Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1594

Cập nhật lúc: 2025-12-20 08:26:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/gJBGUvPpX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

「Đạo lữ của Vân Tranh, Mộ Vân Sóc.」

 

Giọng trầm thấp của chậm rãi vang lên, trong vô hình toát một cỗ khí trường mạnh mẽ khôn lời tả xiết, khiến khỏi lắng lời .

 

Ánh mắt của tức thì đổ dồn lên Dung Thước, trong lòng khỏi cả kinh, bọn phát hiện một nhân vật như chứ?

 

Bọn thể thấu thực lực của Dung Thước , chỉ , ngay cả tu vi của vị Đại sư tỷ Vân Tranh của Thiên Xu Tiên Viện cũng khó mà thấu.

 

Mặc Sĩ Nhĩ ánh mắt đầy kiêng kỵ về phía Dung Thước, theo lời Tứ trưởng lão Mặc Sĩ Tuệ, kẻ đeo mặt nạ vàng kim vô cùng nguy hiểm, cũng chính là dễ như trở bàn tay đả thương nặng Mặc Sĩ Tuệ.

 

Mộ Vân Sóc?

 

Hắn từng qua cái tên , Mộ Vân Sóc rốt cuộc là thần thánh phương nào?

 

Chử Gia Chủ Thượng , sắc mặt tươi : 「Nguyên lai là đạo lữ của Vân cô nương, Mộ công t.ử là từ Thần Giới đến ?」

 

「Không .」Dung Thước giọng điệu hờ hững.

 

Ánh mắt Chử Gia Chủ Thượng trở nên u ám khó dò, đó khẽ thở dài một tiếng, đưa mắt trầm giọng : 「Có chuyện gì, lát nữa hãy , dùng bữa .」

 

Lời chính là ngầm nhắc nhở Chử Nhị trưởng lão và Mặc Sĩ Nhĩ đừng gây chuyện nữa, náo loạn hứng thú của .

 

Mặc Sĩ Nhĩ chỉ thể tạm thời nhẫn nhịn.

 

Chử Bán Tuyết bên cạnh , mặt nở nụ , hai tay nâng lên, ôm lấy gò má của Mặc Sĩ Nhĩ, nhẹ giọng an ủi: 「Phu quân, hà tất tức giận như chứ? Chúng uống rượu .」

 

Mặc Sĩ Nhĩ Chử Bán Tuyết, trong lòng khẽ động, hạ thấp giọng hỏi: 「Bán Tuyết, ngươi thể giúp với phụ ngươi một tiếng về chuyện của Thiên Xu Tiên Viện ? Chủ Thượng lệnh cho chúng đến đây, chính là để thành nhiệm vụ , nếu như thành, Chủ Thượng nhất định sẽ tha cho chúng .」

 

Nụ của Chử Bán Tuyết tức thì tắt ngấm, trong ánh mắt hiện lên vài phần nhịn , nàng ‘vụt’ một tiếng, rút hai tay của về.

 

「Đùa giỡn vớ vẩn gì thế?」

 

「Ngươi thấy tiểu của thích mấy đứa nhỏ Ngũ Châu đó ? Nếu giúp ngươi g.i.ế.c bọn chúng, tiểu chắc chắn sẽ nảy sinh hiềm khích với .」

 

Ánh mắt Mặc Sĩ Nhĩ tối sầm , 「Bán Tuyết, lẽ nào mạng của phu quân ngươi là đây trọng yếu ?」

 

「Đồ ngốc, ngươi trọng yếu, dĩ nhiên là trọng yếu .」Chử Bán Tuyết lườm một cái, nhẹ giọng dỗ dành: 「Chuyện thể giúp ngươi, sẽ giúp, nhưng cứ xem tình hình , ?」

 

「Được.」

 

Trong buổi tiệc tối, chén thù chén tạc, khí cũng coi như là náo nhiệt.

