Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1578: Nhân Hồn Cảnh Dạ

Cập nhật lúc: 2025-12-16 03:10:40
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Xông biên giới!” Mộ Dận hăng hái hưởng ứng, thế nhưng ngay đó, đột ngột phún một búng máu, cảnh vật mắt thoáng chốc trở nên nhòe .

 

Hai mắt tối sầm, ngay lúc sắp sửa rơi xuống phía thì Úc Thu gần nhất nhanh tay túm lấy cổ áo, kéo ngược trở về.

 

“A Dận thế?!” Các bằng hữu trong lòng chợt thắt .

 

Yến Trầm nhanh như cắt lướt đến bên cạnh Mộ Dận, bắt mạch cho .

 

Yến Trầm chau chặt mày, “Nội tạng trong cơ thể chấn động mạnh, linh lực trong đan điền cạn kiệt, xương sườn cũng gãy mất ba bốn cái. Vừa quá nóng vội kích động, bây giờ giống như sợi dây duy trì sự thăng bằng cho cơ thể đứt phựt, dẫn đến việc A Dận ngất lịm .”

 

“Tình trạng cơ thể của hiện giờ cần tĩnh dưỡng, trong một thời gian ngắn sắp tới thể tiếp tục vận dụng linh lực nữa.”

 

Yến Trầm lấy một lọ đan d.ư.ợ.c chữa thương, đoạn bóp nhẹ hai má của Mộ Dận, dốc thẳng viên đan d.ư.ợ.c trong miệng .

 

Vân Tranh , ánh mắt lướt qua thương thế của các bằng hữu, nàng suy tư một chút quyết định tạm thời đổi sách lược.

 

Nàng về phía Dung Thước, cất giọng khoan thai: “Chỗ vẫn còn một khối Truyền Tấn Tinh Ngọc thể liên lạc với Chử gia ở biên giới. Nếu chúng đến biên giới, thể thông qua cách . Hiện giờ A Dận trọng thương hôn mê, mấy chúng cũng mang thương tích nặng, tạm thời nên thừa thắng xông lên. Chúng hãy đợi hai ngày nữa hẵng đến biên giới.”

 

“Còn về việc thế nào để che giấu vị trí của đám Thiên Xu Tiên Viện, A Thước, cần ngươi giúp một tay.”

 

“Được.” Dung Thước , nét mày ánh mắt liền giãn , khóe môi ẩn hiện một nụ nhàn nhạt.

 

Chuyện tuy ngoài ý liệu, nhưng Tranh Nhi thể nghĩ cách ứng phó trong một thời gian ngắn ngủi đến thế, công nhận rằng, nàng nay vốn thông minh lanh lợi.

 

Vân Tranh : “Xuống thôi, tiên hãy chữa thương cho A Dận .”

 

“Được.”

 

Đoàn khẽ động hình, liền biến mất giữa trung, đến khi xuất hiện trở thì ở tận nơi sâu thẳm của Thông Thiên Uyên.

 

Yến Trầm đang chữa thương cho Mộ Dận, còn mấy Phong Hành Lan cũng đang đả tọa để tĩnh dưỡng.

 

Vân Tranh để Đại Quyển ở bầu bạn với bọn , đó một cùng Dung Thước đến Lăng Đề Phong. Nàng thi triển một trận pháp thượng cổ để che giấu khí tức, nhưng vì liên tục trải qua hai trận chiến, linh lực trong cơ thể gần như cạn kiệt, cho nên nàng cần mượn thần lực của Dung Thước để bày bố trận pháp.

 

Suốt cả một đêm, Vân Tranh và Dung Thước dốc sức bày bố trận pháp thượng cổ ở bốn phía quanh Lăng Đề Phong.

 

Vân Tranh bày trận, Dung Thước trợ giúp.

 

 

Tại khu vực rìa ngoài của Thông Thiên Uyên, khi sắc trời hửng sáng, ánh bình minh rọi tỏ một góc khuất, để lộ t.h.i t.h.ể của hai vị lão giả đang mặt đất. Bọn c.h.ế.t nhắm mắt, đôi mắt vẫn mở trừng trừng, đáy mắt còn vương vẻ kinh hoàng khó tin.

 

Còn ở bên cạnh, Tống Bạch Lâm vốn vận một bạch y, giờ đây m.á.u tươi nhuộm đỏ rực. Gương mặt tuấn tú của cũng m.á.u tươi văng lên, trông vài phần quỷ dị. Khóe miệng nhếch lên một đường cong thật sâu.

 

Hắn cúi đầu tấm lệnh bài phận trong tay, đột nhiên bật một tràng đầy dồn nén, “Ha ha ha ha ha…”

 

“Ta cuối cùng cũng lấy lệnh bài , từ nay về , và Giáo Từ sẽ còn bất cứ dây dưa gì nữa, ha ha ha…”

 

Tống Bạch Lâm nhanh trấn tĩnh trở . Hắn cất tấm lệnh bài phận dính đầy m.á.u tươi gian trữ vật, đó ngước mắt lên, đưa tay quệt vết m.á.u mặt, ánh mắt mang theo vài phần u tối.

 

Đột nhiên ngay lúc , từ phía xa, một giọng già nua đầy vẻ mê hoặc chậm rãi truyền tới.

 

“Chàng trai trẻ, ngươi sở hữu sức mạnh tối cao vô thượng ? Ta thể giúp ngươi, chỉ cần ngươi bằng lòng nhập ma!”

 

Âm thanh khiến Tống Bạch Lâm trong lòng cả kinh, gương mặt tuấn tú thoáng hiện lên vẻ hoảng loạn. Hắn theo hướng phát tiếng , chỉ thấy ở phía xa một đoàn sương mù đen kịt trông vô cùng cổ quái. Hắn cố nén kinh hoảng, giả vờ trấn tĩnh hỏi: “Ngươi, ngươi là ai!”

