Nhị phu nhân hừ lạnh một tiếng, khó chịu .
"Chỉ là một chút vết xước thôi mà, cô cũng xem nó đánh con trai nông nỗi nào ? Diệp Ninh Uyển, cho cô , chuyện tuyệt đối thể dễ dàng bỏ qua như , đứa nhỏ nhà cô nhận về kiêu ngạo như thế, cho dù ầm ĩ đến mặt ông cụ cũng là của nó!"
Tiểu Tinh Tinh siết chặt nắm đấm, vội vàng phản bác Nhị phu nhân.
"Con ! Không của con!"
Nhị phu nhân như tìm chỗ xả giận, trừng mắt Tiểu Tinh Tinh, quát mắng.
"Người lớn chuyện, trẻ con chen miệng gì! Thật là hiểu quy củ, , con nít nuôi dạy ở bên ngoài chính là khó dạy bảo, chẳng chút khí chất và quy củ nào của chủ nhà giàu!"
Tiểu Tinh Tinh bĩu môi im lặng, đôi mắt ngấn lệ Diệp Ninh Uyển, cẩn thận kéo kéo tay áo cô.
"Mẹ..."
Diệp Ninh Uyển thấy con trai tủi như , liền xoa đầu Tiểu Tinh Tinh, cô xổm xuống, thẳng mắt bé, nhỏ giọng hỏi.
"Rốt cuộc là chuyện gì , cho ?"
Nhị phu nhân hừ lạnh một tiếng, khoanh tay ngực.
Theo bà thấy, Diệp Ninh Uyển căn bản thể thật lòng bảo vệ Tiểu Tinh Tinh, dù phụ nữ nào thể chấp nhận một đứa con do sinh con trai chứ, huống chi đứa bé còn là con trai trưởng của Bùi Phượng Chi, đó chính là một mối họa lớn.
Bà xem xem, Diệp Ninh Uyển còn thể gì nữa.
Tiểu Tinh Tinh mím môi, hít hít mũi, nước mắt lưng tròng, uất ức lên tiếng.
"Con bắt nạt Minh Hoa, là đánh con ! Anh còn mắng con là đồ con hoang, ai cần, con bẩn, bảo con đừng chạm , còn đẩy con, còn giẫm lên lưng con, nhổ nước bọt mặt con."
Nước mắt ngừng lăn dài mi mắt Tiểu Tinh Tinh, cuối cùng cũng kìm nữa, tuôn rơi xuống gò má.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/chuong-193tim-den-cua-2.html.]
Cậu bé nức nở đáng thương, nghẹn ngào tiếp.
"Con đau lắm, ơi! Mẹ xem tay con , còn mặt con nữa, cả lưng cũng đau, hu hu hu hu..."
Tiểu Tinh Tinh đến mức hai gò má đỏ bừng, mặt còn vương những giọt nước mắt sắp rơi, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh như rửa mặt xong, trắng bệch đến phát sáng.
Bùi Minh Hoa sợ đều tin lời thằng nhóc , vội vàng chỉ Tiểu Tinh Tinh hét lớn.
"Mày bậy! Mày đánh tao nông nỗi , bây giờ còn vẻ đáng thương! Đất đó hôi lắm! Mày tao thấy ghê tởm thế nào ? Mày còn bẻ gãy tay tao!"
Vừa , Bùi Minh Hoa giơ tay lên, mặt đỏ tía tai lắc lắc mặt Tiểu Tinh Tinh và Diệp Ninh Uyển.
Nhị phu nhân thấy bàn tay thương của Bùi Minh Hoa nước mắt liền trào .
Diệu Diệu Thần Kỳ
"Diệp Ninh Uyển! Đứa trẻ là đồ dối trá, trong miệng chẳng câu nào là thật! Không dạy dỗ kiểu gì mà dối chớp mắt, đứa trẻ như căn bản xứng con cháu nhà họ Bùi, thấy nên đưa nó , nuôi ở đó cũng ! Dù nó cũng con ruột của cô!"
Lời thật chói tai, Diệp Ninh Uyển nhịn lên tiếng phản bác.
"Chị dâu, chuyện vẫn rõ ràng mà, thể tùy tiện kết luận như , đây chẳng lẽ là khí độ mà nhà họ Bùi nên ?"
Nhị phu nhân lạnh mặt, hừ lạnh một tiếng, khó chịu .
" xem thằng nhóc còn gì để cãi nữa!"
Tiểu Tinh Tinh nước mắt lưng tròng, hai mắt đỏ hoe, nghẹn ngào .
"Lúc đó con Minh Hoa đè xuống, nắm đầu con, còn nhổ nước bọt mặt con, bảo con quỳ xuống dập đầu cho , con thật sự đau, con liền cào một cái, chạy giá gỗ, đó cẩn thận đổ giá gỗ, đồ đạc đó rơi xuống, đất hôi hôi bên trong Minh Hoa vùi lấp."
Vừa , Tiểu Tinh Tinh nấc lên hai tiếng, tiếp tục bằng giọng trẻ con.
"Sau đó chị Linh Linh đỡ Minh Hoa dậy, nhưng chị Linh Linh nôn lên mặt và Minh Hoa, đó Minh Hoa tức giận, bắt con , đánh c.h.ế.t con."
"Con bỏ chạy, nhưng những đó vây quanh con, con chạy , con sợ bọn họ thật sự đánh c.h.ế.t con, nên dùng võ thuật đánh bọn họ ngã xuống đất."