Đêm Định Mệnh - Chương 21: Che Giấu.

Cập nhật lúc: 2025-12-16 02:50:14
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mai ôm lấy bồn cầu, nôn nhiều đến mức trời đất cuồng, nước mắt cũng trào . Dấu hiệu t.h.a.i nghén trong ba tháng đầu, bác sĩ đặc biệt căn dặn cô hết sức chú ý cẩn thận. Mà cô vì , hôm đó Tuấn Minh va trúng, suýt chút nữa thì giữ đứa bé. Vì chuyện , cô suy nghĩ và tự dằn vặt bản nhiều.

Mấy ngày theo Lâm Tư Vũ Nam công tác, cô buộc tự thôi miên chính , đóng vai một cô trợ lý nhỏ bé hảo. Cô dám miên man suy nghĩ, cũng dám để lộ bất kỳ sơ hở nào — rằng cô đang m.a.n.g t.h.a.i con của .

nay cô nôn nghén mặt . Liệu chuyện cô m.a.n.g t.h.a.i còn thể giấu bao lâu? Rồi chỉ vài tháng nữa thôi, bụng cô sẽ to lên, cô ăn giải thích với thế nào? Chẳng lẽ rằng cô đang bệnh?

Mai lảo đảo bước đến bồn rửa tay, soi khuôn mặt nhợt nhạt trong gương. Đôi mắt đỏ hoe, hai dòng nước mắt vẫn còn vương má.

Cô tuyệt vọng khổ. Cuộc sống của cô giống như một nút thắt c.h.ế.t — càng gỡ càng rối, càng tìm lối thoát.

Một cốc nước bất ngờ hất thẳng cô.

Mai kịp phản ứng thì hứng trọn. Cùng lúc đó, giọng cay độc như rắn rết của thư ký Kim vang lên bên tai cô:

“Đồ hồ ly tinh. Biết điều thì tránh xa Tư Vũ . Đừng vọng tưởng những thứ thuộc về . Đã thấp hèn thì nên an phận.”

Mai vuốt nước đang chảy từ tóc xuống mặt. Cô chịu thua, vốc nước hất . Giọng cô cũng đanh thép kém:

“Cô yêu Lâm Tư Vũ đúng ? Vậy thì cô bảo sa thải ngay . đang cầu mà . Ai dính líu đến các ? chỉ sống yên .”

“Cô…”

Kim Thư run run chỉ tay cô, tức đến mức nên lời. Đang định xông lên túm tóc đ.á.n.h cô thì khác bước nhà vệ sinh.

Mai lưng rời . Cô gây thêm rắc rối, nhưng luôn tìm đến cửa gây sự.

Không thể tiếp tục tham dự bữa tiệc, cô nhắn một tin cho Lâm Tư Vũ:

cảm thấy khỏe, xin phép rời .”

ngờ trả lời nhanh hơn cô tưởng, dường như vẫn đang chờ tin nhắn của cô:

“Được. Bảo tài xế đưa cô về.”

“Cảm ơn.”

Cô nhắn xong thì tắt máy.

Vừa đặt chân bên ngoài, cô thấy tiếng còi xe. Ban đầu, cô nghĩ là tài xế do Lâm Tư Vũ cử tới đón, nhưng khi thấy khuôn mặt lộ cánh cửa kính hạ xuống…

“Cô ? Lên xe .”

Tuấn Minh mỉm , giúp cô mở cửa xe.

Mai quanh thấy chiếc xe nào khác, cũng khách sáo thêm, liền trong.

“Trông sắc mặt cô tái nhợt lắm. Bệnh cũ tái phát ?”

Anh hề cô đang mang thai, chỉ nghĩ cô bệnh.

“Vâng… em … viêm loét dày.”

hẳn là dối, chỉ là giấu chuyện quan trọng nhất.

“Đã uống t.h.u.ố.c ?”

Anh quan tâm hỏi.

“Về khách sạn em sẽ uống.”

Nhận thấy tóc cô còn nhỏ nước, ném cho cô một chiếc khăn.

“Cảm ơn.”

Nói chuyện với Tuấn Minh khiến cô cảm thấy nhẹ nhàng và thuộc, giống như một cả trong gia đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-dinh-menh-gira/chuong-21-che-giau.html.]

Lau tóc gần khô, cô ngập ngừng lên tiếng hỏi:

“Em việc nhờ tư vấn.”

“Việc gì?”

Anh nghiêng đầu cô.

Đắn đo trong giây lát, cô lấy hết dũng khí :

“Em… em xin nghỉ việc. Anh thể tư vấn giúp em tiền cần bồi thường vi phạm hợp đồng tối đa là bao nhiêu ?”

Nói câu hỏi trăn trở bấy lâu, cô cảm thấy lòng nhẹ phần nào. Cô tin Tuấn Minh là một luật sư danh tiếng, chắc chắn sẽ đưa lời khuyên hữu ích cho cô.

“Két—”

Chiếc xe đang chạy bỗng nhiên dừng gấp bên lề đường.

Tuấn Minh tắt hẳn động cơ, sang khuôn mặt nhợt nhạt của cô:

“Tư Vũ em xin nghỉ ? Và nó gì với em?”

“Em…”

Mai c.ắ.n môi, bàn tay siết chặt chiếc khăn ẩm.

Nhìn phản ứng của Mai, Tuấn Minh hiểu cô đang giấu điều gì đó.

“Nếu em xin nghỉ, nhất nên nhận sự chấp thuận của Tư Vũ. Còn nếu em vẫn nhất quyết nghỉ ngang, mức bồi thường sẽ phụ thuộc mức độ thiệt hại mà em gây thể lên tới vài trăm triệu, thậm chí là tiền tỷ.”

Mai choáng váng.

“Tiền tỷ… nhiều thế ạ?”

Tuấn Minh thở dài. Cô gái ngốc. Đền bù nhiều ít do hợp đồng quyết định, mà phụ thuộc một tiếng của Tư Vũ — thả thôi.

……

Bữa tiệc kết thúc. Người đàn ông chút men rượu, ngà ngà say.

Tư Vũ tiễn đàn ông cửa lập tức rời . Anh cần về khách sạn, gặp Mai để xác nhận suy đoán trong lòng .

Nhìn dáng vội vã của Tư Vũ, thậm chí bỏ quên cả sự tồn tại của , trong lòng Kim Thư nhuốm màu u tối. Trong ánh mắt cô bùng lên hai ngọn lửa dữ dội.

Đã các quan tâm tới cô như , thì sẽ cho cô nếm mùi đau khổ.

“Chú Triệu…”

Kim Thư xách váy, vội vã đuổi theo bóng lưng đàn ông to béo.

“Kim Thư đó ? Có chuyện gì ?”

Người đàn ông thưởng thức quá nhiều đóa hoa rực rỡ. Giờ đây, ông nếm thử một bông sen trắng tinh khiết như… Mai.

“Chú đấy, cháu và Mai là đồng nghiệp, cũng khá … cháu thể…”

Kim Thư úp mở, bỏ lửng giữa chừng. Cô đàn ông hiểu đang ám chỉ điều gì.

Nụ rộng mở khuôn mặt đàn ông, những thớ thịt gò má khẽ rung lên.

“Hiểu. Chú hiểu. Nếu thành công, chú sẽ quên phần thưởng của cháu.”

Kim Thư rạng rỡ:

“Cảm ơn chú Triệu. Chờ tin của cháu.”

Hai nhanh chóng đạt thỏa thuận, trao đổi phương thức liên lạc lưng về hai hướng khác — như thể cuộc trao đổi chỉ là một câu chuyện bông đùa đáng chú ý.

Loading...