Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1637: Ngô Chi Bộc Nhân

Cập nhật lúc: 2025-12-20 08:27:56
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bên trong ám thất quỷ dị , đại đa t.ử thi đều là những t.ử của tam đại gia tộc .

 

Trong đó, một t.ử Vân Tranh mấy tiêu diệt. Theo lý mà , bọn nên xuất hiện ở nơi , trừ phi dời t.h.i t.h.ể bọn đến nơi đây, hoặc là khả năng khác.

 

"Chung Ly, nơi t.ử thi ?" Vân Tranh mặt mày đạm định hỏi.

 

Chung Ly Vô Uyên lắc lắc đầu, "Không , đóng đinh vách đá hẳn là bạch cốt khô lâu."

 

Nghe lời , Vân Tranh chút suy nghĩ.

 

"Khô lâu?" Đế Niên nhíu mày, khẽ chậc một tiếng, "Có ý tứ."

 

"Cữu cữu, lời ?" Mạc Tinh tò mò hỏi.

 

"Những t.ử thi vách đá , thế những bộ khô lâu . Nói đúng là, khô lâu mới hoặc t.ử thi đối với cái phân 'Tham' của Thiên Âm Ma , nhất định tầm quan trọng." Đế Niên chậm rãi , ngay đó về phía ngoại sinh nữ nhà , "Tranh Tranh, mở Huyết Đồng thử xem, những t.ử thi oán khí nồng đậm?"

 

Vân Tranh gật một cái đầu, nàng lập tức mở Huyết Đồng, về phía những t.h.i t.h.ể vách đá .

 

Quả nhiên ngoài dự đoán, t.ử thi phụ họa oán khí nồng đậm, mà oán khí đang từng chút từng chút một về phía hướng thông đạo bên trái.

 

"Ừm, oán khí nồng đậm, hơn nữa những oán khí đang hấp thu." Vân Tranh mắt khẽ nâng.

 

Các tiểu đồng bọn mặt mày phức tạp, bọn nghĩ thầm, rằng cái 'Tham' thật sự quá đỗi tham lam! Những đều c.h.ế.t , còn lợi dụng oán khí lúc sinh thời của bọn để cường đại thực lực của chính .

 

Bất quá, bọn hiện tại tương đối tò mò là một sự kiện khác.

 

"Thiếu Niên Thiên Phàm c.h.ế.t hơn một ngàn vạn năm ? Theo lý mà , sớm thi cốt vô tồn, vì hiện tại còn thể giữ thi ? Chẳng lẽ thể chỗ nào độc đáo?" Mộ Dận mặt mày nghi hoặc đưa mấy vấn đề.

 

Uất Thu xúi giục : "Ngươi tới gần xem, chẳng sẽ ?"

 

"Thu ca, ngươi thật sự coi là đồ ngốc ! Nếu mạo tới gần, cơ quan b.ắ.n c.h.ế.t bây giờ? Lại ví dụ đột nhiên há miệng, phun một khuôn mặt độc dịch bây giờ?" Mộ Dận hừ một tiếng.

 

Uất Thu khẽ thở dài : "Lần ngươi nhưng thật học thông minh, xúc động như ."

 

Bỗng nhiên, Vân Tranh mở miệng một câu.

 

"Thiếu Niên Thiên Phàm chỉ là ảo giác."

 

Ảo giác?! Các tiểu đồng bọn chút kinh ngạc, thi Thiên Phàm qua tựa như thật, cho dù bọn t.ử tế tới lui, cũng Thiếu Niên Thiên Phàm chỉ là một ảo giác.

 

Nam Cung Thanh Thanh hỏi: "Những t.ử thi khác ?"

 

"Là thật." Vân Tranh nhẹ nhàng gật đầu, nàng chút suy nghĩ ngước mắt về phía hướng thông đạo bên trái, liếc mắt một cái qua, chỗ tận cùng một tầng sương mù m.ô.n.g lung, khiến thị giác giảm bớt.

 

Vân Tranh về phía Chung Ly Vô Uyên, "Chung Ly, dẫn đường ."

 

"Được."

 

Đoàn bọn nhấc chân về phía thông đạo bên trái, dọc theo đường , thấy ít t.ử thi, cùng với khô lâu.

 

Có t.ử thi còn là khuôn mặt quen thuộc, bởi vì Vân Tranh mấy từng giao tế với bọn .

 

Mạc Tinh nhíu mày : "Thiên Âm Ma Cảnh lớn như , nó đem nhiều t.ử thi như dời đến nơi ? Chuyện cũng quá kỳ quái."

 

Yên Trầm phân tích : "Có lẽ là cơ quan trận pháp gì? Có thể nối liền các địa phương của Thiên Âm Ma Cảnh ."

 

"Có khả năng ."

 

Lúc , Mộ Dận khóe mắt thoáng cái thấy một khối t.ử thi nào đó trong đống t.ử thi, sắc mặt chợt biến đổi, theo bản năng đưa tay kéo áo bào của ở phía , lên tiếng : "Chờ chút, các ngươi mau ! Đây của Sở gia ... Sở Minh Thao ?!"

 

Bọn dừng bước chân, men theo phương hướng Mộ Dận chỉ qua.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1637-ngo-chi-boc-nhan.html.]

Quả nhiên ngoài dự đoán, bọn thấy thi Sở Minh Thao, khuôn mặt dính đầy m.á.u dơ, trợn to mắt c.h.ế.t nhắm mắt, như thể tin , thể thi của những khác đè hơn phân nửa.

