Khi trời mưa  cầm ô  ở đầu ngõ đợi , mưa rơi tí tách, đường  mấy , nếu  vì kế sinh nhai, ai   ngoài trong ngày mưa to như ?
  hiểu  trong lòng   tràn đầy niềm vui, vì đợi một , vì sắp  gặp .
Cha  với ,  khi tin tức  và Yến Ôn thành  lan ,  bao cô nương trong kinh thành ở nhà  thầm    ngoài!
Hắn vốn   ưa chuộng trong triều, giờ vì là con rể của cha,  càng thêm phiền phức.
Cha    chút tự hào.
Ta cũng  tự hào,  thể cưới   như Yến Ôn.
Mưa ở kinh thành luôn mang theo chút gì đó khó tả, tí tách rơi  ô.
Con đường trong ngõ rải cát, mưa lớn  qua, đường lầy lội đầy ổ gà, may mà  đang mang một đôi ủng da.
Ta   xa hơn, nhưng tầm mắt chỉ   vài trượng.
 lúc   việc gì , một mảng xanh đậm dần dần xuất hiện trong tầm  của .
Là Yến Ôn,  nghĩ  lẽ nên thuê hoặc mua một chiếc xe ngựa cho  và cha.
Hắn vẫn mang vẻ điềm tĩnh, tay cầm dù giấy dầu, nhưng nước mưa vẫn  ướt vạt áo và giày.
Hắn rõ ràng là một  lạnh lùng, nhưng bất kể lúc nào, ở ,  đều như một bức tranh sặc sỡ.
Ta chạy đến  mặt ,  thấy ,  ngạc nhiên một chút, nhưng ánh mắt  sáng lên, che  phần mệt mỏi  gương mặt.
Không hiểu ,   ôm .
Ta thu dù , đưa tay ôm lấy eo .
Má  áp  n.g.ự.c ,   rõ nhịp tim  đập.
"Ta  nhớ ."
Ta nhẹ giọng .
"Dương Dương, nàng đang  nũng ?"
 
"Ừ!"
 
"Mọi  đều đang  kìa!"
 
Ta    đúng, ngõ nhà chúng  tuy hẹp và dài, nhưng cách mỗi nhà  xa, nên kinh thành những nhà như nhà  thường tập trung ở con ngõ .
 
Lúc  đúng là giờ tan tầm, chắc chắn    thấy.
 
"Cứ để họ  ! Lần  bảo phu nhân của họ đến đón họ là ."
 
Ta ngước  , khóe miệng  nở một nụ  nhẹ, đưa tay xoa đầu .
 
Ta  kìm , kiễng chân hôn nhẹ lên môi ,  giả vờ như   gì, mở dù  và  lưng bước .
 
Bàn tay ,  lạnh, nhưng  nắm chặt lấy tay , bước  theo .
 
"Lá gan càng ngày càng lớn."
 
"Sao nào? Chàng  thích ?"
 
Lâu lắm  thấy  trả lời,     lén ,    bắt gặp.
 
Ánh mắt  như mưa mùa hạ, quấn lấy ,   thể thoát , chỉ  thể   ngẩn ngơ.
 
Hắn thu dù , nhận lấy chiếc dù từ tay , nghiêng dù xuống che mưa và ánh mắt của  khác.
 
Hắn cúi đầu, đặt đôi môi  lạnh lên môi ,   thấy hàng mi dài đen của  khẽ run, trong mắt  ánh lên một tia sáng mê hoặc.
 
"Dương Dương, nhắm mắt ."
 
***
 
Ngày tháng trôi qua bình lặng, chỉ  một vài chuyện đáng kể là bà nội mua cho  một tỳ nữ tên là Kiều Kiều,  mùa xuân năm ,  nhặt  một  thiếu niên gầy gò, cứng đầu trong ngõ.
 
Ta hỏi tên ,  im lặng  .
 
Ta đặt cho  một cái tên mới là Xuân Sinh.
 
Trong mùa xuân vạn vật hồi sinh,  cũng là một con  mới, chuyện cũ thế nào, hãy quên !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/den-lanh-tren-giay-hoa-le-lanh-trong-mua/chuong-22.html.]
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
 
Yến Ôn  thích Xuân Sinh, lúc rảnh rỗi dạy   sách, luyện chữ, dạy  võ nghệ để tự vệ.
 
Bà nội nhờ  mai mối cho Phù Quang, một vị quan thất phẩm ở Quỳnh Châu, con trai nhỏ của nhà họ Chương, mặt mũi đoan chính, tính tình ôn hòa, lễ độ, lớn hơn Fu Phù Quang hai tuổi, hiện đang học  giỏi.
 
Nhà họ Chương  thứ đều , còn  quy định truyền  từ tổ tiên, con trai nhà họ Chương   nạp .
 
Bà nội chuẩn  sính lễ đầy đủ, gả Phù Quang về Quỳnh Châu, Phù Quang  , nhà trở nên vắng vẻ hơn.
 
Bà nội ăn chay niệm Phật, tâm tịnh ý thanh,  việc trong nhà đều giao  cho .
 
Nhà ít ,  việc cộng  cũng  nhiều.
 
Ta thực sự  rảnh,   việc gì  liền nghĩ đến việc nấu nướng.
 
Tiền từ cây du ở đầu ngõ, hoa hòe trong vườn, rượu hoa mơ, rượu mai xanh, cho đến khi hầm chứa đầy ắp.
 
Lòng  như hầm chứa, cũng đầy ắp.
 
Toàn tâm  ý chỉ yêu một , nửa đêm tỉnh giấc,    bên cạnh, vẫn cảm thấy như đang trong mơ.
 
Ta thật sự  gả cho , gả cho  trong lòng .
 
Hiện tại đôi khi  nhận  một hai lá thư, đều là từ gia quyến của đồng liêu Yến Ôn.
 
Thỉnh thoảng vì  mà chịu chút thiệt thòi.
 
Đều là những cô gái từng ngưỡng mộ , mang theo ngàn vạn sự phẫn nộ hỏi  vì    lấy ?
 
Ta cũng  hiểu, nhưng  cách nào ? Giờ Yến Ôn  là của  .
 
"Chắc là ngưỡng mộ vẻ  và sự dịu dàng của ?"
 
 
Ta luôn  đáp  như thế.
 
Kinh thành dần dần   những tin đồn mới.
 
Phu nhân của Yến Ôn, mặt dày lắm.
 
Buổi tối Yến Ôn ôm  ngủ, bỗng nhớ đến chuyện , hỏi   gì mà   tin đồn như ?
 
Ta kể cho    chuyện,  im lặng một lúc lâu.
 
“Nàng  thấy tủi  ?"
 
"Tủi  gì chứ? Mặt  vốn dày mà."
 
Nếu  dày,   thể lấy  ?
 
Nếu  đủ dày,  rõ cách biệt g.i.ế.c cha báo thù,  vẫn giấu  mà gả cho  ?
 
Hắn hôn lên trán , ánh mắt lóe lên một tia sáng u ám.
 
Hắn thường  những lúc như , ánh mắt  sâu lắng,   đang nghĩ gì, cũng   với ai.
 
Trên lưng    nhiều vết thương cũ, đều do roi đánh.
 
Hỏi  thì   là hồi nhỏ   lời,  bà nội đánh.