Đêm trước khi hòa ly, nàng tái sinh trở về trước khi xuất giá Liễu Trình An - Chương 62:

Cập nhật lúc: 2025-09-05 08:08:06
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ninh Phu rũ mắt, tiến lên chào hỏi, mà về Tây Uyển .

Mấy tháng gần đây, nàng ở Ung Châu quen với sự tùy ý, trang phục cũng quá cầu kỳ, so với sự đoan trang ở kinh thành, thì chú trọng sự thoải mái hơn, hôm nay quý khách, thì thể như nữa.

“Cô nương lâu mặc quảng tụ quần , chỉ khiến nô tỳ rời mắt , mấy vị công tử thì càng khỏi .” Đông Châu thắt dây lưng cho nàng, khen ngợi.

Đông Châu ở Ung Châu lâu, lời cũng trở nên dạn dĩ hơn.

Ninh Phu cảm thấy n.g.ự.c dường như vẻ chật hơn một chút, nhưng cũng coi như thể chấp nhận: “Thọ lễ của phụ tặng ngoại tổ mẫu đến ?”

Ninh Chân Viễn bận việc công, thể đến kịp, nếu thọ lễ còn đến, nàng sẽ chuẩn một phần khác.

Đông Châu : “Phu nhân sớm chuẩn , cô nương cần lo lắng, phu nhân.”

Ninh Phu yên tâm, nghĩ một lát, : “Tìm hai lạ mặt, lấy danh nghĩa Thế tử, mời Dư thị đến phủ chúc thọ ngoại tổ mẫu, cứ là Thế tử xin vì sự đường đột hôm đó.”

Đông Châu chút lo lắng : “Thế tử bên đó trách tội ?”

“Ta sẽ rõ chuyện với .” Ninh Phu coi như hiểu Tông Tứ, nếu là việc chính sự, sẽ thông cảm, huống hồ lý do mời Dư thị đến đây hợp tình hợp lý, ngoại tổ mẫu cũng chỉ nghĩ, vẫn còn ý dò xét Dư thị.

Cho đến buổi thọ yến , Ninh Phu mới coi như đầu tiên lộ diện các phủ ở Ung Châu.

Hôm nay gặp chuyện vui, nàng mặc một bộ quảng tụ quần màu hải đường đỏ, eo thon thắt chặt, tôn lên dáng vẻ yêu kiều của nữ tử một cách triệt để.

“Ngoại tổ mẫu.” Ninh Phu dịu dàng mỉm gọi.

Ngay cả giọng điệu nũng nịu với trưởng bối , cũng khiến lòng mềm nhũn.

Tạ Hành nhịn thêm mấy mặt nàng, thường ngày chỉ thấy nàng mặt mộc, thanh tân thoát tục như hoa dành dành, hôm nay trang điểm kiều diễm như hoA phu cừ, mỗi vẻ một vẻ riêng biệt.

Người lén Ninh Phu, chỉ riêng Tạ Hành, các công tử thành Ung Châu , ai mà thấy kinh diễm.

Duy chỉ Lục Hành Chi và Tông Tứ, hai vẫn bất động, thần sắc cũng như thường.

Khang Dương liếc mắt Tông Tứ, vẫy tay về phía Ninh Phu, nàng liền xuống bên cạnh bà.

“Mấy vị công tử cô nương của Trường Công chúa Điện hạ, nào nấy đều tuấn mỹ, Tĩnh Thành và Tứ cô nương, đều vô cùng xuất sắc.” Người là Tạ Khang Vệ của Tạ phủ, phụ của Tạ Hành.

“Ta từng thấy cô nương nào xuất sắc hơn hai vị cô nương của Công chúa phủ, nếu vị nào thể gả cho khuyển tử, phủ tuyệt đối sẽ bạc đãi cô nương.” Cũng lấy danh nghĩa đùa để tỏ ý kết .

Nhất thời, hăm hở, cũng coi thường kiểu tranh giành tiên cơ .

“Cô nương của Công chúa phủ, ai cũng mắt . Trương đại nhân đừng đùa nữa.” Đồ Trị Trung như .

Mấy ngươi qua , minh thương ám tiễn.

“Các vị cần tâng bốc các nàng, đến lúc đó cái đuôi còn vểnh lên tận trời .” Khang Dương thích hợp mỉm , Ninh Phu cũng chỉ yên lặng bên cạnh bà, bậc bề xưa nay mong bên cạnh hòa thuận, Kính Văn Đế là thế, ngoại tổ mẫu cũng là thế.

Ngay lúc , Dư thị đến.

Ninh Phu chú ý đến ánh mắt nàng , đầu tiên về phía Đồ Trị Trung, đó liếc Tông Tứ.

Đồ Trị Trung ngược mấy để tâm, chỉ như ngoài cuộc, xem kịch .

Nụ của Khang Dương nhạt một chút.