 

"Sở Minh Thao?"

 

Mạc Tinh kinh hãi thốt lên: "Hắn chẳng là vị thiếu gia nhà họ Chử tấn thăng Thần Minh ? Ba ngày , khi Hoa Hồ Ly đời, cũng gia nhập đội ngũ tranh đoạt, nhưng chẳng vì lẽ gì, cuối cùng quyết định tự rời khỏi nơi ..."

 

Vân Tranh khẽ nhíu mày, nàng cất bước tới, nhanh chóng xổm xuống, giơ tay đẩy mạnh cái xác đang đè nặng lên sang một bên. Ngay lập tức, nàng thấy lồng n.g.ự.c đ.â.m thiệt nhiều nhát dao, m.á.u thịt be bét, mà m.á.u tươi vẫn còn ấm nóng.

 

Phải mới c.h.ế.t bao lâu.

 

"Xem , đây chính là vụ gây án do quen thực hiện ." Đế Niên cúi mắt lên t.h.i t.h.ể Chử Minh Thao liếc mắt một cái, khẽ thở dài một tiếng.

 

Mộ Dận kinh ngạc hỏi: "Cậu ơi, thế nào mà điều đó?"

 

"Miệng vết thương đ.â.m bằng chủy thủ. Với thực lực Thần Minh của , t.ử tầm thường căn bản tài nào tiếp cận , chỉ quen mà hề đề phòng mới thể gần , đó thừa lúc chuẩn , nhanh chóng dùng chủy thủ đ.â.m xuyên qua tim ." Đế Niên giải thích, "Hơn nữa, các ngươi hãy ánh mắt của mà xem, rõ ràng là đang vô cùng kinh hãi."

 

"Cậu phân tích hề sai chút nào." Vân Tranh dùng khăn tay xoa xoa vết m.á.u dính đầu ngón tay , thản nhiên : "Miệng vết thương của vẫn còn sót độc tố, điều chứng tỏ đối phương sự chuẩn kỹ lưỡng khi tay."

 

Yến Trầm bổ sung thêm: "Đây chính là Phệ Linh Độc, nó thể khiến sức mạnh của đối phương nhanh chóng áp chế, thể phản kháng ."

 

Uất Thu nhẹ nhàng thở một , "Các ngươi phá án nhanh thật đấy, thì ngược hung thủ là ai ."

 

Mạc Tinh cảm thấy những lời phân tích của mấy phía đều vô cùng hợp tình hợp lý, bỗng nhiên thấy giọng của Uất Thu, lập tức nhíu chặt mày, hoài nghi : "Ngươi bừa đấy chứ? Thế nào mà ngươi thể hung thủ cơ chứ?"

 

Uất Thu chỉ một cái.

 

"Anh Thu, rốt cuộc hung thủ là ai ?!" Mộ Dận chớp chớp mắt, hiếu kỳ hỏi.

 

Uất Thu: "Không ."

 

Mộ Dận, Mạc Tinh: "Hừ!"

 

Mạc Tinh giơ tay đặt lên vai Mộ Dận, quang minh chính đại ám chỉ Uất Thu: "Đây chính là kẻ ngu si giả trí giả, lời hồ ngôn loạn ngữ."

 

Mộ Dận gật đầu lia lịa tán thành.

 

Khóe miệng Uất Thu co giật: "..." Hắn thèm chấp nhặt với hai tên ngốc t.ử .

 

Vân Tranh ngước mắt lên bốn phía một chút, lượng t.ử thi quả thực nhiều. Điều chứng minh rằng t.ử của tam đại gia tộc, c.h.ế.t nhiều.

 

Thiên Âm Ma Cảnh quả thật vô cùng nguy hiểm, phỏng chừng là do oán khí ảnh hưởng ít đến cảm xúc của các tử, khiến bọn dễ dàng nóng nảy, dễ dàng nổi giận, phóng đại vô hạn những cảm xúc âm u tận đáy lòng, vì thế mà dẫn đến việc tự tàn sát lẫn .

 

Vân Tranh thu hồi ánh mắt, ánh mắt sâu thẳm : "Chúng tiếp tục thôi."

 

Từ lúc nãy đến giờ, nàng thể mơ hồ cảm nhận chỗ tồn tại của cỗ lực lượng oán khí cường đại . Nếu như nàng đoán sai, nơi đó chính là chỗ phân 'Tham' đang trú ngụ.

 

"Đi!"

 

Tốc độ của bọn nhanh hơn nhiều.

 

Nhờ Chung Ly Vô Uyên chỉ phương hướng chính xác, bọn thuận lợi tới sào huyệt chân chính nơi 'Tham' đang trú ngụ.

 

Một đạo thanh âm thô ráp, chói tai, khó chậm rãi truyền tới: "Người hầu của ... cuối cùng ngươi cũng trở về ."

 

Thanh âm , bỗng chốc khiến mấy Vân Tranh cảm thấy thần trí chút hôn mê, bọn lập tức c.ắ.n cắn đầu lưỡi, buộc bản thanh tỉnh, giữ lý trí.

 

Ngước mắt lên, chỉ thấy Chung Ly Vô Uyên thoáng cái một cỗ lực lượng cường đại hút thẳng tới phía .

 

"A Uyên

 

--------------------

 

Vân Vũ

 

Loading...