Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1646: Phong Ấn Chấn Động
Cập nhật lúc: 2025-12-20 08:28:05
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
«Vì là ngươi?» Vân Tranh khẽ rủ mi mắt, che những cảm xúc đang cuộn trào sâu trong đáy mắt của nàng.
Đại Quyển dùng cái đầu nho nhỏ của chính cọ cọ lên má Vân Tranh, bằng giọng điệu bình thường: «Bởi vì chính là một đạo Đồng Lực mà chủ nhân lưu từ thời viễn cổ. Sau , trải qua ngàn vạn năm, dần dần sinh linh thức, cũng dùng một cổ lực lượng hóa thành một quyển 《Đồng Thuật Chi Thư》, nhưng là bởi quên mất sự tồn tại của chủ nhân ngươi.»
«Mười ngày , lẽ là chủ nhân ngươi sắp bước Thần Minh Đạo, cho nên đạo phong ấn thứ bảy trong đan điền của ngươi 'hoạt động'. Cũng đang vì lẽ đó, mới cảm ứng, nhớ tới sứ mệnh ban đầu của chính .»
Vân Tranh chợt một câu: «Phong ấn là do hạ xuống?»
«Chủ nhân, trong đan điền ngươi hai loại phong ấn. Một loại là do của chủ nhân, Đế Lam, vì ngươi mà thiết lập. Mặt khác, một loại là do ngươi thiết lập khi vẫn lạc. Mà cái xiềng xích phong ấn thứ bảy vẫn chậm chạp đứt, bởi vì đây chính là phong ấn do chính ngươi tự thiết lập...» Đại Quyển chậm rãi : «Chủ nhân, ngươi tự thiết lập phong ấn, là để ngăn chặn Thần Lực của chính Ma Thần Ly Dạ dễ dàng đoạt lấy.»
«Ta hiểu .» Vân Tranh gật đầu .
Năm đó, nàng phong ấn lực lượng của chính , chính là để Ma Thần Ly Dạ thể nào đoạt lấy. Một đạo Đồng Lực mà nàng lưu , nguyên là chiếc chìa khóa để giải khai phong ấn. Thế nhưng, khi trải qua ngàn vạn năm, đạo Đồng Lực dần dần sinh thần trí linh thức, hóa thành Đại Quyển của hiện giờ.
Đại Quyển ngẩng đầu với nàng: «Chủ nhân, vui vẻ vì còn thể trở bên cạnh ngươi. Ta sẽ hóa thành một cổ lực lượng của ngươi, vĩnh viễn vĩnh viễn bầu bạn bên cạnh ngươi. Chủ nhân mang đại nhiệm trừ bỏ Ma Thần Ly Dạ, chỉ thu hồi Thần Lực của chính , mới thể trở nên càng cường đại, bảo hộ càng nhiều sinh linh.»
«Chủ nhân, tạm biệt ngươi...»
Đại Quyển dứt lời, hình liền biến ảo thành một lọn khói mỏng manh. Hắn định tiến đan điền của Vân Tranh, một bàn tay nhanh chóng túm chặt lấy.
Vân Tranh cúi mắt Thư Linh đang dần dần biến ảo trở về hình dáng tiểu nam hài áo trắng, nàng nở một nụ ôn nhu, nhẹ giọng : «Đại Quyển, ngươi bất luận cái gì lúc nào, đều thể tồn tại trong lực lượng của , chỉ là hình thức giống với, nhưng là càng thích ngươi của hiện tại.»
«Phong ấn, sẽ phá.»
«Ta sẽ hy sinh ngươi.»
Vân Tranh giơ tay lên, vuốt ve một chút mái tóc dài xoăn màu vàng nhạt của , ánh mắt nàng cong cong mang theo ý , : «Bởi vì ngươi là 'tử tử' (bé cưng) của .»
Đại Quyển kinh ngạc đến ngây , mím chặt môi , ánh mắt trông mong tha thiết chằm chằm Vân Tranh.
