.

 

Chưa đến nửa khắc, linh chu tới Thâm Uyên Cấm Địa.

 

Mà lúc các tiểu hỏa bạn, sắc mặt trắng bệch lợi hại, bọn gắng gượng chống đỡ, bước chân loạng choạng xuống linh chu.

 

'Thủ phạm' còn thêm một câu, "Sau tăng cường huấn luyện."

 

Các tiểu hỏa bạn lập tức dùng đôi mắt nhỏ đầy u oán lườm Vân Tranh, bất quá khi ánh mắt của Vân Tranh liếc qua, bọn liền thu vẻ mặt 'quá hung ác' của .

 

Vân Tranh ngước mắt hỏi: "Hay là các ngươi ở đây chờ ?"

 

U Minh Thần tính tình tồi tệ, nàng sợ đến lúc đó thể chế trụ , nếu các tiểu hỏa bạn thương, trong lòng nàng sẽ áy náy yên.

 

Mà các tiểu hỏa bạn cũng khăng khăng theo, bởi vì bọn rõ, cho dù bọn , cũng chẳng giúp gì, nếu còn liên lụy đến Vân đội nhà thì chút nào.

 

Úc Thu trầm ngâm một lát, : "Chúng sẽ ở đây chờ ngươi, chuyện gì, nhớ truyền tin cho chúng ."

 

Vân Tranh ngước mắt, đối diện với bọn , dừng vài giây, nàng gật đầu một cái.

 

Vân Tranh xoay hướng về phía Thâm Uyên Cấm Địa, nhanh chóng lướt , bất quá chỉ trong nháy mắt, ảnh của nàng biến mất mắt mấy Úc Thu.

 

"Hy vọng U Minh Thần là một vị thần ." Mộ Dận nhíu chặt mày, thần sắc chút lo lắng.

 

Yến Trầm mày mắt lạnh lùng, chậm rãi : "U Minh Thần vẫn giữ thần lực thời kỳ đỉnh cao, lập trường của rốt cuộc như thế nào, điểm là quan trọng nhất, bởi vì nếu về phía Ma Thần, thì Tranh Tranh sẽ gặp nguy hiểm."

 

Mạc Tinh mím môi, "Chúng thể gì cho Tranh Tranh ?"

 

Nam Cung Thanh Thanh giọng điệu nhàn nhạt, "Tu luyện."

 

Phong Hành Lan: "Nói lý."

 

Sau đó, tất cả bọn đều xuống tu luyện tại chỗ.

 

Mà ở một bên khác, Vân Tranh đến phía vách núi, nàng cúi đầu xuống, vực sâu đen kịt thấy đáy, âm phong từng trận, gió thét hạc kêu, tỏa một cỗ khí tức khủng bố.

 

Con ngươi của nàng trong nháy mắt hóa thành màu đỏ rực, lóe lên một tia sáng vàng.

 

Hồng y thiếu nữ cất bước, đám cát sỏi bên bờ vực giẫm tức thì rơi xuống, cuối cùng tiếng gió nuốt chửng, toát một cỗ khí tức sâu lường , khiến lạnh mà run.

 

Thiếu nữ sắc mặt đổi, gieo xuống vực sâu.

 

--------------------

 

 

Loading...