Đêm tân hôn, nụ hôn của người chồng thực vật khiến tôi nghẹt thở - Chương 138: Chú đẹp trai là người tốt (1)

Cập nhật lúc: 2024-12-25 01:19:21
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không ai trong phòng ngủ trả lời câu hỏi của Tiểu Tinh Tinh.

Tiểu Tinh Tinh chớp chớp mắt to, vén chăn định nhảy xuống giường.

Tuy nhiên, bé mới một nửa động tác thì một bóng từ ngoài cửa lao , ôm chầm lấy Tiểu Tinh Tinh, thành tiếng.

"Tiểu Tinh Tinh!!!"

"Sao con hư như chứ, con sợ chết! Con lo lắng cho con cả đêm !"

"Nếu con mệnh hệ gì, ? Mẹ hận thể cùng con..."

"..."

Đường Nguyễn Nguyễn càng càng kích động, nhịn nữa, giơ tay lên đánh mấy cái thật mạnh m.ô.n.g Tiểu Tinh Tinh.

Tiểu Tinh Tinh vốn định giải thích, nhưng kịp lời thì ôm lấy m.ô.n.g kêu oai oái, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt lưng tròng, đáng thương Đường Nguyễn Nguyễn.

Dưới mắt Đường Nguyễn Nguyễn một quầng thâm đen, đó là vẻ mệt mỏi vì cả đêm ngủ, cả khuôn mặt vàng vọt, nhưng khóe mắt đỏ hoe, đôi mắt hạnh sưng húp như quả đào.

Tiểu Tinh Tinh lập tức cảm thấy vô cùng áy náy.

Cậu bé cúi đầu, nhỏ giọng với Đường Nguyễn Nguyễn:

"Con , con sẽ tự ý chạy ngoài ban đêm nữa! Mẹ đừng nữa ?"

Đường Nguyễn Nguyễn lau nước mắt nơi khóe mắt, hít hít mũi.

"Mẹ tin con cuối."

Tiểu Tinh Tinh gật đầu thật mạnh.

Lúc , Bùi Phượng Chi trong phòng đồ quần áo xong, áp giải ngoài.

Nhìn thấy Bùi Phượng Chi, Tiểu Tinh Tinh theo bản năng định dậy chạy về phía Bùi Phượng Chi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/chuong-138-chu-dep-trai-la-nguoi-tot-1.html.]

"Chú , chú ? Sao chú các chú cảnh sát bắt?"

Diệu Diệu Thần Kỳ

Bùi Phượng Chi chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng và quần tây, tóc dài buộc bằng một sợi dây, sắc mặt lúc trông nhợt nhạt, giống như một con ma cà rồng ẩn nấp trong bóng đêm, đến mức khiến nhịn dâng lên cổ và m.á.u của .

Bùi Phượng Chi đầu , mỉm nhạt với Tiểu Tinh Tinh.

"Con về với , chuyện liên quan đến con."

Hắn hãm hại chỉ thể là do bản đủ cẩn thận, liên quan gì đến một đứa trẻ, càng Tiểu Tinh Tinh liên lụy, phá hỏng cuộc sống bình thường của bé.

Những kẻ giở trò bỉ ổi đến mức nào, Bùi Phượng Chi từng chứng kiến.

để tâm.

Bao nhiêu năm qua, chuyện ghê tởm nào từng thấy.

Tiểu Tinh Tinh nghĩ như , bé chỉ chú quan hệ với bắt , hơn nữa hình như nguyên nhân đối phương bắt liên quan lớn đến bé.

Sao Tiểu Tinh Tinh thể chịu đựng chứ?

Cậu bé vùng vẫy thoát khỏi vòng tay của Đường Nguyễn Nguyễn, lao về phía Bùi Phượng Chi.

"Chú trai, đợi con với, chú đợi con với! Tại họ bắt chú ! Buông con ! Tránh !"

Sức lực của Tiểu Tinh Tinh thật sự quá lớn, Đường Nguyễn Nguyễn dùng hết sức mới miễn cưỡng giữ bé, ôm chặt lòng.

"Tiểu Tinh Tinh, đừng nhúc nhích!"

Bùi Phượng Chi đẩy khỏi phòng ngủ, nhanh chóng nhét xe cảnh sát.

Tiếng còi xe cảnh sát "u u" vang lên, hú hét rời .

Còn Tiểu Tinh Tinh đầu tiên lớn đến đỏ hoe mắt, kiểm soát tiếng .

Tiểu Tinh Tinh thoát khỏi Đường Nguyễn Nguyễn, nắm chặt lấy ống quần La Duệ, ngẩng đầu, đôi mắt sưng húp như quả đào , nấc lên :

"Tại các bắt chú trai , chú trai dụ dỗ con, con tự nguyện về nhà với chú trai!"

Loading...