 

Đám sương mù đen cất giọng mê hoặc: “Ta là Ma Chủng thượng cổ, chỉ cần d.ụ.c vọng của ngươi càng lớn, càng thể giúp ngươi trở nên mạnh mẽ hơn… Ngươi Vân Tranh trở nên mạnh đến thế ? Đó là bởi vì, nàng cũng nuốt một viên Ma Chủng. Bằng , ngươi nghĩ nàng thể tấn thăng nhanh đến ?”

 

Tống Bạch Lâm , trong lòng bán tín bán nghi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1578-nhan-hon-canh-da.html.]

Lẽ nào việc Vân Tranh tấn thăng nhanh đến thế, thật sự là nhờ Ma Chủng thượng cổ ư?

 

Nhập ma, liệu thật sự trở nên cường đại ?

 

Trong lúc Tống Bạch Lâm đang trầm tư, bốn phía quanh sương đen quấn chặt, và ở phía lưng , một đôi đồng t.ử màu tím sẫm khổng lồ đang chăm chú , hiểm nguy cận kề mà nào .

 

Tâm tư của Tống Bạch Lâm dường như cuốn hút theo, những gợn sóng trong lòng ngày một dâng cao, đôi mắt cũng dần hóa thành màu đỏ.

 

"Ta..."

 

"Ta thật sự trở nên cường đại, giẫm đạp tất cả gót chân! Tại khác , mà thể? Cả thế giới xoay quanh ! Tất cả đều nịnh hót , phủ phục chân , trở nên cường đại!"

 

"G.i.ế.c hết những kẻ mạnh hơn !"

 

"Ta vốn là thiên chi kiêu tử, cớ đến Thần Ma Đại Lục , trở thành một tên nô bộc hèn kém một bậc?! Ta cam lòng, cam lòng!"

 

"Trạch Kiêu mạnh hơn , Vân Tranh và bọn cũng mạnh hơn , tại ? Rốt cuộc là tại ? Tất cả sinh linh đều yếu hơn ! Ta mới là vị thần minh mạnh nhất! Ha ha ha..."

 

Tâm trạng dường như vỡ vụn, hai tay ôm chặt lấy đầu, cất tiếng điên dại dứt, gương mặt càng lúc càng trở nên dữ tợn.

 

Sương đen ngừng cuồn cuộn tràn cơ thể , tựa như bàn tay đang xé nát linh hồn .

 

Ngay chính lúc , khối sương đen ở nơi xa dần dần biến ảo thành một hình .

 

Một giọng thì thầm khẽ vang lên: "Cuối cùng cũng tìm một cỗ xác thích hợp với ."

 

Nếu như Vân Tranh và mấy nàng mặt ở đây, ắt sẽ nhận ngay hình do khối sương đen hóa thành chính là… Ma Thần Nhân Hồn Cảnh Dạ!

 

Cảnh Dạ bỗng cất một tiếng lạnh: "Loài ngu xuẩn đến thế là cùng, linh hồn chính những cảm xúc tiêu cực của bản thôn phệ."

 

Ngay khoảnh khắc khi đoạt xá Tống Bạch Lâm, đăm chiêu liếc về phía sâu trong Thông Thiên Uyên.

 

Hắn nheo mắt, cất giọng trầm trầm: "Vân Tranh , bản điện hạ nhất định sẽ báo thù rửa hận."

 

Một năm , tại Hoang Châu Thần Hải ở Hoang Châu, nhục của ả đàn bà xí Vân Tranh hủy hoại, khiến cho một luồng linh hồn của trọng thương, chỉ thể lang thang khắp các nơi ở Hoang Châu, còn lẩn trốn sự dò xét đến từ Ma Giới.

 

Hắn nhẫn nhục chịu đựng lâu đến thế, cuối cùng mới tìm một cỗ xác loài phù hợp với ở nơi .

 

Đợi đến khi thực lực của khôi phục tới cấp bậc Ma Giả, sẽ vứt bỏ cỗ xác bốc mùi hôi thối .

 

Nghĩ đến đây, Cảnh Dạ nén cảm giác ghê tởm, hình lóe lên chui trong thể của Tống Bạch Lâm.

 

"A a a..."

 

Linh hồn của Tống Bạch Lâm đang gào thét t.h.ả.m thiết, ý thức của dường như tỉnh táo đôi chút, đang đoạt xá. Hắn cam lòng c.h.ế.t một cách uất ức như , bèn bắt đầu phản kháng một cách kịch liệt.

 

Cảnh Dạ phát hiện điều đó, liền thầm c.h.ử.i một tiếng.

 

Ngay đó, Cảnh Dạ chút do dự nghiền nát linh hồn của Tống Bạch Lâm, khiến hồn bay phách lạc, còn cơ hội đầu t.h.a.i chuyển thế nữa.

Vân Vũ

 

Một lát , 'Tống Bạch Lâm' chậm rãi mở bừng đôi mắt, cặp ngươi vốn đen láy như mực giờ đây biến thành màu tím sẫm.

 

Hắn cử động cỗ xác mới của , cảm thấy chút cứng ngắc, nhưng chung vẫn thể chấp nhận .

 

Thiên Trạch Thần Miếu, còn thứ mà , nếu vì ả đàn bà xí Vân Tranh , sớm đoạt luồng sức mạnh đó !

 

Sắc mặt âm u khó coi, trong lòng thầm tính toán, đợi khi lấy luồng sức mạnh , tuyệt đối sẽ tha cho ả tiện nhân Vân Tranh đó

 

--------------------

 

 

Loading...