Diệp Ninh Uyển trả lời, chỉ đóng cửa phòng , ngăn cách quản gia Vương ở bên ngoài.
Lúc , Trương Cần kìm mà lao về phía Bùi Đại phu nhân đang co ro giường.
"Đại phu nhân! Đại phu nhân, ạ?"
Diệp Ninh Uyển để ý đến Trương Cần, chỉ ở cửa, ánh mắt đảo quanh căn phòng nơi Bùi Đại phu nhân đang ở.
Đừng là phòng ngủ của chủ nhân, căn phòng so với những phòng ngủ dành cho khách khác cũng đơn sơ hơn nhiều, giống như là do cuối hành lang ngăn nên gian đủ, miễn cưỡng ngăn thành một căn phòng nhỏ.
Cả gian chật chội, chỉ đủ kê một chiếc giường, ngăn một phòng tắm cực kỳ nhỏ hẹp, đó ở cuối giường chật chội đặt một chiếc ghế sô pha hai chỗ , miễn cưỡng ngăn một chỗ .
Cũng khó trách Bùi Đại phu nhân tức giận đập phá hết đồ đạc trong phòng.
Đối với Bùi Đại phu nhân vốn sống xa hoa từ đến nay, điều thật sự quá ủy khuất và miễn cưỡng.
Bà khi nào thì từng đối xử chậm trễ như ? E rằng lúc xuống nông thôn từ thiện cũng từng ở trong căn phòng chật hẹp, đơn sơ như !
Bùi Đại phu nhân dựa ghế sô pha, nhúc nhích, giống như một bức tượng đông cứng, trân trân về một hướng nào đó trong trung, ánh mắt đờ đẫn và trống rỗng, như trúng tà thuật định kỳ lạ nào đó.
Trương Cần cũng lập tức nhận tình hình của căn phòng.
Hắn nhíu mày, siết chặt nắm đấm, tức giận .
"Người dù cũng là Đại phu nhân của nhà họ Bùi, những thể đối xử với như ! Để ở trong căn phòng thế , thật quá đáng!"
Hốc mắt Trương Cần đỏ hoe, đưa tay chạm mặt Bùi Đại phu nhân, dịu dàng .
"Một lát nữa sẽ tìm quản gia Vương, bảo ông ..."
lời Trương Cần còn dứt, Bùi Đại phu nhân đột nhiên hất mạnh tay , hét lớn liên tục lùi về .
"A a a-- Anh đừng chạm ! Đừng gần! Cút !"
Tiếng hét chói tai của Bùi Đại phu nhân khiến tay Trương Cần khựng giữa trung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/chuong-271-giao-dich-voi-toi-se-khong-lam-anh-that-vong-1.html.]
Hắn vô cùng kinh ngạc Bùi Đại phu nhân vì sợ hãi mà ngã xuống khỏi ghế sô pha, đưa tay đỡ bà, nhưng vì dáng vẻ hoảng sợ của Bùi Đại phu nhân mà do dự rụt tay .
Bùi Đại phu nhân co rúm , trốn tấm rèm ở góc phòng.
Trương Cần như điểm huyệt, cả bất động quỳ một gối bên cạnh ghế sô pha, hồi lâu vẫn hồn cú sốc đó.
Hắn nhúc nhích, nhưng nét mặt chất chứa nỗi đau buồn, nước mắt tuôn rơi, lăn dài má, tụ ở cằm, từng giọt từng giọt rơi xuống.
Hắn khẽ lẩm bẩm.
"Đại phu nhân... Sao trở nên thế ... Đại phu nhân..."
Diệp Ninh Uyển vẫn thản nhiên dựa tủ, lạnh lùng Trương Cần.
Cô sẽ động lòng trắc ẩn với những kẻ từng tổn thương .
Tuy Diệp Ninh Uyển gì, nhưng Trương Cần vẫn đột nhiên dậy, lạnh lùng chằm chằm Diệp Ninh Uyển đang dựa tủ với vẻ mặt lười biếng, chất vấn.
"Tại Đại phu nhân trở nên như ?!"
Diệp Ninh Uyển vẻ mặt vô tội, hỏi ngược .
Diệu Diệu Thần Kỳ
"Anh tại bà thành như ? Những gì cần nhắc nhở đều nhắc nhở các , cho cùng chẳng là do điều tra rõ ràng tên lang băm ?! Giờ thành thế trách , Trương trợ lý, đổ cũng lý lẽ chứ! Muốn ăn cháo đá bát cũng đợi khỏi cửa !"
Trương Cần Diệp Ninh Uyển đến mức mặt mày tái mét, nửa ngày nên lời.
Một lúc lâu , hắn mới nghiến răng .
"Trước đó Đại phu nhân quả thật kích thích, nhưng bà là phụ nữ yếu đuối như ! Trước khi rời khỏi bệnh viện bà rõ ràng vẫn bình thường, tại bây giờ thành thế ?"
Diệp Ninh Uyển nhún vai.
"Anh hỏi thì hỏi ai? Chẳng lẽ cho rằng kích thích bà ? từ đầu đến cuối đều nhắc đến chuyện , tìm trút giận cũng tìm nhầm đấy!"
Trương Cần bước về phía Diệp Ninh Uyển.