Đêm trước khi hòa ly, nàng tái sinh trở về trước khi xuất giá Liễu Trình An - Chương 77:
Cập nhật lúc: 2025-09-05 08:12:11
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Trong mơ, Ninh tứ cô nương, là thê tử của thần.” Lục Hành Chi .
Tông Tứ khẽ nhếch khóe môi, ánh mắt trở nên âm trầm, một lời, chẳng hiểu vì , mãi chịu bày tỏ thái độ.
Lục Hành Chi liền cung kính hành lễ, : “Dù chỉ là mộng, thần vẫn đau lòng ngớt, cũng sợ mộng thành thật, vì còn mong Thế tử ở thực tại, đừng nên cận nàng nữa.”
…
Lục Hành Chi còn khỏi cung, tin tức phong chức Đô tư, truyền ngoài cung một bước.
Lục nhị công tử bây giờ chỉ tuổi cập quán, phong chức quan chính tứ phẩm, hơn nữa trong tay còn thực quyền, Đế vương thưởng thức như , cực kỳ khả năng trở thành hồng nhân mắt Kính Văn Đế.
Chức quan tạm thời , trong kinh thành thiếu kẻ đạt quan hiển quý, nhưng trở thành cận thần của Đế vương, thì ai cũng .
Bởi Lục phủ cửa thể giăng lưới bắt chim, hôm nay kẻ tấp nập, khắp nơi đều là đến chúc mừng.
Ninh Phu hôm nay Ninh phu nhân gọi đến, Lục phủ nàng ghé vài , cũng coi như quen thuộc với Lục phu nhân, ngay cả thị nữ bên cạnh Lục phu nhân cũng nhận nàng, thấy nàng liền tươi hớn hở : “Tứ cô nương, Ninh phu nhân, tìm cho hai vị một chiếc ghế.”
Lục phu nhân nào từng tiếp đãi nhiều đến , bình thường cũng chỉ trồng hoa, nuôi cây, lúc cũng chút bận rộn xuể.
“Ninh phu nhân, con gái của nàng, dung mạo thật sự quá đỗi xinh .” Vinh phu nhân đánh giá Ninh Phu từ xuống , hiền hòa , “Lâu gặp, thấy sắc còn hơn hẳn chỉ một chút, vài phần phong thái nữ nhân .”
Lời vô tâm, hữu ý, phong thái nữ nhân, đa phần là chỉ những nữ tử thành hôn mới , Ninh Phu vô tình nghĩ đến chuyện đó với Tông Tứ, tâm trạng khó tránh khỏi đột ngột sa sút.
Tuy Ninh Phu dung mạo xinh , cũng ít phu nhân yêu thích, nhưng trong kinh thành ai mà chẳng là tinh ranh, với tình cảnh hiện tại của Ninh Chân Viễn, khó mà đảm bảo con đường quan , thà cẩn thận còn hơn sơ suất, dù yêu thích, cũng chẳng dám dính líu.
Vinh Mẫn một bên bĩu môi, trong lòng chút vui, nàng để mắt đến Lục Hành Chi, cũng đến Lục phu nhân đây mà quen mặt, nhưng khá kiêng dè Ninh Phu ý định với Lục Hành Chi.
Trước cứ nơm nớp bám víu Tuyên Vương phủ vẫn đủ, giờ thấy Lục phủ khởi sắc, đến tiếp cận Lục phủ .
Khi Ninh Phu một đến hoa viên ngắm hoa cỏ, chợt cảm thấy một bóng xuất hiện mặt.
Chờ nàng ngẩng đầu, thấy chẳng Lục Hành Chi thì là ai?
“Lục công tử.” Ninh Phu dậy , bây giờ nàng cao đến cằm , chỉ chạm vai .
Nữ vi duyệt kỷ giả dung, nữ quân luôn chút tâm tư đó, tự trở nên xinh , liền hy vọng trong mắt những công tử mà thấy , sẽ thấy sự kinh ngạc, nhưng khiến nàng thất vọng, trong mắt Lục Hành Chi, vẫn bình tĩnh như tờ.
Sau đó Ninh Phu thấy , đang mặc chiếc bào y do chính tay nàng , nàng tự cho rằng tệ, cũng như nàng nghĩ, vô cùng phù hợp với .
“Nàng cao lên .” Hắn nàng , nàng càng ngày càng giống nàng trong ấn tượng của , vì ngữ khí cũng trở nên ôn hòa hơn đôi chút.
“ là cao lên một chút.” Ninh Phu .
Lục Hành Chi nàng, khuôn mặt xinh lộng lẫy như đóa phu dung hé nở mặt nước, suy nghĩ một lát, : “Ta thăng chức.”
“Ngoài cung tin , Lục công tử bây giờ là Chính tứ phẩm Đô tư, Lục công tử nhất định tiền đồ như gấm.” Ninh Phu thật lòng vui mừng cho , sự cố gắng của cuối cùng cũng đền đáp.
“Tiền đồ như gấm thì ?” Hắn hỏi ngược .
