Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1610: Giết đạo trưởng
Cập nhật lúc: 2025-12-20 08:27:07
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáu con yêu quái lượt là Úc Thu, Phong Hành Lan, Nam Cung Thanh Thanh, Yến Trầm, Chung Ly Vô Uyên và Mộ Dận. Lúc bọn họ khoác những bộ trang phục quái dị, ngay cả mặt cũng xuất hiện vài đạo hoa văn ấn ký.
Trông bộ dạng quả thật chẳng khác nào yêu quái.
Đồng t.ử Úc Thu lóe lên u quang thị huyết, đưa mắt dừng Vân Tranh, khinh miệt : “Nơi cư nhiên còn một tên đạo sĩ thối. Nói cho , ngươi sống ? Muốn sống thì lập tức quỳ xuống!”
Mạc Tinh đang phía đám đông thấy lời thì trợn tròn mắt. Hắn thầm nghĩ, Úc Thu chắc chắn khống chế , bằng tuyệt đối dám dùng thái độ đó để chuyện với A Vân.
Hiện giờ sáu bọn họ là yêu quái, mà A Vân là đạo trưởng, hai bên đang ở thế đối lập! Phải chăng ảo cảnh khiến A Vân và những khác tàn sát lẫn ?!
Dân làng Thiên thôn sợ đến mức mặt cắt còn giọt máu, nhưng họ vẫn lén lút dùng dư quang quan sát xem Vân Tranh sẽ phản ứng .
“Ngươi...” Vân Tranh mặt đổi sắc, định mở miệng đáp lời Úc Thu thì hiểu , ngay đó hai đầu gối nàng như chịu khống chế mà quỳ xuống. Ánh mắt nàng lạnh thấu xương, giơ tay vỗ mạnh lên bàn hiến tế, phát một tiếng “phanh” trầm đục để gồng chống đỡ.
Tay của nàng cầm kiếm gỗ đào, hướng về phía sáu con “yêu quái” mà vung mạnh một kiếm. Thanh kiếm gỗ đào hề phát chút hỏa hoa nào, đương nhiên cũng chẳng hề tổn thương chúng. Thế nhưng, hành động rõ ràng là một sự khiêu khích đối với lũ yêu quái.
Yêu quái Mộ Dận Vân Tranh với ánh mắt âm hiểm, cuồng vọng lớn: “Tên đạo sĩ kiêu ngạo , xem ngươi chán sống ! Hôm nay, chúng sẽ để đám phàm nhân trong thôn nếm thử m.á.u tươi của ngươi, ăn sạch huyết nhục của ngươi, ha ha ha...”
Giọng của như những luồng ma âm, liên tục kích thích não bộ của dân làng, khiến bọn họ sinh cảm giác kinh hoàng bất an. Nghe ăn huyết nhục của đạo trưởng Vân Tranh, dân làng sợ tới mức phủ phục sát đất, run rẩy kịch liệt.
Yêu quái Phong Hành Lan bỗng nhiên tiến lên hai bước, khóe miệng nở nụ tàn nhẫn. Gương mặt vốn dĩ thanh tú nay thêm vài phần tà tính.
“Xem xé xác ngươi đây!”
Vừa dứt lời, bóng dáng động. Chỉ trong chớp mắt, vọt tới bàn hiến tế, từ cao xuống Vân Tranh. Hai bàn tay nháy mắt vặn vẹo, biến những móng vuốt thú nhọn hoắt.
Hắn nhanh chóng chụp về phía cổ Vân Tranh, tốc độ nhanh đến kinh . Thanh kiếm gỗ đào kịp thời đ.â.m móng vuốt thú hóa của , phát tiếng “xèo xèo” như bỏng rát. Hắn đau đớn hít một .
Ánh mắt yêu quái Phong Hành Lan càng thêm âm độc.
Vân Tranh lùi hai bước. Nàng Phong Hành Lan cùng những bạn mắt, cảm thấy vô cùng xa lạ. Bọn họ dường như khống chế , còn chút ý thức nào.
Lòng Vân Tranh chùng xuống. Thấy Phong Hành Lan lao tới, nàng gấp gáp gọi lớn: “Lan! Tỉnh !”
Động tác của ‘Phong Hành Lan’ khựng một thoáng, nhưng ngay đó tốc độ của tăng nhanh gấp ba , hung mãnh tấn công về phía Vân Tranh, đôi móng vuốt sắc lẹm chực chờ xé xác con mồi.
Vân Tranh nâng kiếm gỗ đào lên ngăn cản, nào ngờ chất lượng thanh kiếm quá kém, trực tiếp ‘Phong Hành Lan’ xé thành từng mảnh vụn. Dù lúc Vân Tranh gần như còn linh lực, nhưng kỹ năng thể tu của nàng vẫn thuộc hàng nhất đẳng. Đối mặt với một Phong Hành Lan đang phát điên, nàng chỉ thể xông lên nghênh chiến.
Phanh!
