18
–Chu Ngũ–
 tên là Chu Ngũ, cũng  hẳn là tên, chỉ là một biệt danh. Họ Chu là họ của bố nuôi .      bố  ruột của  họ gì. 
Họ là thành viên băng nhóm của bố nuôi , năm  hai tuổi, vì  rửa tay gác kiếm mà họ  bố nuôi  coi là kẻ phản bội,  g.i.ế.c c.h.ế.t tại chỗ.
Đáng lẽ  cũng  c.h.ế.t, nhưng ngày hôm đó tiếng  của   vô tình giúp họ trốn thoát khỏi cảnh sát. Bố nuôi   hợp phong thủy với ông , nên  giữ  .
Trong nhóm   ai ăn bám cả,   đều   việc. Công việc của  là giúp bố nuôi phân xác.
Lần đầu tiên phân một cái xác,   gặp ác mộng  lâu, trong mơ   gọi bố . Sau , khi  p.h.â.n x.á.c nhiều hơn,   còn gặp ác mộng nữa, cũng  gọi bố  chẳng ích gì, thậm chí còn  bố nuôi nghi ngờ  ý phản bội.
Một ngày nọ, công việc của  đột nhiên  đổi. Bố nuôi  để  p.h.â.n x.á.c nữa, mà bắt  mang cơm cho một  bé.
Khi  mang cơm đến,  bé đó đang .    đừng ,   thấy bố nuôi  gọi điện thoại cho bố  , bố  đưa cho bố nuôi  sáu mươi vạn tệ,  đó sẽ đến đón  về nhà.
Cậu bé  vui và ăn hết cơm.   thành công việc, trở về ngủ một giấc.
Sau đó    lay tỉnh, họ : “Chu Ngũ,  việc thôi.”
Cậu bé  c.h.ế.t.
Sau   mới , việc bố nuôi   gọi là bắt cóc.
Bắt cóc thực  cũng  nhiều loại, ông   là loại tồi tệ nhất, đối phương  đưa tiền chuộc  nhưng ông  vẫn  g.i.ế.c .
 lén lút chôn  bé. Thực     bé  c.h.ế.t, cho dù  dùng d.a.o c.h.é.m  bé cũng sẽ  còn đau nữa.      thế. Chính là   lừa  bé,  cảm thấy   .
Những gì   thể  là để bố  bé đưa  bé về nhà một cách trọn vẹn.
Khi  trở về, bố nuôi gọi  .
Ông  hỏi : “Xử lý xong ?”
 : “Vâng.”
Đó là  đầu tiên   dối bố nuôi. Ông  từng , ai lừa dối ông , ông  sẽ g.i.ế.c  đó.  khoảnh khắc đó,   quá sợ hãi.  nghĩ, g.i.ế.c thì g.i.ế.c, dù  cũng chẳng  ai  đưa  về nhà.
 bố nuôi  phát hiện    dối.
Ông  : “Đứa mới đến cũng  chịu ăn gì, con  xem thử.”
  lên gác xép thấy  một cô bé. Cô bé  tên là Nguyệt Nguyệt. Nguyệt Nguyệt lạc quan hơn  bé  đó.
Cô bé : “Bố em chắc chắn sẽ bỏ tiền  cứu em. Đến lúc đó em sẽ  về nhà. Chị   đúng ?”
 im lặng, mãi lâu  mới : “.”
Cô bé vui mừng: “Chị   đến nhà em chơi ? Em mua búp bê Barbie mới . Các bạn học khác  chơi với em, họ  em  bệnh công chúa, hứ, em cũng   chơi với họ.”
“Quần áo của chị bẩn quá,   bảo mẫu giặt giúp ? Đến nhà em , em  thể giúp chị trang điểm, búp bê Barbie của em đều do chính em tự trang điểm đó.”
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-toi/chuong-6.html.]
 và Nguyệt Nguyệt ở cùng  ba ngày. Gác xép  lạnh, chúng  ôm  ngủ. Đó là một trong  ít những kỷ niệm ấm áp kể từ khi   ký ức, nhưng ấm áp luôn ngắn ngủi.
Chiều tối,   thấy bố nuôi đang  chuyện với các chú các bác. Ông  , tối nay chín giờ  lấy tiền chuộc.
   quy trình: Nguyệt Nguyệt sẽ  thể về nhà, tiền chuộc  đến chính là lúc g.i.ế.c con tin  khi nhận tiền chuộc.
   một lời nào,  trở  gác xép.  lấy hai cái bánh bao, một đĩa thức ăn  cùng Nguyệt Nguyệt ăn hết.
Cô bé  ăn  hỏi : “Chu Ngũ, chị   thấy đại dương bao giờ ?”
“Chưa.”
“Em cũng , nhưng bố em , nghỉ hè sẽ đưa em  chơi ở bờ biển, chị cũng  cùng nhé? Nghe  đại dương  ,  lắm.”
 lắng  Nguyệt Nguyệt miêu tả,  lên tiếng cho đến khi hoàng hôn chìm xuống như máu.
Trời tối .
  Nguyệt Nguyệt, : “Cởi quần áo của em .”
Nguyệt Nguyệt ngạc nhiên  , bất động.
 : “Nếu em  về nhà, bây giờ mỗi lời chị  em đều   theo.”
Cô bé dường như nhận  sự nghiêm trọng của vấn đề, cởi chiếc váy nhỏ của  .
 cũng cởi quần áo của , đưa cho cô bé: “Mặc .”
Cô bé  vẻ  hiểu  chút ít, môi bắt đầu run rẩy: “Chu Ngũ…”
“Đi xuống cầu thang, ôm bụng,  ai hỏi gì em cũng đừng , chạy về phía sườn núi phía đông. Đợi qua khỏi sườn núi đó, thì chạy về phía đông, đó là hướng  đường lớn.”
Nguyệt Nguyệt bắt đầu run rẩy, cô bé  hiểu hết .
   quần áo của Nguyệt Nguyệt.
Nguyệt Nguyệt kéo : “Chu Ngũ,  …”
“Đó là bố nuôi chị! Ông  sẽ  g.i.ế.c chị !”  .
   dối. Đối với những kẻ đồng lõa phản bội, bố nuôi  tàn nhẫn hơn nhiều.  Nguyệt Nguyệt  tin, cô bé hít một  thật sâu, ôm bụng chạy xuống .
  thấy tiếng  đùa vang lên từ  gác xép.
“Chu Ngũ,   đau bụng ? Xem nó chạy kìa, như chạy trốn khỏi cái c.h.ế.t .”
Tim  treo lơ lửng ở cổ họng.   sợ, sợ  đó đột nhiên  tiếng s.ú.n.g nổ, nhưng  . Tiếng  đùa nhanh chóng lắng xuống, họ bắt đầu đ.á.n.h bài. Nguyệt Nguyệt  trốn thoát.
  hoàng hôn   chìm xuống, bóng tối nuốt chửng  nhưng   vô cớ cảm thấy an tâm.
Những  ở  đ.á.n.h bài mệt ,   thấy   : “Sao Chu Ngũ vẫn  về?”
Một chú  dạo một vòng, trở về : “Phía  sườn núi   ai.”