Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1579: Vô cùng tưởng niệm
Cập nhật lúc: 2025-12-16 03:10:41
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên , Ma Giới.
Thời gian ngược về một khắc khi U Minh Thần Nguyệt Minh cùng đoàn Vân Tranh chia tay.
Vân Vũ
Nguyệt Minh về tới Ma Giới, hình cao ráo như ngọc, khoác một chiếc trường bào màu xanh sẫm, mái tóc lòa xòa trán khẽ lay động giữa hai hàng lông mày, mái tóc đen một cây trâm bằng bạch ngọc búi hờ, dung mạo ôn nhuận thanh tú. Hắn chân đạp hư , mỗi bước tựa như dạo đất bằng.
Chỉ là, mỗi một bước chân của đều vượt xa ba nghìn thước mặt đất.
Hắn hề cố ý thu liễm khí tức, cho nên, chúng ma tộc ở phía đều cảm nhận một cỗ thần uy xưa nay từng .
Không ít ma giả kinh động, tất cả đều ló dạng, từ xa đưa mắt ngóng trông.
Thế nhưng, Nguyệt Minh một bước là ba nghìn thước, chỉ dăm ba bước bỏ xa bọn .
Rất nhanh, đến Ma Vực khu thứ tư.
Lúc , Khổng Vưu Ma Đế đang ở trong Ma Vực khu thứ tư, sắc mặt kinh biến, vẻ mặt thô kệch của thoáng hiện một tia tức giận. Hắn cảm nhận một cỗ thần uy cường đại, rốt cuộc là thần minh nào thể to gan đến thế, dám khiêu khích Khổng Vưu Ma Đế ?
Khổng Vưu Ma Đế tức giận đến mức đập bàn dậy, đang định lách bay để xem thần minh phóng thần uy rốt cuộc là kẻ nào thì bỗng một đạo kim quang lôi điện từ Đế Cung nhanh như chớp vọt lên giữa trung.
Ánh mắt nhíu .
Là Lôi Thần Hạ Bách!
Ánh mắt Khổng Vưu Ma Đế trở nên u ám, nhanh chóng phóng đuổi theo.
So với dáng vẻ thong dong dạo bước của Nguyệt Minh lúc , Khổng Vưu Ma Đế và Lôi Thần Hạ Bách vội vã đuổi theo. Một lát , một thần một ma cuối cùng cũng thấy bóng lưng của Nguyệt Minh.
"Xin chờ một chút, dám hỏi ngài là vị thần minh nào?" Lôi Thần Hạ Bách trong lòng sốt ruột, lập tức lên tiếng hỏi, bởi vì hoài nghi vị thần minh ở phía xa chính là vị thần minh từng xuất hiện ở Địa Hạ Ám Thành.
Khổng Vưu Ma Đế sắc mặt âm trầm : "Các hạ thật là kiêu ngạo hết sức!"
Hai giọng gần như vang lên cùng một lúc.
Nguyệt Minh đang bước hư phía , bước chân khựng . Hắn từ từ xoay , ánh mắt trong thoáng chốc rơi Khổng Vưu Ma Đế và Lôi Thần Hạ Bách.
Cái , lãnh đạm uy nghiêm, phảng phất như mang theo thần uy vô thượng, trong khoảnh khắc khiến Khổng Vưu Ma Đế và Lôi Thần cứng đờ.
Không khí bốn phía tức thì ngưng đọng.
Áp lực vô hình cũng theo đó ập đến, đè nặng lên sống lưng của bọn .
Ngay lúc , Nguyệt Minh từ từ giơ tay, nắm thành quyền, từ xa tung một chưởng đ.á.n.h thẳng lồng n.g.ự.c Khổng Vưu Ma Đế!
Rầm!
Vị trí tim của Khổng Vưu Ma Đế đ.á.n.h mạnh một cái, thể đ.ấ.m xuyên qua một lỗ thủng, trái tim vỡ nát, cuối cùng hóa thành hư vô.