Bàn ghế hiến tế đập nát, ‘Phong Hành Lan’ cú đ.ấ.m của Vân Tranh đ.á.n.h lui một .
‘Nam Cung Thanh Thanh’ thấy , nheo mắt : “Đại ca, tên đạo sĩ chút bản lĩnh, để trợ giúp một tay!”
Dứt lời, ảnh nàng lay động theo gió. Năm ngón tay nàng đột ngột duỗi dài gần ba mét, giống như những sợi dây leo sắc bén. ‘Nam Cung Thanh Thanh’ vung tay về phía Vân Tranh, một tiếng “chát” vang lên, mặt đất xuất hiện năm vết cào sâu hoắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1610-giet-dao-truong.html.]
Vân Tranh khó khăn lắm mới né , nhưng đạo bào bên cánh tay cắt rách vài đường.
Thế công của ‘Phong Hành Lan’ và ‘Nam Cung Thanh Thanh’ vô cùng mãnh liệt. Thứ bọn họ sử dụng linh lực mà là yêu lực, và những chiêu thức cũng của chính bọn họ.
Sắc mặt Vân Tranh càng thêm ngưng trọng. Bỗng nhiên nàng biến sắc, ngẩng đầu lên thì thấy ‘Yến Trầm’ trực tiếp dùng sức hút kéo Tiểu Nha xuống.
Vân Vũ
‘Mộ Dận’ nhếch môi , ánh mắt lộ vẻ thị huyết và tham lam. Hắn giơ tay lên, móng tay nháy mắt dài sắc nhọn, thèm khát l.i.ế.m môi: “Để mổ lấy trái tim của ngươi!”
Vừa , vươn tay chộp về phía n.g.ự.c Tiểu Nha.
“Không... đừng mà... á á á...” Tiểu Nha sợ đến tái mét, hét lên chói tai.
Ngay khoảnh khắc tay ‘Mộ Dận’ sắp chạm n.g.ự.c Tiểu Nha, Vân Tranh siết chặt nắm đấm, dồn lực đ.ấ.m mạnh một quyền ‘Phong Hành Lan’, trực tiếp đ.á.n.h bay đập trúng Mộ Dận.
Một tiếng động lớn vang lên, cả ‘Phong Hành Lan’ và ‘Mộ Dận’ đều ngã nhào xuống đất.
“Tên đạo sĩ c.h.ế.t tiệt, băm vằm ngươi!” Yêu quái Mộ Dận chọc giận, đôi mắt đỏ ngầu chằm chằm về phía Vân Tranh.
Chứng kiến cảnh tượng , Mạc Tinh ở phía đám đông vô cùng kinh hãi. Tình hình ! Bọn Mộ Dận thực sự yêu quái nhập ?! Xong đời , bọn họ biến thành yêu quái thì chẳng thấy oai phong , chỉ thấy điên cuồng thôi!
Mạc Tinh lo sốt vó, xông giúp A Vân đ.á.n.h tỉnh mấy , nhưng cơ thể khống chế tại chỗ.
lúc , thiếu niên Thiên Phàm bỗng nhiên dậy, nổi bật giữa đám đông đang quỳ lạy. Cậu lạnh lùng quan sát tất cả chuyện. Đám t.ử tam đại gia tộc trong lốt dân làng lập tức nhận Thiên Phàm, giữa lúc bọn họ còn đang hoài nghi thì đột ngột lên tiếng:
“Yêu quái và đạo trưởng đều đáng c.h.ế.t! Chỉ g.i.ế.c sạch bọn họ, chúng mới thể sống sót! Các xem... đúng ?”
Câu cuối cùng, Thiên Phàm mỉm về phía dân làng. Trưởng thôn và thì lộ vẻ hoảng sợ.
Trưởng thôn lắp bắp: “Thiên Phàm, ngươi đang gì ?!”
Thiên Phàm lặp một nữa: “G.i.ế.c bọn họ! Có đúng ?”
Đám t.ử tam đại gia tộc , kìm lòng mà phụ họa theo: “!”
Lời thốt , chỉ các t.ử biến sắc vì sự lỡ lời của , mà dân làng Thiên thôn cũng bàng hoàng chấn động.
Thiên Phàm như : “G.i.ế.c bọn họ, chúng sẽ còn hy sinh nữa. Yêu quái ăn thịt , đáng c.h.ế.t! Đạo trưởng bất nhân, đáng c.h.ế.t! Hãy để chúng thẩm phán bọn họ! Hãy g.i.ế.c sạch bọn họ, như ... chúng mới thể thoát khỏi đây!”
Theo lời của Thiên Phàm, những t.ử tam đại gia tộc dần cảm thấy đang thoát khỏi sự khống chế của ảo cảnh. Bọn họ thể dậy, trong đầu ngừng vang vọng lời của Thiên Phàm.
— G.i.ế.c c.h.ế.t yêu quái và đạo trưởng mới thể thoát ngoài!
Đây lẽ chính là mấu chốt để phá giải ảo cảnh !