Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1635: Nếu có thể phục tùng
Cập nhật lúc: 2025-12-20 08:27:54
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6faOPXua5A
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thằng nhãi Hồ ly thẳng đôi mắt , bỗng dưng run rẩy một cái lạnh thấu xương, nó lẳng lặng nuốt nước miếng.
"Ngươi, ngươi, xứng chứ?! Ta đây chính là Thập Vĩ Thần Hồ cao quý, còn ngươi chỉ bất quá là một nhân loại nho nhỏ mà thôi!" Nó năng chút lắp ba lắp bắp, nhưng càng , khẩu khí càng đủ đầy, sống lưng ưỡn thẳng tắp.
Đế Niên lạnh nhạt liếc mắt một cái về phía nó.
Ngay đó, Vân Tranh buông lỏng tay đang đỡ Đế Niên, để Mộ Dận đỡ lấy , còn nàng thì nhấc bước chân thẳng về phía thằng nhãi Hồ ly.
Thằng nhãi Hồ ly thấy tình cảnh , lập tức nhạy bén phát hiện khí tức nguy hiểm, đôi mắt nó đảo qua đảo liên tục.
Ngay lập tức, nó cúi gằm đầu xuống, bắt đầu thút thít, giả vờ đáng thương mà : "Ta... cũng cố ý tổn thương các ngươi, nhưng nếu như các ngươi đỡ giúp một chút lôi kiếp, căn bản thể sống tiếp . Anh , thật sự xin thứ với các ngươi, xin các ngươi... a—"
"Buông !"
Nó trực tiếp xách lên, tứ chi của nó ngừng quẫy đạp, vẫy vùng trong trung.
Nó nhe răng nhếch mép trừng mắt Vân Tranh, phát tiếng gầm nhẹ. Nó mới tấn công Vân Tranh, thì Đế Niên phát hiện ý đồ, Đế Niên lập tức dùng quan hệ khế ước mà khống chế nó ngay tức khắc.
"A a a..." Thằng nhãi Hồ ly Đế Niên chế trụ, nó điên cuồng thét chói tai.
Vân Tranh nở một nụ ngọt ngào, "Trước khi nhổ lông, cho ngươi một trận giáo d.ụ.c 'yêu thương' ."
Thằng nhãi Hồ ly liều mạng giãy giụa, "Ta cần! Ngươi buông ! Ngươi tin c.ắ.n lưỡi tự vẫn!"
Vân Tranh: "Ta tin."
Thằng nhãi Hồ ly: "Ngươi tin c.ắ.n ngươi!"
"Ngươi dám c.ắ.n , sẽ đập nát bộ răng của ngươi, đó bắt ngươi nuốt xuống." Vân Tranh mắt mày mang theo ý , nhưng giọng điệu lạnh lùng.
Thằng nhãi Hồ ly kinh hãi trợn trừng hai mắt, còn kịp phản ứng , nó ném mạnh xuống mặt đất, một tiếng 'phốc' nặng nề vang lên, mặt đất trực tiếp nứt toác , nó đau đớn gào thét một tiếng.
"Đừng đ.á.n.h !"
Vân Tranh trực tiếp dùng bằng cách thức dã man nhất, bạo hành Thập Vĩ Thần Hồ , đ.á.n.h cho nó còn hình dạng hồ ly nữa.
Phốc! Phốc! Phốc!
"Ô ô ô... ... cũng dám nữa!"
"Nhân loại, cứu ! Đau quá a a a!" Nó gào thét t.h.ả.m thiết gọi Đế Niên.
Đế Niên đối với tình cảnh , vô cùng hài lòng.
Dám để và ngoại sinh nữ của thua, thì định chuyện thể kết thúc êm . Trừ phi, nó thể khiến Tranh Tranh xả đủ cơn giận.
"Ô ô ô thật sự sai !"
