Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1631: Chiếu Sát Vô Ngộ
Cập nhật lúc: 2025-12-20 08:27:49
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Chặn bọn !" Vân Tranh chút do dự, lập tức trầm giọng hô lên một câu.
Tam Phượng, Lục Kỳ, Thất Phạm, Thập Thao, Thập Nhị Bảo, Thập Tam Tổ, Hồng Mông Đỉnh cùng với Kình Thiên Chung thấy lời của chủ nhân , liền tức khắc lao về phía Hô Duyên Linh Vân và đám mà tấn công tới.
Viễn Cổ Tổ Long bung bộ uy áp, chỉ trong thoáng chốc đ.á.n.h bay Hô Duyên Linh Vân cùng các t.ử khác xuống tận đáy vực sâu hun hút, vây chặt bọn ở tại nơi .
"Đây là..." Hô Duyên Linh Vân chợt nhận điều gì đó, rít lên một khí lạnh, đôi mắt cũng dần dần chuyển thành vẻ thể tin nổi.
Chử Minh Thao nghiến răng kèn kẹt, thốt lên: "Viễn Cổ Thần Thú, Tổ Long!"
Những t.ử còn cũng kinh ngạc đến tột độ.
Nguyên lai, Vân Tranh sớm khế ước một đầu Viễn Cổ Thần Thú cường đại đến nhường , thảo nào nàng chẳng hề chút hứng thú nào với Viễn Cổ Thần Thú Đản, thậm chí còn đặt nó chỗ c.h.ế.t.
Vạn Sĩ Diễm đang ẩn ở một góc khuất trong bóng tối, ánh mắt tối tăm mờ mịt. Hắn liếc nhanh qua khóe mắt, thấy Tam Phượng đang cách đó xa, lập tức hình khẽ động, nhanh như chớp giật kịp bưng tai, cầm kiếm kề Tam Phượng để uy hiếp.
Tam Phượng định giãy giụa, thì lưỡi kiếm sắc bén kịp thời cứa nhẹ, phá vỡ một chút da thịt chiếc cổ trắng nõn mềm mại của nàng.
"Đừng động đậy!" Vạn Sĩ Diễm gằn giọng, cao giọng dọa nạt.
Thanh âm của lập tức thu hút bộ lực chú ý của .
Mọi dõi theo tiếng động mà tới, chỉ thấy Vạn Sĩ Diễm đang dùng kiếm uy h.i.ế.p tiểu nữ đồng khả ái . Thần sắc của nữ đồng hề lộ vẻ sợ hãi, trái còn chút bực bội, khó chịu.
Vạn Sĩ Diễm lạnh lùng : "Vân Tranh, nếu như ngươi tiểu Phượng Hoàng bỏ mạng, thì ngươi hãy để rời khỏi nơi ngay lập tức. Bằng , sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t nàng ngay!"
"Phượng Phượng!" Thao Thiết thấy Tam Phượng thương, đôi đồng t.ử của lập tức ánh lên sát ý sâu thẳm, khát máu, hệt như một loại thú tính tàn khốc đ.á.n.h thức. Hắn xông thẳng qua, nuốt chửng tên Vạn Sĩ Diễm cho hả !
Thập Nhị Bảo kịp thời ngăn cản.
"Nương nhất định sẽ cứu Tam Phượng." Thập Nhị Bảo giữ vẻ mặt tĩnh táo, nhẹ nhàng .
Vân Tranh mặt đổi sắc, đôi mắt bình thản : "Ngươi đang dùng lời lẽ uy h.i.ế.p ?"
Vạn Sĩ Diễm khẩy một tiếng: "Vân Tranh, ngươi lấy mạng , nhưng nếu ngươi bảo trụ tiểu Phượng Hoàng , nhất hãy lời , để chúng rời khỏi nơi . Trong mắt ngươi, mạng của quan trọng hơn? Hay là tiểu Phượng Hoàng của ngươi quan trọng hơn? Chính ngươi hãy tự cân nhắc lợi và hại ."
Vân Vũ
Vân Tranh đáp: "Thả Phượng Phượng , sẽ để ngươi rời ."
"Không , ngươi để cùng tiểu Phượng Hoàng cùng rời khỏi đây." Trên gương mặt thanh tú của Vạn Sĩ Diễm, vẫn giữ nụ ôn hòa, nhưng sâu thẳm trong đáy mắt ánh lên vẻ đầy rẫy sự tính toán.