Dư thị quỳ xuống hành lễ, lòng còn sợ hãi : “Điện hạ, là Thế tử sai mời nô tỳ đến chúc thọ .”

Ninh Phu khỏi về phía Tông Tứ, y quét mắt nàng một cái, ngừng đôi chút, mới thong dong : "Lý đại nhân vì Đại Yến mà lao tâm khổ tứ ít, Dư thị là quả phụ của Lý đại nhân, đại diện cho Lý đại nhân, tức là đại diện cho những liệt hy sinh vì Đại Yến, họ đến chúc thọ Trưởng công chúa, Trưởng công chúa thấy thế nào?"

Khang Dương nhớ đến trưởng tử hy sinh, phần xúc động, Tông Tứ một cái đầy thâm ý, : "Dư thị thể đến, tự nhiên vui mừng. Người , ban tọa."

Dư thị vẫn cẩn trọng, khi xuống một góc, liếc Đồ Trị Trung một cái.

Một là ngoài ý , hai thì .

Người khi ở nơi xa lạ và hiểm nguy, thường về phía quen thuộc nhất, tin tưởng nhất.

Mà Đồ Trị Trung vô thức tỏ để ý đến nàng , giống như giả vờ, điều cũng loại trừ khả năng y tư tình tư giao với nàng . Điều thể giải thích rằng, Dư thị đơn phương quen thuộc với y. Tình huống xảy , ắt là Dư thị gặp y nhiều , nhưng từng trò chuyện.

Người tư giao với Đồ Trị Trung, rõ ràng là Lý Phóng.

Còn về sự tin tưởng, cũng khó giải thích. Trong cảnh Lý Phóng bài xích tại Ung Châu, sẵn lòng âm thầm kết giao với Lý Phóng, thất của Lý Phóng, thể động lòng, tự nhiên sẽ cảm thấy y là .

Tuy nhiên, Ninh Phu chắc chắn, vẫn cần tìm cơ hội thử Đồ Trị Trung một phen.

" mà, Thế tử và Tứ cô nương trong các công tử và nữ quân, cũng đều là những bậc xuất chúng, hai ở kinh thành, mắt ?" Không là ai hỏi một câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dem-truoc-khi-hoa-ly-nang-tai-sinh-tro-ve-truoc-khi-xuat-gia-lieu-trinh-an/chuong-62.html.]

Ninh Phu cùng Tông Tứ một cái, im lặng , còn y thì đang suy tư điều gì.

"Tứ cô nương dung mạo tuyệt mỹ như , cầu hôn vô , ngày nhất định thể tìm lương nhân." Chốc lát , Tông Tứ một cách xa cách nhưng kém phần phong độ.

Ninh Phu vốn đang suy nghĩ để vãn hồi tình thế, thấy y phủi sạch quan hệ, nàng cụp mắt thêm lời nào, y tự nhiên sẽ để khác dò xét nội tâm của .

Tĩnh Thành thì tủm tỉm : "Các ngươi lấy Thế tử đùa cợt, Lục công tử cũng chẳng tài mạo phi phàm , cũng là công tử ở kinh thành, thua Thế tử chút nào, đùa y với biểu ?"

Thật ai cũng rõ trong lòng, gia thế của Lục Hành Chi, so với Ninh Quốc Công phủ, kém xa nhiều, nữ quân của Quốc Công phủ, chắc chịu hạ gả.

Khang Dương cũng : "Hành Chi chịu đến Lương Châu dẹp giặc, tức là năng lực, học thức cũng cực cao, văn võ tài, ngay cả tài cưỡi ngựa b.ắ.n cung của A Phu cũng là y dạy, ở kinh thành còn đạt thứ hạng đầu, thêm tướng mạo đường đường, quả thật tồi."

Lời khẳng định của Khang Dương, ý nghĩa phi phàm, cứ như đang mặt chống lưng.

Khang Dương đối với Lục Hành Chi, tự nhiên thể là quá hài lòng, nhưng công tử mà con gái ruột của để mắt tới, bà cũng để khác khinh thường.

Hơn nữa, việc dẹp giặc ở Lương Châu là công lao thực sự, nếu cứ thế phát triển vững chắc, nhất định cũng sẽ trở thành một nhân vật địa vị. Duy trì quan hệ với y, tự nhiên là chuyện . Huống hồ, còn thể nhân cơ hội mà dập bớt nhuệ khí của Tông Tứ.

"Trưởng công chúa quá khen." Lục Hành Chi dậy , chỉ là mặt y vẫn giữ vẻ kiêu ngạo, chẳng chút nào thái độ nịnh hót.

Tông Tứ cũng chút nào tỏ vẻ vui, những nam tử thành công, đại khái đều tâm cảnh kiêu căng như .

Ninh Phu tiện bày tỏ thái độ trong chuyện nam nữ , cũng thể tỏ quá quan tâm, nếu sẽ trông vẻ quá từng trải, đành lộ vẻ e lệ, kiêu sa.