 

Khi yến tiệc diễn phân nửa, Hô Diên Ngọc Thư đang ở vị trí cao dường như chút men, hai má ửng hồng, chậm rãi dậy, hình loạng choạng một cái, Chử Đông Nhi một tay đỡ lấy. Chử Đông Nhi giọng điệu dịu dàng : 「Phu quân, cẩn thận.」

 

Hô Diên Ngọc Thư , đưa tay vỗ nhẹ lên mu bàn tay nàng, mỉm với nàng một cái, đó đến giữa đại điện, hướng về phía Chử Gia Chủ Thượng chắp tay thi lễ.

 

「Vãn bối Hô Diên Ngọc Thư mắt Chử Gia Chủ Thượng, Ngọc Thư nhân cơ hội , truyền đạt đề nghị của Chủ Thượng Hô Diên gia tộc chúng cho ngài .」

 

「Nói .」Chử Gia Chủ Thượng sắc mặt đổi.

 

Hô Diên Ngọc Thư nghiêm mặt , chậm rãi : 「Chủ Thượng nhà đề nghị với ngài cùng với Mặc Sĩ Gia Chủ Thượng, đóng bộ Giới Môn thông đến Vực Ngoại, thời gian đóng là một vạn năm. Hiện nay Thần Giới và Ma Giới đang biến động, e rằng lực lượng tràn từ hai giới sẽ ảnh hưởng đến Vực Ngoại, mang đến nguy cơ cực lớn cho Vực Ngoại, mà Chủ Thượng nhà nhận lời nhắc nhở của U Minh Thần Lục Vận đại nhân của Thần Giới, nên nghĩ đối sách !」

 

「Trước khi đến Chử Gia Đảo, Ngọc Thư đến Mặc Sĩ Đảo một chuyến, và nhận sự đồng ý của Mặc Sĩ Chủ Thượng, bây giờ, Ngọc Thư xin mạn phép mặt Chủ Thượng nhà , trưng cầu sự đồng ý của ngài.」

 

Đóng Giới Môn thông đến Vực Ngoại? Thời hạn là một vạn năm?

 

Những mặt, ai nấy đều mang sắc thái khác .

 

Sắc mặt của đoàn Vân Tranh kinh biến, bọn một cái. Người và bằng hữu của bọn đang ở bên ngoài Đông Vực, nếu như thời hạn phong cấm Giới Môn là một vạn năm, chẳng của bọn sẽ đợi ngày bọn trở về ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1594.html.]

Mà đúng lúc , Chử Gia Chủ Thượng khẽ chau mày, vô thức liếc mắt về phía Chử Thu Trì, thấy nàng nét mặt nóng như lửa đốt dậy, vội vàng tới giữa đại điện, quỳ rạp xuống phía Chử Gia Chủ Thượng.

 

Một tiếng ‘phù phù’, hai đầu gối nàng chạm đất.

 

Chử Thu Trì ánh mắt kiên định chăm chú , “Chủ Thượng, ngài còn nhớ chuyện đáp ứng mấy ngày ?”

 

“Thu Trì, chuyện , giúp ngươi.” Chử Gia Chủ Thượng sắc mặt đổi , “Ngươi lui .”

 

Chử Thu Trì vẫn quỳ nền đất lạnh, đôi mắt hoe đỏ nhưng sống lưng hề cúi xuống. Nàng ngẩng đầu Chử Gia Chủ, giọng kiên quyết vang lên rành rọt:

“Con gái bất hiếu, từ nhỏ đến lớn trái ý bao nhiêu . những chuyện con cầu xin … thật sự chẳng mấy. Hôm nay, con chỉ xin một việc: hãy trục xuất con khỏi ngoại vực Đông Vực. Nếu một vạn năm con vẫn còn sống, con nhất định sẽ trở về, quỳ mặt để báo hiếu!”

 

Giọng của nàng trong đại điện yên tĩnh , càng thêm vang dội.