"Khà." Vân Tranh bỗng nhiên bật thành tiếng, giọng lạnh băng: "Một khi như , ngươi cứ đem mạng của lưu nơi ."
Vạn Sĩ Diễm thấy lời , sắc mặt chợt biến đổi. Ngay tại khoảnh khắc đó, Tam Phượng đang uy h.i.ế.p đột nhiên hóa thành một nắm lửa cháy rực, nóng đến mức thể thiêu đốt thành tro bụi!
Xoẹt! Ngọn lửa nóng bỏng đến mức Vạn Sĩ Diễm theo bản năng buông tay, lập tức nới lỏng sự khống chế đối với nó.
Vạn Sĩ Diễm kịp bình tĩnh trở , trong lòng chấn động mạnh mẽ. Hắn vội vàng giơ tay tóm Tam Phượng trở về, nhưng Tam Phượng đột ngột xoay , phun thẳng một ngụm cầu lửa mãnh liệt. "Ầm" một tiếng, quả cầu lửa nhanh chóng bạo phá, nổ tung.
Vạn Sĩ Diễm giơ tay lên đỡ, định truy kích thì đột nhiên cảm thấy lông tơ dựng cả lên, bởi vì phía truyền tới một luồng khí tức nguy hiểm kinh hồn.
Cùng Kỳ hóa thành thú hình, lao thẳng về phía lưng Vạn Sĩ Diễm. Tốc độ của nó cực kỳ nhanh, hàm răng sắc bén của thần thú c.ắ.n phập một cái, c.ắ.n chặt lấy bả vai của Vạn Sĩ Diễm.
"Tìm c.h.ế.t!" Vẻ mặt tĩnh táo của Thập Nhị Bảo lập tức vỡ vụn, nàng gầm lên một tiếng giận dữ, chút do dự khống chế những chiếc lá bén nhọn của , phóng thẳng về phía Vạn Sĩ Diễm.
Xoẹt xoẹt xoẹt! Vô bóng đen sắc lạnh lao vun vút, đ.â.m thẳng thể Vạn Sĩ Diễm.
Trong lòng Vạn Sĩ Diễm kinh hãi tột độ, nhưng mặt vẫn cố duy trì vẻ lãnh tĩnh. Hắn nhanh chóng nâng kiếm đ.â.m về phía Cùng Kỳ, nhưng khi nó né tránh , liền chuyển hướng, vung kiếm về phía đám lá cây kỳ quái bén nhọn đang bay tới.
Kiếm chiêu của Vạn Sĩ Diễm cứ thế tầng tầng lớp lớp xuất hiện ngừng. Hắn đề phòng công kích, vội vàng cất tiếng:
"Hô Duyên Linh Vân, Chử Minh Thao, các ngươi định yên chờ c.h.ế.t ?! Nàng trừ khử xong, tiếp theo chính là các ngươi! Các ngươi một ai trốn thoát ! Chúng liên thủ với thì ? Ta sẽ khế ước Viễn Cổ Thần Thú, nhưng thể giúp các ngươi một tay! Dù ở nơi đang đến hai đầu Viễn Cổ Thần Thú cơ mà!"
Hô Duyên Linh Vân và Chử Minh Thao, hai đang vây khốn, thấy những lời , trong lòng liền nảy sinh chút ý định hành động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1631-chieu-sat-vo-ngo.html.]
Vân Tranh chậm rãi nâng tay lên, một bả búa lớn vàng rực rỡ liền rơi trong tay nàng. Nàng liếc mắt một cái về phía Hô Duyên Linh Vân cùng bọn ở nơi xa, ngọt ngào mà : "Hiện tại sẽ lấy mạng các ngươi, nhưng nếu như các ngươi dám tay với và đồng bạn của , chắc chắn sẽ g.i.ế.c sai một ai!"
Lời dứt, ảnh Vân Tranh bỗng chốc chuyển động, nàng đột nhiên xuất hiện ngay mặt Vạn Sĩ Diễm. Búa lớn màu vàng trong tay nàng mạnh mẽ vung một vòng, bổ thẳng Vạn Sĩ Diễm.
*Choang*—
Búa lớn c.h.é.m trúng thanh trường kiếm đang tay cầm của Vạn Sĩ Diễm.
