Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1587: Đọa Thần Thiên Âm
Cập nhật lúc: 2025-12-16 03:10:49
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tây Dã Duy Dung vây đ.á.n.h đập, thế nhưng chẳng chút sức phản kháng nào.
Chẳng mấy chốc, đ.á.n.h cho mặt mũi bầm dập sưng vù, những bộ phận khác cũng chi chít vết thương, thế nhưng Tây Dã Duy Dung chẳng hề hét lên một tiếng nào để ngăn cản, chỉ lặng lẽ gánh chịu hết thảy.
Nếu như chuyện mà để cho đám ở Lang Châu , đường đường là gia chủ của Tây Dã gia đ.á.n.h cho đến mức sức đ.á.n.h trả, e rằng sẽ kinh ngạc đến mức rớt cả quai hàm.
Tây Dã Duy Dung dùng hai tay ôm chặt lấy đầu, che gương mặt của , và ở góc độ mà một ai thể thấy, một bên má của mà hiện lên những đường tơ m.á.u màu đỏ sậm chằng chịt đan xen , lan khắp nửa bên mặt.
Ngay khoảnh khắc mở mắt , con ngươi của biến thành một màu trắng toát.
Trông hệt như một mù lòa .
…
Về phía Đế Tôn đại nhân, khi theo Chử Minh Lỗi một đoạn đường, bước chân của bỗng khựng một chút.
Vân Tranh nhận sự khác thường của , bèn lật tay siết nhẹ lấy tay , truyền âm cho , lo lắng hỏi: "Ngươi cứ là lạ từ lúc nãy đến giờ, rốt cuộc xảy chuyện gì ? Ngươi thể cho ?"
Dung Thước lặng trong phút chốc: "Tranh Nhi, dối, thể đợi một thời gian nữa mới cho ngươi ?"
"Dĩ nhiên là ." Vân Tranh gật đầu tỏ vẻ thấu hiểu: " ngươi giấu tự tổn thương chính là . Ta ngươi chuyện gì cũng thích giấu kín trong lòng, nhưng bây giờ bên cạnh ngươi , thể là lắng ngươi trút bầu tâm sự, đợi đến khi nào ngươi giãi bày tâm sự của thì cứ đến tìm . Được ?"
Giọng điệu của nàng gần như là đang dỗ dành .
"Được." Cổ họng Dung Thước nghẹn .
Trong thâm tâm, Vân Tranh đoán một vài chuyện, nhưng vẫn giữ thái độ hoài nghi, nàng chính miệng , chứ do chính vạch trần.
Nàng đưa tay siết chặt lấy tay , cong môi với một cái.
Trong lòng Dung Thước dường như cũng cảm thấy yên hơn một chút, nhưng khi nghĩ đến đàn ông ban nãy, ánh mắt khẽ gợn sóng.
Rất nhanh đó, bọn theo chân Chử Minh Lỗi tiến nội thành đảo, phần lớn sống ở nơi đều là t.ử của Chử gia tộc, và đại đa đều là chi thứ trong gia tộc.
Dọc theo đường , bọn đều hứng chịu đủ loại ánh mắt của trong Chử gia tộc.
"Xem , chúng cũng nổi danh phết nhỉ." Mạc Tinh ghé sát , thì thầm.
Chử Minh Lỗi lời , bèn : "Có thể tiêu diệt hai đội ngựa của Mặc Sĩ gia tộc, dĩ nhiên là thể khiến cho ba gia tộc ở biên giới chú ý , ngay cả chủ thượng cũng hết lời khen ngợi các ngươi đấy."
"Thật ?"
"Đương nhiên là thật."
Chử Minh Lỗi trò chuyện vui vẻ với bọn .
Chẳng mấy chốc, bọn tới phủ của dòng chính Chử gia tộc, nơi đây lớn đến mức đáng kinh ngạc, bước qua cửa lớn, phóng tầm mắt xa là thể trông thấy hơn mười mấy tòa sân viện trông như những ngọn núi, hơn nữa bố cục của phủ cổ kính trang nhã, vô cùng hùng vĩ và khoáng đạt.
Ước chừng nửa khắc , bọn tới bên ngoài một sân viện, tấm biển treo ở đó khắc hai chữ "Chử Khách", đơn giản mà dễ hiểu.
Chử Minh Lỗi giơ tay chỉ về phía .
"Đây chính là nơi ở của các ngươi, sắp xếp xong tám gian khách phòng , nhưng tính đến chuyện đạo lữ của Vân cô nương cũng tới, cho nên chuẩn thiếu mất một gian, bây giờ sẽ cho dọn dẹp thêm một gian khách phòng nữa."
Nói đến câu cuối, sắc mặt Chử Minh Lỗi thoáng lộ vẻ áy náy.
Vân Tranh gật đầu : "Làm phiền Chử công t.ử , là chúng quấy quả Chử gia."
"Không cần khách khí." Chử Minh Lỗi xua tay.
"Ta còn việc quan trọng lo liệu, tạm thời thể tiếp đãi các ngươi , nếu như chuyện gì thì cứ cho truyền tin cho một tiếng là ." Chử Minh Lỗi xong, bèn về phía hai thị nữ đang canh giữ bên ngoài sân viện: "Chử Hồng, Chử Lục, dẫn chín vị khách nhân trong ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1587-doa-than-thien-am.html.]
"Vâng, Minh Lỗi thiếu gia." Hai thị nữ đồng thanh cung kính đáp lời.