 

Mà đúng lúc , ngón tay của Dung Thước đang khẽ vuốt ve chén rượu bỗng khựng , chậm rãi ngước mắt, về phía Chử Thu Trì đang quỳ giữa đại điện.

 

Mọi thấy lời , kinh ngạc vô cùng!

 

Bọn vốn tưởng rằng Chử Thu Trì tự hạ thấp phận gả cho Ngũ Châu đủ chấn động , ngờ bây giờ Chử Thu Trì còn cầu xin trục xuất đến ngoại vực Đông Vực cằn cỗi gấp trăm .

 

Gần như tất cả đều cho rằng Chử Thu Trì điên !

 

Không chỉ Chử Thu Trì điên, mà ngay cả nam nhân của nàng là Tây Dã Duy Dung cũng điên theo!

 

Tây Dã Duy Dung cùng quỳ xuống với Chử Thu Trì, dập đầu về phía Chử Gia Chủ Thượng, gương mặt tuấn tú nhuốm màu sương gió lúc nghiêm túc vô cùng, gằn từng tiếng: “Chủ Thượng, vãn bối Tây Dã Duy Dung nguyện ý cùng Thu Trì trục xuất đến ngoại vực Đông Vực, cầu xin Chủ Thượng hạ lệnh chấp hành!”

 

Chử Gia Chủ Thượng hai đang quỳ mặt đất, tức đến lồng n.g.ự.c phập phồng, giận dữ đập nát bàn.

 

Rầm!

 

Một tiếng nổ vang trời, chấn động khiến tất cả đều kinh hãi trong lòng.

 

Hắn gầm lên: “Ta thấy cả hai các ngươi đều điên !”

 

“Người , nhốt bọn địa lao cho !”

 

Chử Thu Trì bỗng ngẩng phắt đầu, hô: “Phụ !”

 

Hô Diên Ngọc Thư cách Chử Thu Trì xa thấy , trong lòng lóe lên một cảm giác khác lạ, ánh mắt đầy thương tiếc Chử Thu Trì, cúi định đỡ nàng dậy.

 

“Thu Trì, ngươi ngốc nghếch như ?” Hô Diên Ngọc Thư chau mày, giọng điệu đau lòng .

 

Hắn đưa tay chạm cánh tay Chử Thu Trì, nàng chán ghét hất mạnh , “Đừng chạm !”

 

Một màn , lọt cả mắt Chử Đông Nhi, nàng bỗng siết chặt lòng bàn tay, móng tay bén nhọn đ.â.m rách da thịt, m.á.u tươi rỉ , nàng nghiến răng nghiến lợi, đáy mắt lóe lên một tia độc ác.

 

Chử Thu Trì, ngươi câu dẫn nam nhân của ?!

 

Mà lúc , Tây Dã Duy Dung đỡ Chử Thu Trì dậy, đám thị vệ đến bắt bọn cũng sắp tới nơi.

 

Chử Thu Trì đôi mắt ngấn lệ, c.ắ.n răng một cái, vẫn từ bỏ ý định mà năn nỉ: “Phụ , con tìm nhi t.ử của ! Nhi t.ử của con đang ở ngoại vực Đông Vực! Hắn vẫn đang ở Khung Thiên Đại Lục chờ con và Duy Dung! Chúng con thể chờ đợi một vạn năm , phụ , cầu xin !”

Vân Vũ

 

Lời , tựa như một tảng đá khổng lồ ném xuống mặt biển, dấy lên sóng cả kinh hoàng.

 

Chử Thu Trì nhi tử?!

 

Và ngay khoảnh khắc , đàn ông đeo mặt nạ vàng bỗng chấn động mạnh, chén rượu trong tay bóp nát từ lúc nào, những mảnh sứ sắc lẹm cắt vỡ cả ngón tay .

 

Máu tươi từng giọt từng giọt rơi xuống.

 

--------------------

 

 

Loading...