Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 984: Cứ Chờ Em
Cập nhật lúc: 2025-09-13 11:42:58
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mạc Tinh một câu khiến tất cả ở đó chìm im lặng.
Vẻ mặt Cung Thiên Tuyết cứng , nhưng nàng nhanh chóng phản ứng, gương mặt xinh nở một nụ để tâm, giọng điệu chút gợn sóng giải thích: "Chào đạo hữu, là Cung Thiên Tuyết, đích nữ trưởng của Cung gia ở Thủ Vân đại lục Đế đô. Cậu thể gọi là Thiên Tuyết."
"Ồ, ." Mạc Tinh bừng tỉnh gật đầu, thở dài tiếp: "Vừa nãy cô tự giới thiệu, chúng quen cô, cũng từng bất kỳ giao thoa nào. Vì những lời của cô đừng tùy tiện với chúng ."
"Lòng của cô dễ kẻ lợi dụng. Tuy chúng là ..."
Cung Thiên Tuyết Mạc Tinh từng câu từng chữ như nhảy khỏi miệng, nụ của nàng cũng dần cứng . Nghe đến hai câu cuối, nàng suýt nữa giữ vẻ mặt đoan trang.
Vân Vũ
Lông mi Cung Thiên Tuyết khẽ run, nàng mỉm đồng ý: "Cậu , Thiên Tuyết sẽ chú ý."
Mạc Tinh khách sáo xua tay: "Không cần cảm ơn, cần cảm ơn, ai bảo là ."
Cung Thiên Tuyết nghẹn , nếu giọng điệu quá chân thành, nàng nghĩ đang giễu cợt . Nàng khẽ cuộn ngón tay, cấu chặt da lòng bàn tay, cố gắng giữ bình tĩnh, so đo với phàm tục .
Vân Tranh và những bạn của nàng bộ cuộc đối thoại, tâm trạng mỗi một vẻ phức tạp.
Cung Ly Uyên lúc mặt giảng hòa, ngước mắt chằm chằm Vân Tranh, giọng điệu ôn hòa thăm dò: "Vân tiểu thư, cô thông tuệ hơn , là chúng liên minh? Trước tiên tìm vị trí của các lệnh bài Hắc, Bạch, Kim, đó ai nấy tranh đoạt?"
"Xin , chúng ý định kết minh." Vân Tranh với giọng nhàn nhạt.
Cung Ly Uyên thấy hai từ "chúng ", mày khẽ động. Hắn ngước mắt liếc Phong Hành Lan, Uất Thu, Nam Cung Thanh Thanh và Mặc Tinh. Hắn nhớ ở vòng đầu tiên Thủ Lôi Tái, Vân Tranh ở cùng với họ. Có vẻ như tình cảm của họ , hơn nữa sự ăn ý trong chiến đấu thật sự kinh , mấy năm thời gian thì thể đạt .
Cung Ly Uyên vẫn nản lòng, dù câu của cũng chỉ là để chuyển hướng câu chuyện. Hắn hào sảng gật đầu: "Được."
Họ trò chuyện bao lâu thì mỗi tản .
Vân Tranh đầu tiên là đến kiểm tra tình hình mắt của Phượng Nguyên Kiều. Phượng Nguyên Kiều lời nàng, sớm uống đan dược, cảm giác bồn chồn và đau đớn ở mắt ngay lập tức dịu .
Nàng rũ mắt thấy trong tay Phượng Nguyên Kiều đang cầm mấy bình đan dược, bên trong hẳn là vẫn còn đầy.
Phượng Nguyên Kiều nhắm chặt hai mắt, thấy tiếng Vân Tranh, đưa mấy bình đan dược đang cầm cho nàng, giọng điệu ngượng ngùng : "Đây, trả cho cô."
"Lục Đường Cữu, cái tặng cho ." Vân Tranh dịu dàng. Nàng ngờ giữ nhiều đan dược như , lẽ là do nàng và các bạn bè ngày thường quá lãng phí.
"Thật ?" Phượng Nguyên Kiều kinh ngạc, nhanh rụt tay , giọng điệu đề phòng : "Vậy trả cho cô ."
Vân Tranh khẽ "ừm" một tiếng, đó giọng trở nên nghiêm túc hơn: "Đứng thẳng, kiểm tra mắt cho ."
Phượng Nguyên Kiều , lập tức cất đan dược , thẳng . Khóe miệng tự chủ mà cong lên, trong lòng khỏi thầm nghĩ: Thật nhiều đan dược! Nàng thật sự cho ! Vậy từ nay về sẽ miễn cưỡng xem nàng là cháu ngoại ruột của !
