Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1615: Ra khỏi Huyễn Cảnh

Cập nhật lúc: 2025-12-20 08:27:13
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi ngửi thấy luồng oán khí dày đặc , ảnh hưởng sâu sắc, cảm xúc trong lòng trở nên ngày càng hung bạo, suýt chút nữa thì bọn tự tàn sát lẫn

 

Bỗng chốc, một đạo bạch quang rực rỡ sáng lên, chói lòa gai mắt, giống như một đợt sóng ánh sáng, lấy thế sét đ.á.n.h kịp bưng tai mà ầm ầm đ.á.n.h tới Huyễn Cảnh Oán Linh, một tiếng 'tư lạp' chói tai truyền tới.

 

"A a a..."

 

Tiếng kêu t.h.ả.m thiết xé lòng của Huyễn Cảnh Oán Linh vang vọng. Nó giống như phát điên mà chạy trốn, thế nhưng khối bạch quang bám riết buông, lượt bức nó chốn tuyệt cảnh.

 

Khi bạch quang chiếu rọi, cảm xúc hung bạo trong lòng dần dần bình phục trở . Đồng thời, bọn trong lòng cả kinh, phút chốc phắt đầu, về phía thiếu nữ đang nắm giữ Quang hệ linh lực . Nàng vẫn khoác một bộ đạo bào màu đỏ, trang phục cũng là dáng vẻ của một vị đạo trưởng.

 

Nàng Quang hệ linh lực ?!

 

Huyễn Cảnh Oán Linh kêu t.h.ả.m dứt, nó đau đớn đến mức đ.â.m đầu loạn xạ khắp nơi.

 

Các t.ử của tam đại gia tộc liên tục né tránh, sợ rằng sẽ nó đụng .

 

Rất nhanh, lực lượng oán khí của Huyễn Cảnh Oán Linh suy yếu, mà sức mạnh nó dùng để khôi phục Huyễn Cảnh ngăn trở. Ngay đó, Huyễn Cảnh nữa bắt đầu rạn nứt.

 

Tốc độ , rõ ràng nhanh hơn nhiều!

 

Chử Minh Bạch cùng những khác thấy cảnh , lập tức trong lòng vui vẻ, bọn cuối cùng cũng thể khỏi Huyễn Cảnh !

 

Bỗng chốc, Huyễn Cảnh Oán Linh biến ảo thành dáng vẻ một đứa bé. Nó ôm chặt lấy đầu, nước mắt giàn giụa khắp mặt, ủy khuất nức nở : "Ô ô ô tại khi dễ ... tại chứ... Ta sai điều gì... Ta thể sửa mà, đừng g.i.ế.c ..."

 

"Đau quá... tỷ tỷ... tỷ tỷ tha cho ..."

 

Huyễn Cảnh Oán Linh dùng ánh mắt đáng thương hề hề về phía Vân Tranh. Trên bạch quang bao phủ, oán khí đang ngừng tan biến.

 

"Đừng !" Một t.ử sốt ruột .

 

"Nó đang giả vờ đáng thương, lừa gạt sự đồng tình của ngươi!"

 

Sắc mặt của các t.ử tam đại gia tộc biến ảo khôn lường. Bọn chằm chằm Vân Tranh, hy vọng nàng đừng lừa gạt, nếu thì bọn sẽ mất một cơ hội tuyệt vời để thoát khỏi Huyễn Cảnh !

 

Vân Tranh tựa hồ chút động lòng, nàng c.ắ.n cắn môi, hướng về phía nó vẫy vẫy tay.

 

"Lại đây với tỷ tỷ."

 

Lời , lập tức khiến cho các t.ử tam đại gia tộc kinh hãi, bọn cảm thấy Vân Tranh quả thực ngu xuẩn thể tả!

 

"Ngươi điên !"

 

"Vân Tranh, nó là Oán Linh, ngươi đồng tình với Oán Linh gì? Ta từng thấy qua một nữ t.ử nào ngu xuẩn đến mức ! Ngươi... A—"

 

Đệ t.ử còn kịp hết lời, Mộ Dận nắm chặt nắm đấm, hung hăng nện một quyền. Cú đ.ấ.m mạnh mẽ khiến t.ử đ.á.n.h bay lùi mấy bước. Sắc mặt t.ử đầy phẫn nộ, định mở miệng thì thấy Huyễn Cảnh Oán Linh biến ảo thành đứa bé, nhanh chóng nhào tới phía Vân Tranh.