Đợi đến khi Khang Dương bàn đến chính sự, Tĩnh Thành liền dẫn Ninh Phu chuồn .

"Thọ yến của tổ mẫu năm nay, so với những năm , quả thực tẻ nhạt hơn nhiều." Sau khi tránh khỏi đám đông, Tĩnh Thành nhịn mà than vãn với nàng.

"Người ở kinh thành đến, ngoại tổ mẫu tự nhiên tiện quá phô trương lãng phí, nếu truyền đến kinh thành, e rằng sẽ gây chuyện." Ninh Phu .

Tĩnh Thành nhíu đôi lông mày xinh , "Vị Thế tử Tuyên Vương phủ , ở cũng nhắm tổ mẫu, vốn còn tưởng y đến là vì , nhưng giờ thấy y chỉ một lòng xử lý tổ mẫu mà thôi."

Ninh Phu cúi đầu, lời nào. Điều nàng lo lắng, cũng là thái độ tha thứ của Tông Tứ như , mà nếu khi tìm tội trạng thư, đàm phán với y , bản thể lấy gì con bài mặc cả.

"Ta chút với , lấy danh nghĩa của thư cho y. Y chắc chắn sẽ nghĩ, thích y." Ánh mắt Tĩnh Thành lấp lánh, ngời sáng, tựa như một chú cún con đáng thương.

Ninh Phu sững sờ một lát lắc đầu, : "Y chắc chắn sớm phát hiện ."

Mà Tông Tứ nhắc đến phong thư đó với nàng, chính là khi bình tĩnh, bỏ qua sự cố hôm đó ở Quảng Hạc Lâu. Y việc nay bao giờ sai sót, thế nào để lợi cho y, y đều suy tính kỹ lưỡng.

"Y đến thì đến, còn dẫn theo một đại mỹ nhân như . Các công tử ở Ung Châu , Nguyệt nương mắt đều trợn tròn, chỉ chăm chú n.g.ự.c nàng thôi." Tĩnh Thành le lưỡi.

Thế nhưng ở trong Công chúa phủ , Tĩnh Thành vẫn quen tìm đến, liền cùng các nữ quân khác .

Ninh Phu thì lười giao thiệp, bèn một trong góc giả sơn cảm nhận gió đêm hiu hiu, thật là thoải mái bao. Sau đó, nàng tháo cả dải buộc tóc trâm cài, mái tóc đen nhánh dày mượt, theo gió mà tung bay.

Đợi đến khi nàng liếc sang bên, thấy Lục Hành Chi đang đó, y đợi bao lâu.

"Lục công tử." Ninh Phu dậy .

Lục Hành Chi yên tại chỗ một lát, bước về phía nàng.

"Ta..."

Ninh Phu còn kịp mở lời, khựng . Lục Hành Chi đưa tay giúp nàng chỉnh mái tóc, mà y vốn luôn giữ lễ nghi, từng cử chỉ như .

Tiếp đó, Ninh Phu liền ngửi thấy mùi rượu y, hóa uống quá chén.

"Lục công tử tìm , đến sớm hơn?" Ninh Phu khách khí .

Lục Hành Chi trầm giọng : "Đã lâu lắm , từng kỹ càng như thế , ."

Âm thanh truyền tai nàng, tan theo gió, chỉ khiến cảm thấy chân thật.

Ninh Phu tuy xinh , ít yêu thích, nhưng từng qua lời tình tứ như , trong lòng khó tránh khỏi vài phần xao xuyến, ngay cả mặt cũng đỏ lên đôi chút. Vốn nên vãn hồi tình thế, kéo sự chừng mực, nhưng nhất thời nàng cũng mở lời.

Lục Hành Chi xoa xoa giữa hai lông mày, cũng ý thức lời của thỏa đáng, im lặng một lát, : "Khang Dương Trưởng công chúa tuy thương , nhưng cũng chắc sẽ dùng hôn sự của để đổi lấy lợi ích, Tứ cô nương nên cẩn trọng."

Ninh Phu cũng từng phủ nhận chuyện , tổ mẫu sẽ như , ngoại tổ mẫu tự nhiên cũng thể tránh khỏi, chỉ là nhất định sẽ dựa cơ sở suy nghĩ cho nàng, mới nhân tiện mưu cầu lợi ích.

Ví như nam tử phẩm hạnh cực kém, cho dù lợi ích lớn đến mấy, ngoại tổ mẫu cũng sẽ hy sinh nàng.

"Đa tạ Lục công tử nhắc nhở." Đối mặt với thiện ý của y, nàng khẽ mỉm dịu dàng, trong mắt dường như nhuộm lên ánh , rực rỡ chói lòa.

Lục Hành Chi mím môi.

Cách đó xa, ánh sáng của ngọn đuốc bùng lên, lẽ là đến tuần tra. Ninh Phu hành lễ cáo từ, : "Có đến , đây. Lục công tử uống rượu, xin hãy chú ý an ."

 

Loading...