Ánh mắt Vân Tranh trầm xuống, hai tay nàng nắm chặt cán búa, đột ngột đè mạnh xuống. *Ầm* một tiếng, thanh kiếm của Vạn Sĩ Diễm ép hạ xuống. Trường kiếm trong tay ngờ rơi trúng vai , mũi kiếm sắc bén đ.â.m rách bờ vai của , m.á.u tươi lập tức rỉ .
Vạn Sĩ Diễm đau đớn mà hừ một tiếng trầm đục, lúc , mồ hôi lạnh túa ngừng.
Hắn dốc lực lượng , nhưng vẫn thể nào chống đỡ nổi đòn tấn công của Vân Tranh.
Vì cái gì mà lực lượng của nàng mạnh mẽ đến mức chứ?!
Nàng căn bản khả năng chỉ tu vi Thiên Thần cảnh thất trọng, bởi vì thực lực của nàng đạt tới Thần cảnh ! Bằng , thể thế công của nàng mà chút sức lực nào để phản kháng chứ.
Vân Tranh bỗng nhiên rút búa lớn về. Trong lúc còn kịp phản ứng , búa lớn quét ngang một đòn, mạnh mẽ giáng thẳng thể .
*Bụp!*
Vạn Sĩ Diễm c.h.é.m bay xuống mặt đất. Vết thương do búa lồng n.g.ự.c sâu rõ ràng, m.á.u tuôn xối xả.
"Phốc—" Miệng phún mấy ngụm m.á.u đục.
Thoáng cái, cô gái cầm búa lớn nữa tới chỗ Vạn Sĩ Diễm. Lần , nàng mặt lạnh như băng giơ búa lớn lên, hung hăng c.h.é.m thẳng bụng !
"A a a..."
Vạn Sĩ Diễm đau đớn kêu t.h.ả.m thiết. Hắn né tránh kịp thời nên búa lớn c.h.é.m trúng bụng, nhưng c.h.é.m đứt mất một cánh tay.
Vạn Sĩ Diễm kéo lê thể trọng thương, liên tục lùi về phía , mặt đầy vết m.á.u nhơ nhuốc, kinh hoảng thôi : "Vân... Vân Tranh, nếu ngươi g.i.ế.c , Chủ Thượng sẽ bỏ qua cho ngươi !"
Vân Tranh nở một nụ ngọt ngào, "Ngươi cứ yên tâm, cũng bỏ qua cho Chủ Thượng của các ngươi ."
Lời , đồng t.ử Vạn Sĩ Diễm bỗng chốc chấn động mạnh. Nàng dám thốt những lời lẽ ngông cuồng như thế ?!
Đột nhiên, nàng xách búa lớn mạnh mẽ đập thẳng đầu Vạn Sĩ Diễm. *Bụp* một tiếng vang nặng nề, Vạn Sĩ Diễm giáng mạnh vách tường của cái hố sâu, đầu nổ tung những đóa hoa máu.
Tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Vạn Sĩ Diễm dần dần yếu .
Cuối cùng, Vân Tranh dùng búa lớn c.h.é.m đứt đầu của .
Thao Thiết nắm lấy thời cơ, một ngụm nuốt t.h.i t.h.ể của Vạn Sĩ Diễm.
Một màn , quá mức chấn động và kinh hãi, quả thực để một bóng ma tâm lý cực lớn cho các t.ử tam đại gia tộc.
Bọn liên tục lùi về phía , thậm chí mấy t.ử vì bảo mệnh, trực tiếp quỳ rạp xuống đất, lóc t.h.ả.m thiết cầu xin tha thứ.
"Cầu xin ngươi, đừng g.i.ế.c ! Ta cố ý chống ngươi, chỉ là... chỉ là đến xem náo nhiệt mà thôi..."
"Chúng sẽ chống ngươi , xin hãy tha cho chúng một mạng ."
"..."
Sắc mặt Hô Duyên Linh Vân và Chử Minh Thao trắng bệch một chút. Bọn nghĩ đến Vạn Sĩ Diễm thật sự sẽ Vân Tranh c.h.é.m c.h.ế.t, hơn nữa còn là bằng phương thức vô cùng thô bạo như thế , đến cả t.h.i t.h.ể cũng thể nào giữ .
Chử Minh Thao chằm chằm Vân Tranh, trong lòng kinh hãi, sợ hãi, phức tạp đan xen. Nguyên bản còn chút khinh thường mấy Vân Tranh, nhưng giờ đây, ước gì thể tỏ lòng kính trọng từ xa với bọn họ.
Quá đỗi tàn bạo!
--------------------