Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1609: Sáu con yêu quái
Cập nhật lúc: 2025-12-20 08:27:06
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mạc Tinh những lời , chân mày càng nhíu chặt hơn, khó hiểu hỏi: “Nhất định hy sinh hài đồng ? Tại nhân loại cầm vũ khí lên để phản kháng?”
Đám khất cái chợt khựng , dường như bọn họ đang chìm một ký ức nào đó.
“Chúng đ.á.n.h yêu quái. Hy sinh đám trẻ đó, chúng còn thể sống lâu thêm một chút. Dù thì lũ yêu quái cũng thích ăn thịt trẻ con hơn.” Một tên khất cái thở ngắn than dài .
Mạc Tinh nhận thái độ của bọn họ phần thản nhiên, đúng hơn là quá chai sạn với việc . Bọn họ sống sót nên đem trẻ con hiến tế cho yêu quái. Ở một khía cạnh nào đó, những kẻ cực kỳ ích kỷ.
Sau khi nhận thức tầng lớp ý nghĩa , Mạc Tinh lâm trầm mặc. Thái độ nhiệt tình của đối với đám khất cái bỗng chốc nguội lạnh, còn chủ động bắt chuyện với bọn họ nữa.
Bất chợt, thần sắc Mạc Tinh ngưng trọng. Kỳ lạ thật, A Vân vẫn tới? Nàng lẽ việc gì vướng chân chứ? Hắn dậy, thử rời khỏi khu vực nhưng phát hiện thể. Hắn và Chu Minh Bạch đều phân chia một vùng nhỏ hẹp, cách nào thoát .
“Tê...” Chu Minh Bạch đau đến hít ngược một khí lạnh. Lúc gã mặt mũi bầm dập, khập khiễng, bộ quần áo rách nát vốn giờ chằng chịt những dấu chân.
Mạc Tinh khẩy quét mắt gã một cái.
Chu Minh Bạch thấy thì cho rằng đang nhạo . Cơn giận tích tụ bấy lâu chực chờ bùng phát, gã lao thẳng về phía Mạc Tinh định đ.á.n.h một trận cho bõ ghét, nhưng Mạc Tinh nhanh nhẹn né tránh.
Phanh!
Chu Minh Bạch ngã nhào xuống đất, ăn một mồm bùn đất. Gã hận đến nghiến răng nghiến lợi gào lên: “A a a a a!!!”
Gã cái ảo cảnh c.h.ế.t tiệt cho phát điên ! Cái đồ khất cái c.h.ế.t tiệt! Cái đồ hạ đẳng c.h.ế.t tiệt!
…
Thoắt cái, sắc trời dần tối muộn.
Trong khi đó, Vân Tranh vẫn đang trong Thiên thôn. Tuy tìm thấy Mạc Tinh, nhưng nàng gặp Chu Nguyên và Hô Diên Ngã. Hai bọn họ thỉnh thoảng đem những viên đá tìm giao cho nàng.
Nàng dùng con d.a.o nhỏ mượn từ chỗ dân làng để điêu khắc phù văn lên những viên đá đó, cuối cùng đặt chúng các phương vị khác trong thôn. Cứ loay hoay như hơn một canh giờ, trời gần đến giờ Tý.
Vừa đặt xong khối đá điêu khắc phù văn cuối cùng, Vân Tranh định về nhà trưởng thôn thì thoáng thấy bóng dáng ông .
Trong đêm đen tĩnh mịch, lão trưởng thôn chống gậy chạy nhanh như bay. Tuy dáng vẻ chút nực , nhưng gương mặt già nua lộ rõ vẻ nghiêm trọng và nóng nảy. Lão liếc mắt thấy Vân Tranh.
Ánh mắt lão sáng rực lên.
“Đạo trưởng, đạo trưởng! Cuối cùng cũng tìm thấy ngài! Nghi thức hiến tế sắp bắt đầu ! Cả thôn đang chờ ngài đấy!”
Chưa đợi Vân Tranh kịp lên tiếng, trưởng thôn vội vã kéo nàng chạy . Vân Tranh cũng ngăn cản, mặc cho lão dẫn đường.
Cả thôn đều đang chờ? Vậy chẳng chứng minh Mạc Tinh cũng sẽ ở đó ? Còn nhóm Thanh Thanh mỹ nhân thì thế nào?
Trên đường , nàng nhận thấy những căn nhà tranh bốn phía đều im phăng phắc. Thật quá quỷ dị. Mới nửa khắc , nàng vẫn còn thấy tiếng dân làng trò chuyện trong nhà...
Vân Tranh đăm chiêu bóng lưng trưởng thôn. Tiếp theo đây, kịch mới thực sự bắt đầu.
Rất nhanh, Vân Tranh theo trưởng thôn tới cổng làng. Trên những cột gỗ ở cổng treo mấy chiếc lồng đèn trắng, gió thổi qua khiến chúng đung đưa nhè nhẹ, tạo nên bầu khí âm u rợn .
Dân làng Thiên thôn đông hơn nàng tưởng tượng, ước chừng năm sáu trăm , trong đó vài chục t.ử của tam đại gia tộc trộn . Vân Tranh đảo mắt tìm kiếm, chỉ thấy Mạc Tinh đang ở một góc khuất trong đám đông.