“Tiền đồ tuy là quan trọng nhất, nhưng vì Lục công tử chịu nhiều khổ cực như , cũng xứng đáng một tiền đồ .”
“Vậy Tứ cô nương thích công tử tiền đồ như gấm ?” Lục Hành Chi nàng hỏi.
Ninh Phu nhất thời nên lời, vành tai nóng bừng, luôn cảm thấy lời , tuy nghiêm túc, nhưng chút trêu chọc.
Lục Hành Chi thấy nàng cúi đầu, tỉ mỉ suy nghĩ là một đắn , trong mắt xẹt qua ý , những lời thể khiến nàng , tự nhiên hề đắn như , : “Hôm nay phủ khách khứa đông đúc, xin thứ thể tiếp tục cùng Tứ cô nương trò chuyện.”
“Lục công tử cứ lo việc .” Nàng .
“Tứ cô nương.” Hắn nghiêm túc trầm tư chốc lát, chính sắc , “Phù dung thược dược, đều sánh bằng nàng.”
Ninh Phu sững sờ, đợi khỏi , mới chợt hiểu , đây là đang khen xinh , chỉ là quá ư đắn, nàng nhất thời kịp phản ứng.
Còn Ninh phu nhân khi thấy Lục Hành Chi, quả thực là hài lòng vô cùng, trong kinh thành công tử nào, phương diện đều khiến bà ý đến , bất kể là năng lực, dung mạo, tài học, cách đối nhân xử thế, đều thể tìm khuyết điểm.
Những khác dù đến mấy, cũng chỉ là môn cao hơn, xa bằng Lục Hành Chi hợp mắt bà, mà cái duyên , vô cùng quan trọng, hợp mắt, dù đến mấy, cũng cả đời thích nổi.
“Ninh phu nhân, Tứ cô nương, ngày hãy thường xuyên ghé thăm nhé.” Lục phu nhân khi họ sắp , đặc biệt nhiệt tình .
Lục Hành Chi một bên, hề ngăn cản.
Ninh phu nhân cũng kẻ ngốc, bà nghĩ với , sự nhiệt tình bất chợt, đa vẫn mục đích, mà Lục phu nhân cố ý nhắc đến A Phu, hiển nhiên là ý đồ ở chén rượu.
Khi chính cũng ý, thì đó là chuyện vẹn cả đôi đường .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dem-truoc-khi-hoa-ly-nang-tai-sinh-tro-ve-truoc-khi-xuat-gia-lieu-trinh-an/chuong-77.html.]
“Ngày đúng là nên thường xuyên ghé thăm.” Ninh phu nhân đáp.
Lại Ninh phu nhân khi trở về Ninh Quốc Công phủ, đầu tiên chủ động chuyện tỉ mỉ với Ninh lão phu nhân về chuyện Lục Hành Chi: “Lão tổ tông thấy nhị công tử Lục phủ thế nào?”
“Vị về kinh hôm nay đó ?” Ninh lão phu nhân trong lòng khó tránh khỏi cũng dấy lên vài phần kỳ vọng và vui mừng, vội vàng hỏi, “Tuổi trẻ tài cao, cũng coi như là một trong những công tử đầu bảng , ý của nàng là, Lục phủ ý với A Phu?”
“Còn cần thêm mấy ngày xem xét, nhưng thấy Lục nhị đó, chính là hài lòng A Phu.” Ninh phu nhân , ngay cả hôm nay ở Lục phủ, giữa lúc bận rộn, đôi khi cũng sẽ đầu A Phu một cái.
Đối với những khác, sẽ như , luôn lạnh lùng hờ hững.
Ninh lão phu nhân khỏi : “Nếu là , còn hài lòng hơn nữa, hôn sự của A Phu, cũng coi như thể khiến yên tâm . hiện tại, cần công tác bảo mật, tránh để khác phá hỏng.”
Đợi đến ngày Ninh Phu cử hành lễ cập kê, Ninh lão phu nhân tự thấy Lục Hành Chi, sự hài lòng trong lòng càng thêm mấy phần.
Lục nhị công tử tướng mạo đoan chính tuấn tú, ngoại trừ gia thế, phương diện so với Tuyên Vương phủ Thế tử mà bà từng cân nhắc, cũng hề kém cạnh.
Ninh lão phu nhân tuy chú trọng năng lực của công tử hơn, nhưng cũng thích những công tử tướng mạo , bởi lẽ điều còn liên quan đến dung mạo con cháu .
“Ninh lão phu nhân vạn an.” Lục Hành Chi trong vai trò đại diện Lục phủ đến dự lễ cập kê của Ninh Phu, tiên đến thăm trưởng bối Ninh Quốc Công phủ.
Đây là điểm mà Ninh lão phu nhân ngưỡng mộ nhất, kiêu ngạo tự ti, cực kỳ giữ phép tắc, hòa nhã : “Nghe ngươi ở Lương Châu, cũng giúp đỡ phụ A Phu ít việc, Ninh Quốc Công phủ vô cùng cảm kích về điều .”
