"A—— Đau quá! Mẹ ơi, con đau quá!"
Bác sĩ đang dùng nhíp cẩn thận gắp mảnh thủy tinh  chân cô , nhưng Phương Nguyệt Tường  đạp bác sĩ ngã lăn  đất.
Đầu bác sĩ đập  bàn ,   ôm trán, chỉ cảm thấy  m.á.u chảy xuống.
Y tá bên cạnh thấy , lập tức kêu lên:
"Bác sĩ Lý, trán   rách !"
Nói xong, y tá lấy bông và cồn i-ốt từ hộp cứu thương , chuẩn  bôi thuốc cho bác sĩ Lý.
Diệu Diệu Thần Kỳ
 Bùi đại tiểu thư đang ôm Phương Nguyệt Tường  sofa thấy trán bác sĩ Lý  rách,  những  cảm thấy áy náy, ngược  còn nhíu mày, khó chịu quát mắng:
"Anh   ? Đã bảo  nhẹ nhàng ,  còn  tay mạnh như ! Anh    nữa ?"
Máu vẫn đang chảy  trán bác sĩ Lý, một bên mắt  m.á.u che khuất chỉ  thấy một màu đỏ tươi,   chỉ  thể dùng mắt còn   vết thương   Phương Nguyệt Tường, trong lòng thầm thở dài.
Nhìn thế nào, cũng là    thương nặng hơn.
 Bùi Minh Châu là  luôn bênh vực  nhà, căn bản sẽ  quan tâm đến sống c.h.ế.t của  như  ,   cũng chỉ  thể ngậm bồ hòn  ngọt, cúi đầu, nhỏ giọng xin  Bùi Minh Châu:
"Xin , đại tiểu thư, là  sơ ý, lát nữa  sẽ cố gắng nhẹ nhàng hơn."
 Bùi Minh Châu hừ lạnh một tiếng.
"Đùa gì ,  tưởng  còn để  tiếp tục chạm  con gái  ? Anh  cần  nữa,   đừng để   thấy  nữa!"
Nghe , sắc mặt bác sĩ Lý  khỏi tái mét.
Anh   quan tâm đến vết thương của , quỳ xuống đất, cầu xin Bùi Minh Châu:
"Đại tiểu thư,  thật sự  cố ý, xin cô đừng đuổi việc ! Cô cũng , nếu   đưa  danh sách đen của nhà họ Bùi,  thì  sẽ  tìm  việc  ở cả tỉnh S !  còn  nuôi gia đình,    ung thư, vợ  cũng sắp sinh ,  thật sự  thể mất việc , xin cô đấy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/chuong-177-thay-nguoi-khac-ra-mat-2.html.]
Bùi Minh Châu nhướng mắt, hừ lạnh một tiếng, căn bản  để lời bác sĩ Lý  tai.
"Những chuyện  thì liên quan gì đến ? Là  tự  việc  , đừng lấy chuyện nhà  giả vờ đáng thương,  việc ở đây chính là  việc,   gì  thể thông cảm ! Anh còn dây dưa,  sẽ khiến   sống nổi ở cả nước Hoa Hạ !"
Bác sĩ Lý    lắc đầu.
"Không..."
 Bùi Minh Châu   thể nhịn  nữa,  đá bác sĩ Lý một cái, mắng chửi một cách ngông cuồng:
"Cút!"
Bác sĩ Lý còn   gì đó, vệ sĩ  tiến lên chuẩn  lôi bác sĩ Lý .
Ngay khi vệ sĩ sắp đưa tay túm lấy bác sĩ Lý, một bàn tay đột nhiên đưa , nhẹ nhàng vỗ  một chỗ nào đó  cánh tay vệ sĩ.
Cả  vệ sĩ tê rần, cánh tay rũ xuống, tê đến mức cả   cử động .
"Ặc—— Cô  gì  ?"
Vệ sĩ  đầu  liền thấy   tay với    là Diệp Ninh Uyển,  khỏi ngạc nhiên.
Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ...
Cửu phu nhân trông yếu đuối  thể tự lo liệu    lợi hại như ,   thế nhưng là lính đặc chủng xuất ngũ đấy!
 Diệp Ninh Uyển căn bản  để ý đến  , mà  tới đỡ bác sĩ Lý dậy, lấy  một tấm danh  đưa cho  .
"Công việc   nhân quyền như  thì đừng  nữa,  là nhận lương  việc cho cô , chứ   bán  cho cô . Thật sự coi  là chủ nô  ? Biết kết cục cuối cùng của chủ nô là gì ?"
Bùi đại tiểu thư   sofa thế nào cũng  ngờ rằng  chỉ dạy dỗ một bác sĩ gia đình,   Diệp Ninh Uyển  mất mặt như , lập tức tức giận đến mức mặt mày tái mét.
Cô  trừng mắt  Diệp Ninh Uyển một cách oán hận, nghiến răng :
"Diệp Ninh Uyển, còn  tính sổ với cô chuyện   cô  Tường Tường  thương ! Cô thật sự cho rằng  hôm nay cô còn  thể tiếp tục ở  nhà họ Bùi ? Ai cho cô tự tin !"