 

"Vân Tranh!" Sắc mặt Chử Minh Bạch kinh biến. Hắn ngờ Vân Tranh cư nhiên thật sự trúng chiêu, lòng đồng tình của nàng quả thực quá mức tràn lan !

 

Hắn tay ngăn cản, nhưng Mạc Tinh tay ngăn một chút.

 

Chử Minh Bạch trợn mắt , "Ngươi!"

 

Ngay lúc , Huyễn Cảnh Oán Linh tới mặt Vân Tranh. Nó dùng một bộ dáng đáng thương ủy khuất nàng, gọi khẽ một tiếng 'tỷ tỷ', run rẩy nhào trong lòng nàng.

 

Dưới góc ai thể thấy, nó nhếch mép một cái, nụ âm hiểm xảo trá, chất chứa đầy oán hận.

 

nuốt chửng nàng!

 

Nó đang định há to miệng, c.ắ.n lấy bả vai Vân Tranh thì, thể đột nhiên cứng đờ.

 

Đầu của nó nhẹ nhàng vuốt ve một cái. Bàn tay của thiếu nữ là ấm áp.

 

"Các ngươi nguyên bản đều là hảo hài tử, nhưng sinh trong lúc khổ nạn. Hiện giờ ân oán xong, các ngươi thể tiếp tục ác thêm nữa." Oán khí của Thiên Thiên vạn vạn hài đồng ngưng kết thành Huyễn Cảnh Oán Linh hiện tại. Số nó g.i.ế.c c.h.ế.t chỉ là phàm nhân của bộ Thiên Phàm đại lục, mà còn bao gồm cả những Tu Thần Giả sát hại trong suốt ngàn vạn năm qua.

 

"Tạm biệt nhé..."

 

Ngay đó, bàn tay nàng đang vuốt ve đỉnh đầu Huyễn Cảnh Oán Linh, bỗng chốc ầm ầm xuất hiện một đạo Quang hệ lực lượng, mang theo công năng tịnh hóa vô cùng mãnh liệt.

 

"A a a!" Huyễn Cảnh Oán Linh thống khổ t.h.ả.m thiết gào lên. Nó phản kích, nhưng chẳng bởi vì oán khí vơi dần , mà trong tâm trí nó chợt hiện lên hết thảy những ký ức thuở xưa ở Thiên Phàm Đại Lục. Khi yêu quái còn xâm nhập Thiên Phàm Đại Lục, cha và trưởng bối của bọn chúng vẫn thường dịu dàng vuốt ve đỉnh đầu chúng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1615-ra-khoi-huyen-canh.html.]

 

Họ còn gọi bọn chúng là 'hảo hài tử' (đứa nhỏ ngoan)...

 

Chính là, vì bọn họ đột nhiên biến đổi như ?

 

Trở nên hề yêu thương chúng nữa, phớt lờ hết thảy những nỗi thống khổ mà chúng gánh chịu.

 

Chóp mũi Huyễn Cảnh Oán Linh cay xè, những giọt lệ dần dần lăn dài xuống từ khóe mắt.

 

Đó là huyết lệ (nước mắt máu).

 

Tí tách, tí tách.

 

Một tiếng "Ầm" vang trời nổ tung, bộ ảo cảnh trong khoảnh khắc vỡ tan tành, các tiểu đồng bọn Phong Vân cùng Tam Đại Gia Tộc Đệ T.ử đều b.ắ.n văng ngoài.

 

Trong vòng ảo cảnh vỡ nát , Huyễn Cảnh Oán Linh bỗng nhiên thoát khỏi vòng tay Vân Tranh. Sau lưng nó, dần dần xuất hiện Thiên Thiên vạn vạn hư ảnh của những đứa bé, nhỏ nhất chỉ hai ba tuổi, lớn nhất mười hai mười ba tuổi.

 

Bọn chúng hề lời nào, chỉ hướng về phía nàng nở một nụ ngây thơ, thuần khiết.

 

Dần dần, bọn chúng tan biến , hóa thành một làn gió mát lành.

