Bùi Phượng Chi khẽ gật đầu.
Nhận  chỉ thị, Hôi Xỉ mới buông tay,  dậy lùi về  nửa bước, nhưng vẫn canh giữ bên cạnh tài xế, đề phòng   đột nhiên tấn công Diệp Ninh Uyển, để đảm bảo an  cho cô.
 Diệp Ninh Uyển  xua tay với  ,  hiệu cho   lùi thêm mấy bước nữa.
"Tránh ..."
Hôi Xỉ bất lực, đành  lùi thêm một chút, ai ngờ Diệp Ninh Uyển  liếc xéo  .
" bảo  tránh ,   đó thì      dậy ?"
Hôi Xỉ đành   theo ý Diệp Ninh Uyển, lui sang một bên, nhưng ánh mắt vẫn  chằm chằm   động tĩnh của tài xế  đất.
Thấy Hôi Xỉ cuối cùng cũng  lui đến vị trí mà  hài lòng, Diệp Ninh Uyển mới "chậc" một tiếng, dùng mũi giày khẽ chọc chọc  tài xế vẫn đang  sấp  đất,  với vẻ khó chịu.
"Đứng dậy , đừng giả c.h.ế.t nữa!"
Cuối cùng tài xế cũng vùng vẫy bò dậy, loạng choạng mấy bước, khó khăn lắm mới  vững  mặt Diệp Ninh Uyển.
Vừa  dậy, đối mặt với Diệp Ninh Uyển  xuống xe,   như biến thành một  khác so với lúc nãy còn đang mạnh miệng  cánh cửa xe,   co rúm , dường như   thẳng lưng , giống như một   thiếu canxi trầm trọng, mắc bệnh còng lưng đáng sợ.
"Phu... phu nhân..."
Diệp Ninh Uyển mỉm , thản nhiên hỏi.
"Bây giờ mới gọi  là phu nhân,    muộn  ?"
Trên khuôn mặt  vết thương của tài xế hiện lên vẻ lúng túng và  hổ.
Anh  gãi đầu, nhỏ giọng  với Diệp Ninh Uyển.
"Phu nhân,     ma xui quỷ khiến, cô đại nhân đại lượng tha thứ cho  !  đồng ý đến Châu Phi, bất cứ nơi nào  cũng đồng ý ! Chỉ cần cô cho  một công việc, đưa  đến  cũng !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/chuong-253-cho-anh-mot-co-hoi-2.html.]
Diệp Ninh Uyển bình tĩnh .
"Chắc  cũng , những lời   , dù là   cậu Cửu đều tuyệt đối  dễ dàng tha thứ cho  đúng ? Không chỉ là công việc, mà ngay cả mạng sống của  cũng khó giữ."
Tài xế  qua vai Diệp Ninh Uyển,  về phía Bùi Phượng Chi đang  trong xe, cơ thể run lên, răng va lập cập phát  tiếng "lạch cạch" nhỏ.
"... ..."
Diệp Ninh Uyển  cho tài xế nhiều thời gian suy nghĩ, mà bình tĩnh .
Diệu Diệu Thần Kỳ
"   thể cho  một cơ hội."
"Vừa  chẳng     ngoài quyến rũ đàn ông  thì chẳng   gì ?"
Tài xế há hốc miệng, theo bản năng phản bác.
"Vừa   thật sự chỉ là quá kích động,   cố ý."
Diệp Ninh Uyển mỉm  .
"Lúc con   kích động,  dễ   lời thật lòng, dù  cũng  cần suy nghĩ, cứ thế thốt  thôi."
"Thế  ,  cho  một cơ hội solo, chỉ cần   thể đánh thắng ,  thì những lời lăng mạ   của  đối với  sẽ  xóa bỏ,  sẽ cho  một khoản tiền giúp  trả nợ."
Nghe , mắt tài xế sáng lên, kích động .
"Được!"
Diệp Ninh Uyển  nhắc nhở  .
"Anh suy nghĩ cho kỹ , nếu  thua,  thì cứ theo quy định của các , nên  thế nào thì  thế !"
Người tài xế  khẩy, xắn tay áo lên, trong nụ  ánh lên vẻ đắc ý.
Chẳng lẽ   còn  đánh thắng nổi một  phụ nữ yêu mị dựa   xác để leo lên vị trí hiện tại ?