"Cãi  cái gì?"
Sau tiếng quát ,  âm thanh đều im bặt.
Vẫn là Phương Nguyệt Tường phản ứng nhanh nhất, chạy nhanh về phía Bùi lão gia đang  xuống cầu thang, ngẩng đầu thấy Diệp Ninh Uyển và Bùi Phượng Chi vẫn đang   bậc thang, cô  lạnh lùng trừng mắt  Diệp Ninh Uyển,  đó mới tiến lên ôm lấy cánh tay Bùi lão gia.
"Ông ngoại! Ông đến !"
Bùi lão gia liếc  Phương Nguyệt Tường,  khuôn mặt uy nghiêm  hề dịu  chút nào, cũng quát cô  một câu.
"Đừng  nũng với ông, cháu cũng  , đừng tưởng ông   thấy,  cháu  quát tháo trưởng bối như !"
Phương Nguyệt Tường cúi đầu, tỏ vẻ đáng thương, mắt đỏ hoe nhỏ giọng .
"Ông ngoại,  ông  trách cháu, đều là do thím Hai..."
Bùi lão gia  chằm chằm Phương Nguyệt Tường, dạy dỗ.
"Cho dù thím Hai cháu  sai, thì bà  vẫn là thím Hai của cháu, dù  cháu cũng    chuyện với bà  như ! Qua xin  thím Hai cháu !"
Mắt Phương Nguyệt Tường càng đỏ hơn, nước mắt lưng tròng,  Bùi lão gia với đôi mắt đẫm lệ,    dậm chân.
"Ông ngoại!"
Phương Nguyệt Tường là  giỏi  nũng nhất,  đây thường xuyên  thể dỗ dành Bùi lão gia vui vẻ, nhưng hôm nay cách  hình như   tác dụng.
Bùi lão gia lạnh lùng  với Phương Nguyệt Tường.
"Qua đó!"
Phương Nguyệt Tường dậm chân, hít mũi, nuốt nước mắt  trong, buông tay Bùi lão gia , xoay   về phía bàn ăn.
Cô    mặt Bùi Nhị phu nhân, cúi đầu, trong đôi mắt đỏ hoe ngấn lệ,  với Bùi Nhị phu nhân một cách  cam lòng.
"Thím Hai, xin , cháu  cố ý."
Trước mặt Bùi lão gia, Bùi Nhị phu nhân đương nhiên  tỏ  rộng lượng.
Bà  lập tức  dậy,  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/chuong-213-cai-nhau-1.html.]
"Thím Hai   thể giận cháu chứ? Dù  cháu cũng là cháu gái của thím Hai, thím Hai còn  kịp thương cháu  chứ."
Phương Nguyệt Tường  vẻ  thiết của Bùi Nhị phu nhân  cho buồn nôn, cô  đè nén cảm giác  nôn, miễn cưỡng cong môi,  khách sáo với Bùi Nhị phu nhân vài câu.
Bùi lão gia  tới, ngắt lời hai .
Diệu Diệu Thần Kỳ
"Được , con dâu Hai, tuy Minh Châu  gả  ngoài, nhưng dù  thì con bé vẫn là con gái lớn của Bùi gia, là con gái của ba! Ai cũng   vô lễ với con bé! Hiểu ?"
Bùi Nhị phu nhân sắc mặt trắng bệch, Phương Nguyệt Tường   còn cảm thấy vô cùng ấm ức, lập tức hiểu , đắc ý liếc  Bùi Nhị phu nhân.
Thì  ông ngoại đang lấy cô   gương, để bênh vực  cô .
Xem   ông ngoại yêu quý nhất vẫn là cô con gái lớn !
Vừa nghĩ đến đây, Phương Nguyệt Tường  khỏi càng thêm đắc ý.
, Bùi Nhị phu nhân rõ ràng là  tâm cơ hơn Phương Nguyệt Tường, sắc mặt chỉ khó coi trong giây lát, bà   nhanh   đổi thành nụ , khách sáo  với Bùi đại tiểu thư.
"Chị cả, đều là  của em, em là  nóng tính,   giỏi ăn , đây   là  khi đến  cãi  với nhị gia vài câu , chị sẽ  so đo với em chứ?"
Bùi đại tiểu thư cong môi, cuối cùng cũng hài lòng, liếc  Bùi Nhị phu nhân,  với giọng điệu  chút kiêu ngạo.
"Sao  thể chứ?   em dâu Hai là  xuất  từ gia đình nhỏ, ngày thường trong nhà đều nuôi thả,  hiểu quy củ cũng là chuyện bình thường."
Mặt Bùi Nhị phu nhân giật giật, nhịn nửa ngày cuối cùng cũng nhịn xuống, nhưng  ghi thù  sổ nhỏ trong lòng.
Bây giờ tuy bà  đang ở thế yếu, nhưng  sẽ  một ngày bà  sẽ đòi  tất cả!
Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, ai  cuối cùng sẽ như thế nào?
Bùi lão gia  xuất hiện, bầu  khí ồn ào trong phòng ăn   kiểm soát.
Quản gia Vương kéo ghế , Diệp Ninh Uyển đỡ Bùi lão gia  xuống.
Bùi lão gia  lướt qua tất cả    mặt.
Những  trẻ tuổi của Bùi gia đều   bàn ăn, cung kính chờ đợi Bùi lão gia.
Lúc  Bùi lão gia mới giơ tay lên, lòng bàn tay hướng xuống , nhẹ nhàng ấn xuống, dặn dò  .