"Ngươi… ngươi……" Đồng t.ử của Khổng Vưu Ma Đế co rút dữ dội, thể tin nổi giơ tay ôm lấy lồng n.g.ự.c của . Máu tươi tuôn xối xả, chẳng mấy chốc nhuộm đỏ cả bàn tay .
Lôi Thần Hạ Bách sắc mặt kinh biến, sợ đến mức lùi về phía mấy bước.
Ngay đó, Lôi Thần Hạ Bách đột ngột đầu về phía Nguyệt Minh, bất ngờ chạm ánh mắt của , đôi đồng t.ử màu vàng sẫm lãnh đạm băng giá.
Trong lòng kinh hoảng, từng gặp qua vị Thần tộc ở Thần Giới.
Quá mạnh!
Mạnh đến mức cho rằng đang đối mặt với Thần Chủ đại nhân!
Hạ Bách lập tức chắp tay thi lễ, giọng của mang theo vài phần run rẩy: "Vãn bối Lôi Thần Hạ Bách, mắt tiền bối!"
"Lôi Thần?" Nguyệt Minh thì thầm, trong chốc lát chút hoảng hốt. Kỳ thật sớm nhận vị tiểu thần minh mắt sở hữu chức vị Lôi Thần, nhưng khi tự giới thiệu như , vẫn nhịn mà nhớ tới từng nuôi nấng trưởng thành…
Lôi Thần Lộc Giác.
Thân thể Hạ Bách cứng đờ, sống lưng của càng cúi thấp hơn, lặng lẽ nuốt nước bọt: "Vâng, vãn bối may mắn chức vị Lôi Thần."
Cuối cùng, phần run rẩy hỏi: "Dám hỏi tiền bối là vị thần minh nào?"
"Ta tên Nguyệt Minh, phong hiệu U Minh, ngươi thể gọi là…"
Giọng Nguyệt Minh bình thản: "U Minh Thần."
Hạ Bách thấy lời , kinh ngạc đến mức đồng t.ử đột nhiên co rụt . Hắn bỗng ngẩng đầu nam nhân trẻ tuổi mắt, trong lòng tràn ngập sự khó tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1579-vo-cung-tuong-niem.html.]
Sao thể chứ?!
Nguyệt Minh… đó chính là U Minh Thần thời viễn cổ!
Nguyệt Minh bỗng nhiên lên tiếng: "Tiểu Bạch, cùng xông sào huyệt của bè lũ Ma Thần ."
Tiểu Bạch?
Hạ Bách ngơ ngác chớp chớp đôi mắt.
Khoan , bây giờ là chuyện xưng hô, mà là vị Viễn Cổ U Minh Thần đại nhân ... mới xuất hiện, đòi xông tận sào huyệt của bè lũ Ma Thần ư?!
Trong lòng Hạ Bách kinh hãi tột độ, run rẩy quỳ rạp xuống đất, lắp bắp : “U… U Minh Thần đại nhân, việc là quá mức lỗ mãng ? Huống… huống hồ, Thần Chủ đại nhân vẫn hề chuyện …”
Thần Chủ đại nhân cử đến đây để giao hảo với Ma Giới, nếu bây giờ đột ngột đổi ý, chuyển sang tấn công Ma Giới, thì chẳng là phản bội Thần Chủ đại nhân, phản bội cả Thần Giới ?
“Không ?” Nguyệt Minh nhíu mày.
Chưa đợi Hạ Bách kịp lên tiếng, Khổng Vưu Ma Đế, kẻ vẫn luôn chịu đựng sự dày vò vì mất trái tim, đột nhiên bùng phát ma lực cường hãn, đôi mắt đỏ rực như máu, gọi trường đao c.h.é.m thẳng về phía Nguyệt Minh.
“Cẩn thận!” Lôi Thần Hạ Bách thấy thế, kinh hãi thốt lên một tiếng.