«Muốn ?» Vân Tranh nhướng mày.
«Không.» Đại Quyển nghiêm mặt nhỏ , dùng vẻ mặt nghiêm túc chỉ trích Vân Tranh: «Ngươi là Thần Chủ, chẩm ma thể vì một Thư Linh nho nhỏ, mà từ bỏ con đường tắt mau lẹ nhất để thu hồi Thần Lực chứ?»
Mắt của Đại Quyển đỏ lên.
«Là bất đúng.» Vân Tranh nhẹ nhàng gật đầu.
Đại Quyển cúi thấp đầu, khó mà che giấu sự áy náy trong lòng: «Ta thật ích kỷ.»
«Thế nhưng, chính là nỡ xa chủ nhân, nỡ xa chúng nó trong Phượng Tinh Không Gian.»
«Vậy thì lưu .» Vân Tranh giơ tay cố ý nhéo nhéo cái má nho nhỏ của , nhẹ nhàng một tiếng: «Ta chẩm ma phá khai phong ấn . Mười ngày , ngươi cứ sẽ chờ chúc mừng chủ nhân của ngươi bước Thần Minh Đạo .»
«Thật ?» Đại Quyển ngẩng đầu.
Vân Tranh gật đầu : «Ừ ừ, cứ chờ xem .»
«Ta đưa ngươi trở về Phượng Tinh Không Gian.» Vân Tranh giơ tay bắt lấy hai bên bả vai Đại Quyển, ngay đó ôm một cái thoáng cái, đưa trở về Phượng Tinh Không Gian.
Sau khi đưa Đại Quyển trở về Phượng Tinh Không Gian, Vân Tranh nghĩ tới cái gì, ánh mắt của nàng càng lúc càng trở nên kiên định.
Trước khi Đại Quyển , nàng tìm một đối sách tương đối gian khổ.
Hiện giờ xem , vô cùng thích hợp.
—— Thần Thể lâm cảnh sắp c.h.ế.t, sẽ bức bách Thần Hồn thức tỉnh.
Nếu như Thần Hồn thức tỉnh, nàng sẽ sớm một điểm Thần Lực năm đó. Đến lúc đó, nàng sẽ dùng một cổ Thần Lực để công phá phong ấn đan điền.
Phương pháp , xác xuất thành công nhỏ.
là đây cũng là biện pháp nhất .
Nàng khả năng để Đại Quyển biến mất .
Vân Tranh để cho các tiểu đồng bạn cùng với Đế Niên một phong thư, nàng đến một địa phương trống trải khác của Thiên Âm Ma Cảnh cùng Thập Tam Tổ thực chiến đối luyện, mười ngày trở về.
Sự thật là, nàng thực sự đối chiến cùng Thập Tam Tổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1646-phong-an-chan-dong.html.]
Và nàng yêu cầu Thập Tam Tổ nương tay, nhất định dốc lực, đ.á.n.h nàng đến mức hấp hối.
Thập Tam Tổ xong, trong lòng nóng như lửa đốt, đầy lo lắng, liền từ chối: "Không ! A Mẫu, ! Ta vĩnh viễn sẽ tay với A Mẫu."
Vân Tranh đầu tiên bày khí thế của một thượng vị giả đối với Viễn Cổ Tổ Long, lạnh giọng hỏi: "A Tổ, mệnh lệnh của A Mẫu, ngươi trái lời ?"
Thập Tam Tổ : "Không dám."
"Vậy thì hãy chấp hành."
Trong lòng Thập Tam Tổ khó xử đau lòng, nhưng thấy biểu cảm kiên quyết đến gương mặt Vân Tranh, nó đành tuân theo mệnh lệnh.
Vân Vũ
Trước khi khai chiến, Vân Tranh nó : "A Tổ, sẽ nương tay với ngươi, ngươi cũng cần thả lỏng với ."
Thập Tam Tổ: "...Vâng."