 

Vân Tranh ngưng thần, hít sâu một .

 

Huyễn Cảnh Oán Linh, còn gọi là Huyễn Linh, vốn sinh mệnh thực sự. Nó dựa oán khí mà tồn tại, và chính oán khí thúc đẩy hành vi của nó.

 

Hiện giờ oán khí tịnh hóa, bọn chúng còn chấp niệm nào nữa, bởi mới tiêu tán .

 

Vân Tranh trầm tư rủ mắt xuống. Ngàn vạn năm , vì yêu quái xâm nhập Thiên Phàm Đại Lục, nơi phàm nhân cư trú? Phải chăng đằng chuyện , cũng nguyên nhân từ Ma Thần Ly Dạ?

 

Bởi vì, Ma Thần Ly Dạ khi đó cần trợ lực từ một vị thần minh cường đại, và vị thần minh mà chọn trúng hẳn chính là Thiên Âm Thần Minh. Khi những cảm xúc âm u trong thế gian ngày càng nhiều, Thiên Âm Thần Minh sẽ thể tịnh hóa nữa, sẽ phản phệ...

 

...

 

Vân Tranh bước khỏi ảo cảnh.

 

Nàng mới , liền thấy các tiểu đồng bọn của đang vây công.

 

Mà những kẻ vây công bọn , chính là Tam Đại Gia Tộc Đệ T.ử còn đang mắc kẹt trong ảo cảnh!

 

Mộ Dận liếc mắt một cái thấy Vân Tranh, thở dốc hổn hển, cao giọng hô lên: "A Tranh, bọn đang lấy nhiều khi ít đó!"

 

Ánh mắt Vân Tranh lạnh lùng, nàng lập tức gọi về Liệt Diễm Trường Thương, gia nhập chiến cuộc.

 

"Liệt Diễm Đoạt Hồn Thương!"

Vân Vũ

 

Một thương vung lên, ngọn lửa rực cháy phô thiên cái địa (che kín trời đất) trong khoảnh khắc giống như lưỡi d.a.o sắc bén, xuyên thẳng qua thể một t.ử Mặc Sĩ Gia Tộc.

 

Đệ t.ử t.h.ả.m thiết kêu lên một tiếng, lập tức thổ huyết, lồng n.g.ự.c thiêu đốt nghiêm trọng, ngũ tạng lục phủ cũng phế hơn phân nửa!

 

Trường Thương tựa như du long (rồng bơi lượn), đ.â.m thẳng tới những chỗ trí mạng của đám t.ử vây công ! Chỉ trong nháy mắt, t.ử ngã xuống năm sáu !

 

Chử Minh Bạch vốn ở một bên xem kịch vui, bởi vì chẳng quan tâm đến những khoản tiền thưởng của Mặc Sĩ Gia Tộc, nhưng thấy thực lực của Vân Tranh khủng bố như thế, sắc mặt chợt biến đổi.

 

"Đệ t.ử Chử gia, lập tức lui xuống!" Chử Minh Bạch chấn động giọng .

 

Đệ t.ử Hô Diên Gia Tộc và Mặc Sĩ Gia Tộc cũng chiến đấu lực 'bưu hãn' (dũng mãnh) của Vân Tranh dọa cho sợ hãi. Bọn lẫn liếc mắt một cái, vốn dĩ bọn thừa cơ Phong Hành Lan mấy đang trọng thương, c.h.é.m g.i.ế.c bọn để đổi lấy tiền thưởng, nhưng là Vân Tranh xuất hiện, rõ ràng là đ.á.n.h !

 

"Rút!"

 

Tam Đại Gia Tộc Đệ T.ử nhanh chóng rút lui, bọn hề dây dưa thêm ở nơi nữa. Chử Minh Bạch cũng rời !

 

Ánh mắt Vân Tranh lạnh lẽo trầm tĩnh, nàng thu hồi Liệt Diễm Trường Thương, nhanh chóng tới bên cạnh các tiểu đồng bọn, xem xét thương thế của bọn .

 

Vân Tranh xem xét xong, nhẹ nhàng phun một , "Cũng may, c.h.ế.t ."

 

Các tiểu đồng bọn lộ vẻ kinh ngạc: "?"

 

--------------------

 

 

Loading...