“Ninh đại nhân cũng là vì dân chúng Lương Châu, giúp Ninh đại nhân là việc nên , huống hồ, Ninh đại nhân cũng giúp vãn bối ít việc.” Hắn đối với già, cung kính mà hề cố ý lấy lòng.
“Sau nếu gặp chuyện khó khăn, thể đến Quốc Công phủ nhờ giúp đỡ, chỉ cần Quốc Công phủ thể , tuyệt đối sẽ từ chối.” Ninh lão phu nhân .
“Vãn bối tạ ơn lão phu nhân.”
Ninh Hà một bên lén Lục Hành Chi, cẩn thận lắng và Ninh lão phu nhân trò chuyện gì, đợi Lục Hành Chi , nàng liền đến chỗ Ninh Phu.
Ninh Phu hôm nay mặc chiếc váy quảng tụ thêu hoa văn bướm trắng bằng lụa mỏng đặt may từ sớm, bên trong là váy vân đoạn thêu họa tiết xanh ngọc, đầu hôm nay búi tóc ngọc tiên, còn chiếc trâm ngọc phỉ thúy cài tóc, Ninh phu nhân cũng tốn ít công sức mới tìm đá ngọc phỉ thúy, còn thợ chế tác trâm ngọc, cũng tìm khắp các thợ khéo trong kinh thành.
Khuôn mặt nàng, khi đôi mày mắt quyến rũ, làn da ngọc ngà, trắng hồng, cả đều trở nên sống động.
“Tứ tỷ tỷ, vị Lục công tử , thật sự tuấn tú.” Ninh Hà mặt nàng khen ngợi, cũng ngũ quan tinh xảo đến nhường nào, chỉ là cái khí chất , vô cùng phong thái nam tử.
Nam tử so với khuôn mặt còn quan trọng hơn, chính là cái sự mạnh mẽ độc đáo của nam tử.
Ninh Phu tươi trêu nàng: “Sau , sẽ tìm cho một phu quân tuấn tú như , ?”
Ninh Hà chút ngượng ngùng : “Ta cần tìm đến mức đó, sợ giữ nổi.”
“Ừm, cần tìm quá .” Ninh Phu nhớ kiếp , khá đồng tình .
Ninh phu nhân coi trọng lễ cập kê của nàng, thiệp mời các phủ trong kinh thành đều do chính tay bà đưa.
Ngay cả Tuyên Vương phủ, dù chút ngăn cách với Khang Dương công chúa phủ, cũng vẫn đến, là Tông Ngưng và Tông nhị phu nhân, vốn dĩ mấy ngày , Tam ca đến, dù Tuyên Vương phủ và Ninh Quốc Công phủ mặt ngoài, vẫn chú ý chút ảnh hưởng, Tam ca là thế tử, đến là đại diện cho sự coi trọng.
Tam ca việc đột xuất, từ chối.
Và Tông nhị phu nhân khi thấy Ninh Phu, khỏi thầm tán thưởng, mỗi thấy Ninh Tứ cô nương, đều cảm thấy nàng xinh .
“Thật là đáng tiếc.” Tông nhị phu nhân thở dài một tiếng, ấn tượng của bà đối với Tứ cô nương vẫn khá , nhưng dù cũng thiếu chút duyên phận.
Tông Ngưng khi đang xem lễ đến giữa chừng, thấy Tam ca của .
Tông Tứ vô cùng khiêm tốn, mặc y phục cải trang ngoài, chỉ ở góc hành lang dài, từ xa, cứ ngỡ là tùy tùng của công tử nhà nào đó.
“Tam ca.” Tông Ngưng tới.
Tông Tứ liếc nàng một cái.
“Sao đến?” Tông Ngưng bên cạnh , nghi hoặc hỏi, “Tại quang minh chính đại mà đến?”
Tông Tứ hôm nay, vốn dĩ ý định đến.
Nếu kiếp , nàng thê tử của , mà là thê tử của Lục Hành Chi, thì giữa bọn họ, ngay cả chút tình cũ cũng còn, đối với nàng cũng trách nhiệm gì.
Chỉ là hôm nay Phó Gia Hối với , trâm ngọc hoa lan đưa đến, ngay cả một nam tử như , cũng thấy tinh xảo, liền nghĩ đến xem một cái, dù hai cũng thể coi là trong sạch, đến xem lễ cập kê của nàng, cũng coi như chúc phúc nàng.
Nữ tử hôn nhân thất tiết, nếu nam tử tư thông với nàng xuất hiện ngày cập kê, gánh vác trách nhiệm của phu quân, đưa mắt tiễn nàng thành lễ, nữ quân cả đời sẽ chịu muôn vàn lời nguyền rủa, là việc , trơ mắt Ninh Phu kiếp thuận lợi.
Dù giữ cách với nàng, cũng là ngày hôm nay.
Không xa đó, Ninh Phu dắt tay Ninh phu nhân, tâm trạng dường như khá .