Bên ngoài trang viên của Lệ Mặc Xuyên, một chiếc Maybach màu xanh đậm dừng  ở ngã ba lưng chừng núi.
Diệp Chấn Ninh   ngoài cửa sổ,  vặn  thể  thấy tòa trang viên nguy nga, tráng lệ  núi, trong mắt gần như  thể tóe lửa.
"Rầm! Rầm!"
Diệp Vĩnh Thần đ.ấ.m mạnh  cửa xe hai cái.
Cửa xe phát  tiếng động lớn, rung lên hai cái, kêu lên như thể sắp rơi  đến nơi.
Diệp Vĩnh Thần nghiến răng nghiến lợi gầm lên:
"Mẹ kiếp! Con tiện nhân Diệp Ninh Uyển! Dám chơi chúng  một vố như , mất hết mặt mũi, nếu chuyện  truyền  ngoài,   bao nhiêu  sẽ  nhạo !"
Tiếng gầm rú tức giận của Diệp Vĩnh Thần văng vẳng trong xe, khiến tài xế  phía  theo bản năng rụt cổ ,  cảm giác  bỏ chạy.
Diệp Chấn Ninh giữ chặt vai Diệp Vĩnh Thần, lạnh lùng quát:
"Được , bây giờ nổi nóng  ích gì? Con   chỉ khiến   càng thêm  nhạo! Bình tĩnh  cho !"
Diệp Vĩnh Thần nhắm mắt , hít sâu mấy , cuối cùng cũng kìm nén cơn giận, tia m.á.u trong mắt đỏ ngầu dần dần tan .
Diệp Vĩnh Thần  đầu ,  Diệp Chấn Ninh với vẻ mặt cứng đờ.
"Ba, bây giờ chúng    ?"
Diệp Chấn Ninh đảo mắt, suy nghĩ hồi lâu mới lên tiếng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/chuong-150-hoa-giai-1.html.]
"Bây giờ điều quan trọng nhất là  thể gặp  Diệp Ninh Uyển, như ... con gọi điện cho đồn cảnh sát , chẳng  con và...  bên đó   thiết ? Bảo họ giúp đỡ hòa giải, bây giờ điều quan trọng nhất là đưa em gái con  ngoài  !"
Nghe , Diệp Vĩnh Thần lập tức hiểu , nắm c.h.ặ.t t.a.y đ.ấ.m mạnh  lòng bàn tay,  :
" , chúng  cố gắng biến chuyện  thành vụ án dân sự, đến lúc đó  thể hòa giải dân sự, như , Hâm Hâm sẽ nhanh chóng   ngoài!"
Diệu Diệu Thần Kỳ
Diệp Vĩnh Thần cầm điện thoại lên.
"Con gọi điện ngay đây."
...
Một tiếng , Diệp Ninh Uyển xuống lầu, lẻn  phòng bếp.
Trong phòng bếp đang nấu sườn kho, đây là món Diệp Ninh Uyển  gọi.
Diệp Ninh Uyển  chằm chằm  nồi sườn kho với vẻ thèm thuồng,恨  thể đưa tay  nồi vớt một miếng  ăn.
"Bốp!"
Người dì đang nấu ăn đánh  mu bàn tay Diệp Ninh Uyển đang đưa , liếc xéo cô, dạy dỗ:
"Cẩn thận bỏng tay đấy!"
Nói xong, dì  dùng đũa gắp một miếng sườn kho trong nồi, đặt  đĩa nhỏ đưa cho Diệp Ninh Uyển.
"Cẩn thận nóng."
Diệp Ninh Uyển vội vàng nhận lấy đĩa, trực tiếp dùng tay cầm miếng sườn nhét  miệng,  bỏng đến mức  há miệng thở dốc, nhưng   chịu nhả miếng sườn , một lúc lâu  mới nhả  một cục xương, vất vả nhai nuốt xuống.