Lòng nàng chùng xuống, bọn Úc Thu quả nhiên ở đây.
lúc , tiếng thê lương của một bé gái vang lên: “Oa oa oa...” Tiếng sắc nhọn, như tiếng vong linh đòi nợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1609-sau-con-yeu-quai.html.]
Vân Tranh theo tiếng động, chỉ thấy tấm bảng hiệu chữ “Thiên thôn” ở cổng làng, một cô bé trói chặt treo lơ lửng, hai chân ngừng vùng vẫy.
“Huhu, con c.h.ế.t...”
Là Tiểu Nha!
Sắc mặt Vân Tranh lạnh lẽo, nàng im lặng một tế đàn nhỏ phía cổng thôn theo sự sắp xếp của trưởng thôn. Lão trưởng thôn cung kính quỳ xuống, hai tay nâng một thanh kiếm gỗ đào đưa lên mặt Vân Tranh, thành khẩn cầu xin:
“Đạo trưởng, xin ngài nhất định đ.á.n.h đuổi yêu quái, bảo vệ Thiên thôn chúng !”
“Đạo trưởng, xin hãy tiêu diệt yêu quái!”
Dân làng đồng loạt quỳ xuống, bao gồm cả những t.ử tam đại gia tộc và Mặc Sĩ Sơn đang trộn bên trong. Mặc Sĩ Sơn nấp giữa đám đông, ánh mắt trầm xuống, trong lòng đầy rẫy sự uất ức. Dựa cái gì mà Vân Tranh là đạo trưởng, còn bọn họ chỉ thể dân làng?!
Nếu nỗi lòng của để Chu Minh Bạch thấy, chắc chắn ngọn lửa giận dữ sẽ còn cháy mãnh liệt hơn. Chu đại thiếu gia đường đường chính chính mà ngay cả dân làng cũng , khất cái, còn đ.á.n.h cho tơi bời! Ảo cảnh gây tổn thương tinh thần và thể xác quá lớn đối với gã, thật thể tha thứ!
Vân Tranh bình tĩnh nhận lấy thanh kiếm gỗ đào, giọng lạnh lùng: “Các đều bổn đạo trưởng diệt trừ yêu quái? Vậy tại còn treo Tiểu Nha lên bảng hiệu ? Các tin tưởng ?”
Câu hỏi khiến trưởng thôn và ngẩn .
Vân Tranh nắm chặt chuôi kiếm gỗ, cổ tay xoay chuyển, “vút” một tiếng, mũi kiếm chỉ thẳng động mạch cổ của trưởng thôn. Nàng nhạt: “Nói .”
Đồng t.ử trưởng thôn co rụt vì sợ hãi, hình lão run bần bật: “Đạo trưởng, chúng tin ngài, mà là... vì sáu con yêu quái đó quá đáng sợ. Chúng buộc chuẩn phương án thứ hai. Nếu yêu quái nổi giận, chúng thể hiến tế Tiểu Nha để giữ mạng sống cho bộ dân làng Thiên thôn!”
Vân Tranh khẩy: “Vậy còn ?”
“Hả?” Trưởng thôn ngơ ngác.
Vân Tranh hỏi ngắn gọn: “Nếu yêu quái g.i.ế.c thì ?”
Trưởng thôn lý nhí đáp: “Đạo trưởng... nếu ngài hy sinh vì Thiên thôn, dân làng chắc chắn sẽ ghi nhớ công ơn, còn lập mộ thờ phụng ngài.”
“Ngươi đúng là đồ mặt dày vô sỉ.” Vân Tranh lạnh lùng . Bây giờ nàng lờ mờ hiểu tại ảo cảnh hình thành.
Bị vạch trần tâm địa, sắc mặt trưởng thôn trông khó coi. Vân Tranh đưa mắt quét qua đám đông, thấy thiếu niên Thiên Phàm đang cách đó xa. Cậu cúi gầm mặt, im lặng chờ đợi, giống như đang thất thần, giống như nỡ chứng kiến cảnh yêu quái ăn thịt .
lúc , từ phía ngoài thôn truyền đến những tiếng động lớn.
Dân làng bắt đầu hoảng loạn, vội vàng quỳ xuống dập đầu bái lạy. Vân Tranh đầu . Từ phía xa, sáu chiếc kiệu khiêng nhưng tự lướt trong gió, nhanh chóng tiến về phía . Tiếng chuông lục lạc quỷ dị vang lên, càng tăng thêm bầu khí kinh dị.
“Oa oa oa...” Tiếng của Tiểu Nha càng thêm t.h.ả.m thiết.
Tới !
Rất nhanh, sáu chiếc kiệu dừng cách cổng thôn hơn mười mét. Các t.ử tam đại gia tộc nín thở chờ đợi sáu con yêu quái lộ diện.
Bất thình lình, rèm kiệu hất tung, sáu bóng chậm rãi bước mặt . Sau khi rõ, các t.ử đều sững sờ.
Vân Tranh vẻ mặt kỳ quái: “...” Quả nhiên là sáu bọn họ.
Mặc Tinh thì trợn mắt há hốc mồm: “?!!” Tại là khất cái, mà nhóm Úc Thu xuất hiện oai phong lẫm liệt thế ?! Thật công bằng!
Vân Vũ