Lúc Vân Tranh kiểm tra mắt, vẻ mặt của Phượng Nguyên Ca và những khác ở bên cạnh trở nên phức tạp.
Phượng Nguyên Ca sa sầm mặt. Con tiện nhân lấy nhiều đan dược bán thần cấp như ?! Hơn nữa còn là đan dược chuyên trị liệu cho mắt!
Lúc , các Thiên kiêu với sắc mặt khác . Bây giờ Ma Tôn và Ma Hoàng đều xử lý, nơi đây ngoại trừ họ thì bốn phía vẫn trống rỗng.
Các Thiên kiêu mang theo toan tính riêng, quan sát khắp các bức tường, cùng với vị trí của 21 Ma Hoàng xuất hiện. Nhóm Thiên kiêu Thủ Vân thi triển đồng thuật, mượn đó để tìm nơi bất thường trong cung điện .
________________________________________
Bên ngoài Bí cảnh, khuôn mặt Đế Tôn đại nhân lúc sâu thẳm khó đoán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-984-cu-cho-em.html.]
Trừ , tất cả hề phát hiện trong cung điện thiếu một . kẻ đột nhiên biến mất , sớm đoạt xác.
Trong đôi mắt sâu thẳm của Đế Tôn lúc cuộn trào sát ý mạnh mẽ. Nếu kiêng kị thời gian thi đấu khảo hạch, sớm g.i.ế.c c.h.ế.t " ".
Rốt cuộc là "" phái đến? Hay là một phân khác của ""?
Dù thế nào nữa, kẻ đoạt xác cũng thể sống sót rời khỏi Đế đô Thủ Vân !
Môi mỏng của Đế Tôn mím chặt, cả tỏa một luồng hàn khí thấu xương, khiến các đại lão đài cao đều cảm thấy chút lạnh. Các đại lão nghi ngờ , ý nghĩ đầu tiên nảy trong đầu là: Ai Vân Tranh ?!
________________________________________
Sau khi Vân Tranh kiểm tra tình hình mắt của Phượng Nguyên Kiều, nàng dùng linh lực hệ quang để giúp trị liệu vết thương ở mắt do tinh thần lực gây .
Một lúc lâu , Vân Tranh thấy mức độ trị liệu gần , liền thu hồi linh lực.
Vân Tranh dặn dò: "Nếu vẫn còn đau, thì ăn một lọ... một viên đan dược."
"Được." Phượng Nguyên Kiều đồng ý ngay lập tức. Sau đó, vẻ mặt chút ngượng nghịu, mặt đỏ, giọng nhỏ như muỗi kêu: "Xin ."
Mặc dù giọng nhỏ, nhưng Vân Tranh là tu luyện nên vẫn thấy. Nàng khẽ nhướng mày, đang xin vì thái độ đó đối với nàng. Nàng vốn dĩ cũng để bụng, bởi vì... tâm tính của Lục Đường Cữu .
"Ừm, tha thứ cho ." Vân Tranh cũng giả vờ nhỏ một câu.
Nói xong, nàng bước về phía nhóm bạn bè của .
Phượng Nguyên Kiều mở mắt , vết thương ở mắt gần như khỏi hẳn. Hắn chằm chằm bóng lưng Vân Tranh đang rời , trong lòng kiêu ngạo khẽ hừ một tiếng.
Hừ, cũng coi như giữ thể diện cho bề !
Vân Tranh bên cạnh bạn bè, nàng lấy Ma Tinh của Ma Tôn từ gian trữ vật, ngước mắt họ. Sau đó, ánh mắt nàng dừng ở vị trí bức tường nơi Ma Tôn dựa .
Đã vài ở đó, cũng phát hiện điểm nhô bức tường. họ đang suy nghĩ cách để mở một lối mới thông qua điểm nhô . Trước đó họ thử dùng linh lực tấn công, nhưng bức tường và điểm nhô đó vẫn cứng rắn như ban đầu.
Vân Tranh thu hồi ánh mắt, ngước các bạn bè, mặt nở một nụ thản nhiên: "Đi thử xem ?"
"Chúng vẫn đang đợi đấy." Uất Thu cong môi .
Vân Tranh nhướng mày: "Vậy thì thôi."
Ngay lập tức, năm họ cùng về phía đó.
Có ít Thiên kiêu vẫn luôn chú ý đến hành động của họ. Khi thấy nhóm Vân Tranh cuối cùng cũng hành động, các Thiên kiêu , mỗi một toan tính khác , bất động thanh sắc quan sát họ.