"Ta sắp c.h.ế.t ... phốc——" Thằng nhãi Hồ ly đ.á.n.h cho thổ huyết thôi.
Ai thể nghĩ đến, đường đường Thập Vĩ Thần Hồ viễn cổ thần thú cư nhiên đời chịu kết cục như thế , nếu để khác , chắc chắn sẽ đau lòng thôi.
là lúc , ở đây, hề nào thương nó.
Dù , mấy Vân Tranh đều từng nó hãm hại.
Đặc biệt là Đế Niên!
Nếu như Vân Tranh bọn gánh vác đạo thiên lôi cuối cùng, thì Đế Niên nhất định sẽ tan thành tro bụi, trở thành thế mạng cho Thập Vĩ Thần Hồ .
Thập Vĩ Thần Hồ cùng Đế Niên định huyết khế, cũng là bởi vì nó bảo mệnh, để né tránh sự truy sát của Vân Tranh.
Sau một khắc đồng hồ, Thập Vĩ Thần Hồ đ.á.n.h cho chỉ còn một .
Lớp lông trắng xinh m.á.u tươi nhuộm đỏ chót, cơ thể nó gãy xương nhiều chỗ, hấp hối ngã xuống đất, run run một cái, trông cực kỳ đáng thương.
Uất Thu liếc mắt một cái về phía nó, nhẹ : "Ta , sinh linh hồ ly là ghi hận, bằng chúng bảo nó giải trừ huyết khế với Đế Niên cữu cữu, đó thịt nó, nấu một nồi canh thịt hồ ly cũng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1635-neu-co-the-phuc-tung.html.]
"Vậy một chút m.á.u hồ ly, để luyện chế một chút đan dược." Yến Trầm dùng giọng điệu nhàn nhạt tiếp lời.
Chung Ly Vô Uyên : "Ta thích lớp lông nó."
Thằng nhãi Hồ ly nguyên bản đang liệt mặt đất hấp hối, thấy những lời phiếm câu đáng sợ hơn câu của bọn , thình lình run rẩy một cái lạnh thấu xương.
Thằng nhãi Hồ ly mở đôi mắt sưng tấy bầm tím , ánh mắt tối , bằng tốc độ nhanh nhất lao thẳng lòng Đế Niên, cầu xin sự tí hộ của , để nó mau chóng trở bên trong gian Thú Sủng.
Thế nhưng xông đến một nửa, nó Uất Thu một cước giẫm chặt.
Uất Thu cúi thấp mắt chằm chằm nó, khẽ : "Xem , ngươi da dày thịt béo, đặc biệt là vô cùng chịu đòn nha. Vừa mới đây còn hấp hối thoi thóp, mà giờ trạng thái lên nhiều đến thế, kỹ thuật lừa gạt của ngươi quả thực là lợi hại đấy."
"Ta sai ..." Thằng nhãi con cáo rưng rưng nước mắt, thút thít.
Vân Tranh bỗng nhiên cất lời: "Khỏi cần đem nó nấu nữa."
Tinh thần của thằng nhãi con cáo ngay lập tức phấn chấn trở . Nó ngước đôi mắt lên về phía Vân Tranh, chỉ thấy nàng đang mỉm rạng rỡ, trông vô cùng ôn nhu, dịu dàng.
"Thập Vĩ Thần Hồ, bằng ngươi cứ theo bên cạnh luôn ."
Thằng nhãi con cáo thấy, cả lập tức chấn động mạnh mẽ, sợ đến mức vội vàng lắc đầu nguầy nguậy.
"Không! Tuyệt đối !" Nó kịch liệt cự tuyệt.
Vân Tranh nhanh chậm : "Vậy thì sẽ cho ngươi thêm một lựa chọn để giữ lấy mạng sống. Ngươi hãy đoạn tuyệt huyết khế với , xác định khế ước chủ tớ, chủ, còn ngươi tớ."