Trường đao cuồn cuộn ma lực kinh hoàng c.h.é.m thẳng về phía Nguyệt Minh. Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, khi lưỡi đao chỉ còn cách thể đầy ba tấc, Nguyệt Minh mới thong thả giơ tay, dùng tay nhẹ nhàng bắt lấy.
Ngay đó, Hạ Bách c.h.ế.t lặng sững sờ.
Trường đao gãy vụn từng tấc, kéo theo đó, cơ thể bên trong của Khổng Vưu Ma Đế cũng như thể đứt lìa, cất lên tiếng kêu gào t.h.ả.m thiết đến xé lòng.
“A a a…”
Sắc mặt Nguyệt Minh lạnh nhạt như băng, đôi đồng t.ử vàng kim lóe lên ánh sáng lạnh lẽo sâu thẳm, cất giọng trầm trầm: “Ma tộc của Ma Giới, cả gan tuyên chiến với .”
“Ta, chấp nhận.”
Hắn thật nhẹ nhàng, mà động thủ g.i.ế.c Ma tộc càng dễ như trở bàn tay.
Chỉ bằng một chưởng, đ.á.n.h cho Khổng Vưu Ma Đế, một trong Thất Đại Ma Đế của Ma Giới, tan thành tro bụi.
Khổng Vưu Ma Đế đến một lời trăn trối cũng kịp thốt .
Lôi Thần Hạ Bách trợn trừng hai mắt: “!!!”
Nói thật lòng, thần lực hiện giờ của còn chẳng bằng Khổng Vưu Ma Đế!
Hạ Bách mặt mày hoảng loạn lên tiếng khuyên can: “U Minh Thần đại nhân, việc cho lắm, ngài g.i.ế.c Ma Đế của Ma Giới, chuyện …”
“Không giúp thì cút sang một bên!” Sắc mặt Nguyệt Minh lộ rõ vẻ mất kiên nhẫn, nét mặt hung tợn, trực tiếp tung một cái tát cách về phía Hạ Bách.
Bốp——
Hạ Bách cái tát đ.á.n.h bay thẳng mười vạn tám nghìn dặm, tiếng hét t.h.ả.m thiết của cũng tiếng gió gào thét nhấn chìm.
Vẻ mặt Nguyệt Minh càng lúc càng phiền muộn, hình lóe lên, nhanh như chớp bay về phía nơi tỏa ma lực cường đại nhất.
Chẳng bao lâu , cuối cùng cũng tìm một nơi ẩn náu của tàn dư Ma Thần, thẳng tay c.h.é.m g.i.ế.c bọn chúng sạch sành sanh.
Sau đó, tiếp tục đến nơi tiếp theo.
Nhất định báo thù cho các đồng bào thời viễn cổ và cả Thần Chủ đại nhân!
…
Mà lúc , bên trong một phong ấn vô cùng mạnh mẽ.
Một nam nhân áo trắng tuấn mỹ vô song, đang xếp bằng giường ngọc hàn băng, từ từ mở mắt, đôi đồng t.ử màu tím sẫm sâu thẳm u tối, sắc mặt đầu tiên là kinh ngạc, đó lạnh lùng một tiếng, ánh mắt híp : “U Minh Thần Nguyệt Minh, giải trừ phong ấn …”
“Tiếc , Nguyệt Minh, những kẻ ngươi g.i.ế.c cũng chỉ là một vài quân cờ vô dụng mà thôi.”
Thật lâu , khẽ buông một tiếng thở dài: “Thần Chủ đại nhân của , động tác của ngài quả thật là nhanh nhẹn đấy.”
Ma Thần Ly Dạ từ từ ngẩng đầu lên bầu trời, khóe môi nở một nụ nhàn nhạt, trông vô cùng dịu dàng, cốt cách và dung mạo của quả thực ưu việt phi thường.
“Còn bao nhiêu thời gian nữa đây? Có lẽ, chẳng cần lâu nữa , đối với ngài, thật sự nhớ nhung.”
--------------------