Diệp Nhược Hâm  Diệp Ninh Uyển trong chiếc Aston Martin, đáy mắt lóe lên tia ghen tị.
Thấy Lệ Mặc Xuyên    trong xe, Diệp Nhược Hâm vội vàng chạy tới, hai tay bám  cửa sổ xe, đỏ mặt  với Lệ Mặc Xuyên đang  ở ghế phụ:
"Lệ , cảm ơn   cứu em  ngoài, nếu  em còn   sẽ thế nào nữa, em thật sự    cảm ơn  như thế nào."
Nói đến đây, Diệp Nhược Hâm  cúi đầu, để lộ gương mặt với góc nghiêng 45 độ  hảo nhất của .
Lệ Mặc Xuyên liếc  Diệp Nhược Hâm, khóe môi khẽ nhếch lên, đánh giá gương mặt tỏ vẻ đáng thương của cô .
Gương mặt   diễm lệ như Diệp Ninh Uyển, mà là kiểu xinh xắn ngoan hiền, trông   lời và yếu đuối, là kiểu mà bất kỳ  đàn ông nào cũng thích.
"Cô hai Diệp khách sáo ."
Thái độ của Lệ Mặc Xuyên đối với Diệp Nhược Hâm khá .
Đương nhiên, đây là so với thái độ của   đối với  khác, dù  trong mắt Lệ Mặc Xuyên,  khác cũng giống như sâu bọ  mặt đất hoặc bụi bặm trong  khí, căn bản  coi là .
Cũng chính vì , Diệp Nhược Hâm bỗng nhiên kích động, trong lòng nảy sinh một loại kỳ vọng viển vông.
Cô  lén lút  Diệp Ninh Uyển  ghế lái với ánh mắt đắc ý khiêu khích,  đó tiếp tục  với Lệ Mặc Xuyên bằng giọng điệu ngọt ngào:
"Lệ  đừng  , chi bằng em mời   ăn nhé? Chọn ngày  bằng gặp ngày, hôm nay luôn ?"
Diệp Ninh Uyển hừ lạnh một tiếng, mỉa mai nhắc nhở Diệp Nhược Hâm:
"Vậy cô hai Diệp   cũng nên mời  mới đúng? Dù  nếu   lên tiếng, ít nhất cô cũng   tù ba năm năm đấy!"
Diệp Nhược Hâm  Diệp Ninh Uyển  cho cứng họng, sắc mặt cứng đờ trong giây lát, nhưng  nhanh  khôi phục vẻ nhu nhược thường ngày.
Cô   :
"Được thôi, chị nếu  đến thì cũng  thể đến cùng mà,   khách sáo với em như ? Chỉ là,   em  gọi chị, cũng là vì chị  mới lấy  ba mươi triệu, chắc chắn sẽ coi thường bữa ăn của em!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/chuong-156-anh-dung-co-ma-phai-long-diep-nhuoc-ham-day-nhe-1.html.]
Loại lời  bóng gió,  ri mà giấu d.a.o  Diệp Ninh Uyển   nhiều , cô căn bản  để tâm, chỉ  nhạt một tiếng:
"Phải , nhà họ Diệp vì cô mà bỏ  ba mươi triệu, cô   ngoài   tiêu xài hoang phí, xem  là căn bản  coi ba mươi triệu   gì, cũng , dù  nhà họ Diệp giàu  như ,   thể để ý chứ?"
Sắc mặt Diệp Nhược Hâm vô cùng khó coi.
Cô  cắn môi,  sang Lệ Mặc Xuyên với vẻ mặt đáng thương, nghẹn ngào :
"Lệ , em   ý đó, em chỉ là đơn thuần cảm thấy hôm nay   phiền  quá nhiều,  ngàn vạn  đừng hiểu lầm!"
Diệp Ninh Uyển  mở gương, đưa tay   mặt Diệp Nhược Hâm,  :
"Diệp Nhược Hâm, cô   thấy bộ dạng của  bây giờ ? Nếu cô  chút tự  thì cũng nên tắm rửa sạch sẽ  hãy đến, còn  gì  vội vàng câu dẫn đàn ông,  khi  Bùi Minh Hàm bỏ rơi, xem  cô  "khát"  nhỉ?"
Mặt Diệp Nhược Hâm đỏ bừng như gan lợn.
"Diệp Ninh Uyển, cô..."
Diệp Ninh Uyển   đầu  với Lệ Mặc Xuyên:
"Lệ   cẩn thận đấy nhé, đừng  mà dây dưa với vị hôn thê của  khác! Tuy rằng Bùi Minh Hàm  hủy hôn với Diệp Nhược Hâm, nhưng bây giờ vẫn  hủy mà!"
Sắc mặt Diệp Nhược Hâm càng lúc càng khó coi, trừng mắt  Diệp Ninh Uyển, hận  thể  chui  trong xe cắn xé cô.
"Diệp Ninh Uyển, cô  ý gì? Cô đang vu khống ,  và Lệ  trong sạch, cô..."
Không đợi Diệp Nhược Hâm  xong, Diệp Ninh Uyển   còn tâm trạng đôi co với cô  nữa, trực tiếp nhấn ga.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Chiếc xe lao vút  như tên bắn, Diệp Nhược Hâm vốn đang bám  cửa sổ xe, cứ thế  kéo lê  mấy chục mét.
"A a a a a —"
Tiếng hét của Diệp Nhược Hâm vang lên thê lương  bầu trời.
"Cứu mạng a a a a a — Dừng xe  mau dừng xe  —"