Thằng nhãi con cáo trợn trừng đôi mắt, nghiến răng c.ắ.n lợi : "Không thể nào! Ta cùng định huyết khế, là ban cho thiên đại mặt mũi , đường đường là Thập Vĩ Thần Hồ, đời tuyệt đối sẽ trở thành Bộc Thú của nhân loại!"
"Ồ?"
Vân Tranh nhướng cao đuôi lông mày, bật .
Không nhiều lắm thời gian , nữa truyền tới tiếng kêu thét t.h.ả.m thiết thê lương, thằng nhãi con cáo đ.á.n.h cho đến mức căn bản thể động đậy nữa.
Thằng nhãi con cáo lúc thật sự chỉ còn một cuối cùng.
Vân Tranh chậm rãi xổm xuống, nhấc bổng thằng nhãi con cáo đẫm m.á.u lên. Nàng mặt mày lạnh lùng thờ ơ, gằn từng tiếng : "Ta là cách nào đoạn tuyệt huyết khế giữa ngươi cùng , cho nên, ngươi cũng đừng tự tin đến thế, thật sự sẽ g.i.ế.c ngươi. Một khi huyết khế đoạn tuyệt, ngươi tưởng rằng ngươi thể trốn thoát ? Ngươi lúc đó còn phá vỏ, đem sinh mệnh của coi là gì, thì hiện tại cũng sẽ coi ngươi là gì cả."
"Ngươi nếu thể phục tùng , sẽ tha cho ngươi một mạng."
Giọng của nàng trong trẻo nhưng lạnh lùng, vô cùng lãnh đạm.
Thằng nhãi con cáo thấy những lời , trong lòng đang ngừng cân nhắc thiệt hơn, nhưng ngay đó, nó cư nhiên thấy đôi đồng t.ử đen như mực của Vân Tranh, trong phút chốc biến thành màu vàng kim sâu thẳm, cao thâm khó dò. Trong lòng nó bỗng nhiên chấn động mạnh mẽ.
Nó thể tự chủ mà cảm thấy sợ hãi, cùng với một sự thôi thúc mãnh liệt thần phục chân nàng.
Đến lúc , nó thật sự tin những lời Vân Tranh .
"Ô ô ô, nguyện ý trở thành Bộc Thú." Thằng nhãi con cáo ủy khuất ba ba mà , nó đường đường là hậu duệ của Viễn Cổ Thần Hồ, thể lưu lạc đến mức Bộc Thú cho một nhân loại thực lực thấp kém!
Nếu như tổ tông của nó mà chuyện , chắc chắn sẽ đau lòng đến mức thổ huyết.
Bộ tộc Thập Vĩ Thần Hồ chúng nó, cho tới bây giờ từng chịu thiệt thòi lớn đến nhường ! Bởi vì dĩ vãng, chúng nó luôn là kẻ lừa gạt, lường gạt chúng sinh!
Thằng nhãi con cáo lặng lẽ rơi nước mắt, nó thật sự bộ tộc Thần Hồ mất hết mặt mũi .
Thế nhưng, nó sống sót nha!
Thằng nhãi con cáo cứ nghĩ mãi, thầm lặng an ủi chính . Trong ký ức truyền thừa của nó, bộ tộc Thập Vĩ Thần Hồ gần như bộ vẫn lạc , tổ tông chắc hẳn sẽ nó rơi cảnh chật vật, t.h.ả.m hại đến nhường , cũng sẽ trách cứ nó .
lúc , Đế Niên ngước mắt về phía ngoại sinh nữ nhà , khẽ thở dài một tiếng.
Vân Tranh truyền âm cho Đế Niên: "Cậu, tin tưởng với tài năng và trí tuệ của , thể thuần phục Thập Vĩ Thần Hồ trở nên nhu thuận, hiểu chuyện."
Vân Vũ
"Ngươi thật là cách tìm việc cho đấy." Đế Niên nhếch môi.
--------------------