Ngay đó, bọn nàng về phía mấy Vân Tranh, khẽ giơ tay lên: "Mời các vị khách nhân theo nô tỳ."
Đoàn Vân Tranh gật gật đầu, đó chào Chử Minh Lỗi một tiếng mỗi một ngả, về hai con đường trái ngược .
Bước 'Chử Khách' viện , mới cảnh tượng nơi đây đến nao lòng, ít hòn non bộ, cả hồ nước và đầm sen, con đường nhỏ lát đá cẩm thạch uốn lượn khúc khuỷu, trông toát lên một vẻ cổ kính mộc mạc.
Điều kiện của khách phòng cũng vô cùng , còn hơn gấp mấy so với khách phòng thượng đẳng ở Ngũ Châu.
Hai thị nữ Chử Hồng và Chử Lục hề tỏ vẻ mặt khinh thường, nhưng bọn nàng cũng chẳng nhiều lời, phần lớn thời gian đều năng ngắn gọn súc tích, giữ thái độ việc công công.
Chử Hồng nở một nụ tiêu chuẩn, "Mấy vị khách nhân, nếu việc gì, chỉ cần gọi nô tỳ một tiếng là . Ví như chuyện gì, nô tỳ xin phép cáo lui ."
"Được." Vân Tranh gật đầu một cái.
Đám bạn đồng hành về khách phòng mà Chử gia sắp xếp cho bọn , đó tụ tập trong phòng của Vân Tranh, cùng bàn bạc những công việc sắp tới.
Dung Thước giơ tay bày một kết giới chống trộm.
Mạc Tinh khoanh tay ngực, hùng hồn : "Từ khi Chử Gia Đảo , để ý thấy Chử Gia Đảo canh phòng vô cùng nghiêm ngặt, hơn nữa tu vi của các t.ử Chử gia đều mạnh hơn , Thanh Thanh, Chung Ly và Yến Trầm."
Mộ Dận nhịn : "Tinh ca, ngươi thế thừa ?! Đệ t.ử Chử gia đều đột phá đến Thiên Thần Cảnh ..."
Lúc , Yến Trầm chậm rãi lên tiếng, "Chúng hãy thử giả định một chút, chắc chắn chúng sẽ ở Chử gia tử, thì, quyết sách của Chử gia chủ thượng thể ba khả năng: một là vây khốn chúng , chịu để chúng rời khỏi Chử Gia Đảo; hai là trừ khử chúng , cho hai gia tộc còn lôi kéo chúng ; ba là để chúng bình an rời khỏi Chử gia. Các ngươi thấy khả năng nào lớn nhất?"
"Nghe , thấy khả năng chúng trừ khử là lớn." Mạc Tinh sờ sờ cằm, vẻ đang suy tư.
Mộ Dận chớp chớp mắt, "Ta thì thấy thể là lựa chọn thứ ba."
Bởi vì cảm thấy Chử Minh Lỗi con cũng khá ...
Vân Tranh im lặng một lát, ngẩng mắt Chung Ly Vô Uyên, "Chung Ly, ngươi cũng lối của Thiên Âm Ma Cảnh ở ?"
Chung Ly Vô Uyên đáp: "Thiên Âm Ma Cảnh ngay tại điểm trung tâm của ba tòa đảo, nó sẽ dễ dàng mở , nhưng Thiên Âm Ma gieo lời nguyền, dùng , lẽ sẽ mở Thiên Âm Ma Cảnh."
"Ngươi sẽ gặp nguy hiểm chứ?" Nam Cung Thanh Thanh chau mày lo lắng.
"Sẽ ." Chỉ là chịu đựng một chút đau đớn.
Nam Cung Thanh Thanh , trong lòng vẫn canh cánh yên, nhưng vẻ mặt vẫn giữ bộ dạng lạnh lùng như cũ.
Úc Thu nhướng mày, tò mò hỏi: "Thiên Âm Ma là cái gì?"
Vân Vũ
Dung Thước bỗng cất lời một câu.
"Đọa Thần."
"Đọa Thần?!"
Vân Tranh và mấy đều mang vẻ mặt hoang mang, bọn từng qua chuyện gì liên quan đến 'Đọa Thần'.
Thấy bọn nghi hoặc, Dung Thước mím môi : "Thiên Âm Ma, nguyên là thần minh thời viễn cổ... Thiên Âm, nó lấy những cảm xúc như tà ác, cám dỗ, phản nghịch của sinh linh thế gian thức ăn, đó tiến hành thanh tẩy. điều kiện tiên quyết của việc thanh tẩy , là bởi vì Viễn Cổ Thần Chủ trấn giữ. Trước đại chiến Thần Ma ngàn vạn năm , Viễn Cổ Thần Chủ sớm ngã xuống, cho nên Thiên Âm Thần thể thanh tẩy nổi nguồn sức mạnh cảm xúc tiêu cực nhiều đến thế, , Ma Thần Ly Dạ mê hoặc, bước chân ma đạo."
"Trong đại chiến Thần Ma, Thiên Âm Thần phản bội, tàn bạo ngược sát nhiều thần minh, sức mạnh của nó còn dẫn đến linh khí của ít đại lục thiếu hụt..."
"Đây chính là lai lịch của Thiên Âm Ma."
Ngừng một chút, ngước mắt về phía Chung Ly Vô Uyên, tiếp: "Còn về sức mạnh nguyền rủa Chung Ly, lẽ là do một phân của Thiên Âm Ma bày ."
--------------------