Đế Thai Kiều - Chương 143

Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:03:22
Lượt xem: 168

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phía noãn các một bể suối nước nóng, bốn phía chạm khắc hoa văn, đáy bể ba con cẩm lý nhiều màu.

Nước sóng sánh, cẩm lý sống động, như đang bơi lội trong nước.

Ngu Ấu Ninh cũng từng cùng Thẩm Kinh Châu ở trong bể tắm, nhưng như đêm nay , vẫn là đầu tiên.

Ngu Ấu Ninh giãy giụa cố gắng nhảy khỏi vòng tay Thẩm Kinh Châu, giọng lắp bắp: “Ta, tự mà.”

Bể tắm lượn lờ nước, làn khói nhẹ từng đợt từng đợt bay lên.

Thẩm Kinh Châu khẽ , theo lời nàng.

Hai chân đặt lên thảm da cừu, Ngu Ấu Ninh vẫn cảm thấy khó tin, nàng ngơ ngác Thẩm Kinh Châu.

Không thể tin Thẩm Kinh Châu dễ chuyện như .

Thẩm Kinh Châu nhanh chậm, ung dung nâng mắt: “Sao , chẳng điện hạ tắm ?”

Chiếc áo lông màu xanh thẫm khoác vai Ngu Ấu Ninh, dù lau bằng khăn lụa, nhưng Ngu Ấu Ninh vẫn cảm thấy kỳ quái.

Quay tiến lên một bước, Ngu Ấu Ninh nhận Thẩm Kinh Châu vẫn yên tại chỗ, nàng cứng , môi đỏ khẽ mở.

“Bệ hạ, bệ hạ còn ?”

Ngu Ấu Ninh liếc ngoài cửa sổ, lúng túng kéo rèm, năng lộn xộn.

“Trời, trời muộn , bệ hạ nên nghỉ sớm .”

Hơi thở gấp gáp, lộ rõ sự khẩn trương bất an của chủ nhân.

Nơi lòng bàn tay Ngu Ấu Ninh toát những giọt mồ hôi, nàng an lòng Thẩm Kinh Châu.

Thẩm Kinh Châu nhướng mày: “Điện hạ ?”

Ngu Ấu Ninh thẹn thùng trợn to mắt, vội vàng bật thốt lên biện minh: “Ta , bao giờ ?”

Thẩm Kinh Châu cong môi: “Vậy đó điện hạ … là ý gì?”

Ngu Ấu Ninh suýt cắn đứt lưỡi : “Ta, đó là…”

Càng giải thích càng rối, trong đầu Ngu Ấu Ninh như bùn nhão, “Ta, căn bản … Chàng chớ xuyên tạc ý của !”

Ngu Ấu Ninh ngẩng mặt lên, chợt nhận còn khế đất của phủ . Nàng nâng hai mắt lên, chút “ỷ đất khinh .”

“Đây là phủ công chúa của , đương nhiên là mới tính.”

Thẩm Kinh Châu hai tiếng: “Điện hạ thế là đang đuổi về cung ?”

Trong thiên hạ , nơi nào mà vương thổ.

Ngu Ấu Ninh nào cái gan .

Nàng rũ mắt, chòng chọc mũi chân: “Ta dám.”

Nàng chậm rãi tiến lên hai ba bước, đạp lên mu bàn chân Thẩm Kinh Châu, nhanh chóng chạm nhẹ môi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/de-thai-kieu/chuong-143.html.]

Nàng giọng nhẹ nhàng: “Bệ hạ, về phòng …”

Hai từ cuối cùng kịp thốt , bỗng nhiên cái ót của Ngu Ấu Ninh ai đó nâng lên, ấn về phía .

Thẩm Kinh Châu cúi xuống, sâu thêm cái chạm nhẹ của Ngu Ấu Ninh.

Ngày đông ấm áp, ánh nắng nhẹ nhàng chiếu xuống bậc thềm.

Ngu Ấu Ninh và Triệu Nhị bên bậu cửa, ánh nắng lấp lóe, xuyên qua màn sa, rơi xuống bàn tay trắng ngần của Ngu Ấu Ninh.

Nàng một tay ôm kim chỉ, ghé mắt Triệu Nhị bên cạnh.

Chiếc kim trong tay Triệu Nhị thiên biến vạn hóa, như bươm bướm bay lượn, lâu , tay Triệu Nhị thêm một chiếc túi hương.

Ngu Ấu Ninh há hốc mồm, tò mò về sự khéo léo của Triệu Nhị, ngạc nhiên về sự vụng về của .

Không thể trách nàng, Ngu Ấu Ninh từ đến nay quen quỷ, bóng quỷ vô thanh vô tức, biến hóa khôn lường.

Ngu Ấu Ninh đôi tay khéo léo, thể hóa thành hàng ngàn bàn tay quỷ, cũng thể hóa thành cánh tay dài để dọa .

thể cầm nổi kim chỉ.

Giá y của tân nương tử, thường do chính tay từng đường kim mũi chỉ thành.

Mỗi bước mỗi xa

Ngu Ấu Ninh háo hức thử, nhưng thất bại ngay từ bước đầu——

Xâu chỉ.

Lỗ kim nhỏ, Ngu Ấu Ninh học theo Triệu Nhị, cầm cây kim hướng về ánh sáng, tốn sức lực vô cùng mới xâu chỉ.

Ánh nắng rơi lên vai, Ngu Ấu Ninh trong bóng đổ, mặc bộ trang phục thêu hoa mẫu đơn đỏ nền lụa vàng, làn da trắng như tuyết.

Trên cổ tay đeo vòng vàng khắc hình song long khảm bảo thạch, mỹ nhân như tranh, tả xiết.

Trời tháng Chạp, đáng lẽ lạnh lẽo, nhưng lưng Ngu Ấu Ninh toát mồ hôi.

Luống cuống tay chân, mồ hôi ướt đẫm.

Kim bạc dừng đầu ngón tay nàng, như thiêu cánh, chẳng thể nhúc nhích.

Triệu Nhị nghiêng , chăm chú kim chỉ trong tay Ngu Ấu Ninh một lúc lâu.

Muốn thôi.

Lục tìm trong bụng một hồi, tìm một lời khen ngợi nào.

Nàng ngập ngừng: “Điện hạ, đường may của …”

Triệu Nhị gượng hai ba tiếng, ngượng ngùng : “Ta, còn từng thấy đường may như bao giờ.”

Ngu Ấu Ninh giương mắt sâu kín, cam chịu: “Thôi, ngươi cứ thật .”

Triệu Nhị vốn buồn , , “phụt” một tiếng bật .

“Lúc khi học nữ hồng, điện hạ nên học cùng .”

Loading...