Diệp Nhược Hâm há miệng,   đôi mắt đang mỉm  của Diệp Ninh Uyển, nỗi sợ hãi sâu sắc dần lan tỏa trong lòng.
"Không, đừng..."
 Diệp Nhược Hâm còn  kịp  hết câu, Diệp Ninh Uyển  cúi  xuống, túm lấy tóc cô .
Diệp Nhược Hâm  ép ngửa đầu lên, nước mắt lưng tròng, ngay khi Diệp Ninh Uyển sắp ấn đầu cô  xuống nước biển, hai tay Diệp Nhược Hâm bám chặt lấy mặt sàn gỗ của boong tàu, hét lên với Diệp Ninh Uyển:
"  cho cô  năm xưa là ai hại cô!"
Câu   mơ hồ  rõ ràng,  ngoài  chắc  hiểu, nhưng Diệp Ninh Uyển  hiểu.
Diệp Nhược Hâm đang  về chuyện của năm năm .
Tối hôm đó là tiệc rượu kỷ niệm 15 năm thành lập tập đoàn Diệp thị, cô uống một ly rượu champagne do nhân viên phục vụ đưa,  đó cả  đều mơ màng, Diệp Nhược Hâm dìu cô đang mất ý thức  phòng nghỉ.
Lúc đó Diệp Nhược Hâm giả vờ  giỏi, Diệp Ninh Uyển thực sự coi cô  là chị em ruột của , coi cô  là chút ấm áp duy nhất trong gia đình lạnh nhạt , chuyện gì cũng  với Diệp Nhược Hâm.
Mãi đến  , Diệp Ninh Uyển mới hiểu , thì  tình cảm chị em mà cô  gọi là chỉ là sự toan tính của Diệp Nhược Hâm.
Trên thực tế, ngay từ khi  tìm về nhà họ Diệp với  phận con gái ruột, Diệp Nhược Hâm  đổ hết những đau khổ và tủi nhục mà   chịu đựng trong những năm qua lên đầu Diệp Ninh Uyển.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Cô  luôn cho rằng Diệp Ninh Uyển  cướp  cuộc đời của !
 Diệp Ninh Uyển thì   gì?
Cô từ đầu đến cuối chỉ là   phận đưa đẩy mà thôi!
Cô  bao giờ chiếm đoạt cuộc sống của bất kỳ ai, lúc mới sinh    nhà họ Diệp mang về, nhà họ Diệp vẫn luôn  cô là một đứa trẻ  bỏ rơi  ai cần! Tất cả   đều  cô là con gái nuôi của nhà họ Diệp, là một đứa con gái nuôi  nơi nương tựa,  bắt nạt,  coi thường, nhưng Diệp Nhược Hâm vẫn hận cô như .
Nhiều năm , Diệp Ninh Uyển mới dần hiểu , thực  Diệp Nhược Hâm   hận cô, mà là hận tất cả   trong nhà họ Diệp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/chuong-118-toi-noi-cho-co-su-that-nam-xua-1.html.]
Diệp Nhược Hâm hận Diệp phu nhân  chăm sóc  tử tế, hận  giúp việc   mất , hận Diệp lão gia  tìm  về sớm hơn, cũng hận Diệp Vĩnh Thần,  kế thừa nhà họ Diệp, hưởng thụ những nguồn lực  nhất của nhà họ Diệp, từ nhỏ  sống trong nhung lụa.
Chỉ là Diệp Nhược Hâm  sức lấy lòng tất cả  , chỉ toan tính và hại mỗi  Diệp Ninh Uyển,  cho cùng chỉ là "bắt nạt kẻ yếu" mà thôi!
Chỉ vì Diệp Ninh Uyển là    sức tấn công nhất trong nhà họ Diệp,   tiểu thư thực sự của nhà họ Diệp,  chỉ  chủ nhà họ Diệp coi thường, ngay cả đám   cũng  ưa Diệp Ninh Uyển, lén lút bắt nạt cô.
Vì , Diệp Nhược Hâm dồn hết những thâm tâm đen tối và căm hận của  lên Diệp Ninh Uyển, đồng thời tự thôi miên bản , khiến chính  cũng tin rằng, cô  hận Diệp Ninh Uyển!
Đối với Diệp Nhược Hâm, kẻ bề ngoài cao cao tại thượng, nhưng thực chất nhát gan và yếu đuối, Diệp Ninh Uyển thực sự xem thường cô !
Cô siết chặt tóc Diệp Nhược Hâm, ánh mắt lạnh lùng  cô , nghiến răng hỏi từng chữ một:
"Được, bây giờ cô  cho  , rốt cuộc năm xưa là chuyện gì,  đàn ông tối hôm đó là ai,  sẽ tha cho cô, nếu ..."
Diệp Ninh Uyển nhếch môi,  lạnh với Diệp Nhược Hâm, nụ  lạnh lùng và tàn nhẫn.
Nhìn nụ  của Diệp Ninh Uyển, Diệp Nhược Hâm  nhịn  mà run rẩy.
Một cơn gió thổi qua, Diệp Nhược Hâm càng run rẩy hơn, giọng  cũng  chút run rẩy.
"Năm đó,  hạ thuốc cô thực    ..."
Diệp Nhược Hâm   đến đây, bỗng nhiên  thấy phía  Diệp Ninh Uyển, Vương Chí Hiên dẫn theo một đám  hùng hổ bước lên boong tàu.
Sắc mặt Diệp Nhược Hâm  đổi trong nháy mắt, lập tức túm lấy tay Diệp Ninh Uyển, hét lên với Vương Chí Hiên cầu cứu:
"Vương thiếu gia, Vương thiếu gia cứu với! Cầu xin  cứu , Diệp Ninh Uyển cô   g.i.ế.c !!!"
Diệp Nhược Hâm gào  thảm thiết, hai mắt đỏ hoe, van xin.
Vương Chí Hiên liền nhanh chóng bước lên, ôm eo Diệp Ninh Uyển từ phía ,  quát những   cùng:
"Các   ngây  đó  gì, còn  mau lên giúp một tay!"