Trận chiến đối đầu giữa Vân Tranh và Viễn Cổ Tổ Long, bắt đầu.
Và Vân Tranh che chắn Phượng Tinh Không Gian, khiến bọn họ thể bên ngoài xảy chuyện gì.
Trận chiến , kéo dài ròng rã vài ngày.
Cuối cùng, đêm tối đen kịt của ngày thứ tư, Vân Tranh đ.á.n.h đến mức hấp hối mặt đất, bộ hồng y của nàng gần như m.á.u tươi thấm ướt, mái tóc rối bời ướt đẫm, miệng đầy máu, nàng thoi thóp ngã xuống nền đất trống trải, cây Liệt Diễm Trường Thương của nàng cắm sâu mặt đất.
"A Mẫu!" Viễn Cổ Tổ Long kinh hô, nhanh chóng bay về phía nàng.
Vân Tranh mặt đầy m.á.u me dơ bẩn, ngũ tạng lục phủ đều chấn nát, những vùng da thịt trần trụi gần như đều lật tung ngoài, trông cực kỳ kinh hãi và ghê rợn, xương cốt của nàng gãy lìa nhiều chỗ, những ngón tay nàng khó khăn cuộn tròn .
"...Vẫn... còn thiếu một chút ít..."
"A Mẫu, đừng, đừng mà!"
Môi Vân Tranh khô khốc nứt nẻ, nàng lợi dụng chút sức lực còn sót , gọi về một cây chủy thủ, hung hăng đ.â.m thẳng vai .
Một tiếng 'xoẹt' vang lên, m.á.u thịt xé rách.
"Đủ , đủ !" Trong cơn hoảng loạn tột độ, Viễn Cổ Tổ Long kinh ngạc hóa thành hình , phi nhanh về phía Vân Tranh.
Vân Tranh đ.â.m thêm một đao nữa vai .
Khắp nàng, một chỗ nào là đau đớn.
lúc , một tiếng 'choang' vang lên.
Cây chủy thủ trong tay nàng một thiếu niên đoạt lấy một cách mạnh bẽ, đó ném thẳng xuống mặt đất.
Vân Tranh khó khăn nhấc mí mắt lên, bóng dáng thiếu niên mặt dần trở nên mơ hồ, nàng dường như cảm nhận một hồi cảm giác quen thuộc.
Ngay đó, nàng bỗng chốc mở to hai mắt, đồng t.ử màu đỏ rực rỡ thoáng cái chuyển thành một đôi đồng t.ử màu vàng kim sâu thẳm đầy bí ẩn.
"A Mẫu..." Thiếu niên run rẩy gọi, khi thấy đôi đồng t.ử vàng kim sâu thẳm của Vân Tranh, thể chấn động mạnh, đó là...
Vân Tranh vẫn yên mặt đất, nhưng đúng lúc nàng nhắm nghiền hai mắt, cứ như đang ngủ say , thần thức của nàng khi thức tỉnh Thần Hồn, nhanh chóng xông thẳng Đan Điền của chính , nàng chút do dự dùng Thần Lực thức tỉnh để tấn công phong ấn bên trong Đan Điền.
Phong ấn rung chuyển.
Cứ mỗi tấn công một cái, phong ấn rung động một cái.
chính là công phá .
Không ! Nhất định phá vỡ!
Dưới sự tấn công mãnh liệt của Thần Lực, cơ thể Vân Tranh cũng tổn thương nghiêm trọng, còn thiếu niên đang ở bên ngoài lúc , lấy một đống đan bình, vụng về bẽ mở miệng Vân Tranh, đổ đan d.ư.ợ.c trị thương .
Đổ đan d.ư.ợ.c xong, dùng t.h.u.ố.c bột để cầm m.á.u cho Vân Tranh.
Ngay đó, thiếu niên dùng Thần Lực của chính , để Vân Tranh bảo vệ tâm mạch cùng với Đan...
--------------------