Chúng  quá gần , đến nỗi   phân biệt  nhịp tim đập dồn dập  là của   của .
 
"Dương Dương..."
 
Đã lâu lắm   ai gọi  như ,  gọi đầy tình cảm, khiến  tưởng rằng  thực sự vẫn yêu .
 
"Đại tư mã   say rượu lú lẫn  ?"
 
"Say rượu? Ha, nàng cứ coi  là say !"
 
Hơi thở ấm áp phả  cổ ,   kìm  run rẩy.
 
Tai  đỏ lên, miệng khô lưỡi khát,  uống nước.
 
Ký ức xưa bất ngờ ập đến, những cái ôm, nụ hôn trong đêm tối, như thủy triều dâng lên  nhấn chìm .
 
Hắn  vội vã, từ từ cởi giày, yên lặng  xuống bên cạnh .
 
Ta đầu óc mơ hồ, cảm giác như một giấc mơ,  bệnh đến lú lẫn, chỉ là đang mơ một giấc mơ về .
 
Những lời  trong mơ ,  dường như  rõ,  như   rõ.
 
Hắn cởi áo , từ từ tiến sát, hôn , hỏi   yêu  ?
 
Ta   gì?
 
Không yêu nữa, vì quá đau.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
 
Hắn liền như điên cuồng hôn , ôm , làn da ấm áp dính chút mồ hôi nhờn nhợt.
 
Sáng hôm   tỉnh dậy, ngoài cửa sổ vẫn mưa, chỉ là lớn hơn nhiều so với đêm qua.
 
Ta vẫn như dáng vẻ  khi ngủ tối qua, chỉ  cửa sổ mở.
 
Ta khô miệng khát nước, rót một chén  nguội uống một , họng  còn đau như hôm qua, chỉ  đầu lưỡi tê tê.
 
Hóa  chỉ là một giấc mộng xuân nồng nàn!
 
Chỉ là giấc mộng  quá rõ ràng,   kìm  đỏ mặt.
 
Tại   mơ một giấc mộng xuân? Mà  trong mơ  là Yến Ôn?
 
Hắn    thể là  nửa đêm trèo cửa sổ phòng quả phụ chứ?
 
Huống hồ dù  đánh c.h.ế.t  cũng    những lời khiến    hổ như .
 
Ta và  thành  khi còn trẻ, khi còn đầy sức sống  luôn  kiềm chế và lạnh lùng trong một  chuyện.
 
Bây giờ  hơn ba mươi tuổi,   nóng bỏng  chịu nổi như ?
 
Ta nghĩ chắc  thiếu đàn ông .
Ta xuống giường mặc quần áo, cha   đưa A Nguyên .
 
Hôm nay   hơn hôm qua nhiều, chỉ còn  choáng váng,   triệu chứng khác.
 
Cha để  cho  cháo, dù   ăn nhưng  vẫn cắn răng ăn,  uống một bát thuốc đen kịt.
 
***
 
Che ô  đến nhà tá điền thuê ruộng nhà , thông báo việc bán trang viên.
 
Về nhà  thu dọn một chút, mấy năm qua, thật  chỉ  hai cái rương!
 
Dựa  cửa sổ ngắm mưa một lúc, vô cớ thấy buồn bã.
 
Nghĩ đến cô nương tên Nguyệt Doanh đó,   tối qua nàng và Yến Ôn  ?
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/den-lanh-tren-giay-hoa-le-lanh-trong-mua/chuong-30.html.]
Lại nghĩ đến tiếng "tỷ tỷ" của Xuân Sinh, nhớ  giấc mộng hoang đường đêm qua.
 
Chia ly luôn đến bất ngờ mà  hợp lý,  cố nhân  nghĩ đến,   vẫn còn,     xa.
 
Người còn thì   gặp ,      gặp cũng  thể.
 
Sinh ly tử biệt, ước gì chỉ là một giấc mộng…
 
Hai ngày , cha tìm  thuyền  về phía bắc, A Nguyên lưu luyến từ biệt bạn bè nhỏ của nàng.
 
Ta nấu một bữa ăn khá thịnh soạn, tự  mời Xuân Sinh.
 
Hắn đến đúng giờ, thậm chí còn mang theo hai vò rượu.
 
Ta bảo A Nguyên gọi  là ,  tặng A Nguyên một cục mực.
 
A Nguyên là đứa bé  tặng quà liền ngoan ngoãn,  quanh Xuân Sinh hỏi hết cái  đến cái , hỏi về những chuyện ở kinh thành mà nàng quan tâm.
 
Đến khi cha bảo nàng  tập , nàng mới lưu luyến từ biệt.
 
Tập  cũng  thôi, cha chỉ   và Xuân Sinh  chuyện riêng vài câu.
 
Rượu Xuân Sinh mang theo nhanh chóng cạn đáy,   lấy rượu trái cây tự ủ .
 
Xuân Sinh  chút say, nhưng  thì .
 
Những năm qua,  lúc rảnh rỗi thường uống vài chén, dần dần tửu lượng cũng  lên.
 
Cùng cha  uống một hai lượt cũng  thành vấn đề, Xuân Sinh sớm   là đối thủ của .
 
Mặt  đỏ bừng,  chuyện lưỡi như  thắt .
 
Ta bảo  ở  một đêm, nhưng   về.
 
"Tam gia chắc chắn đang đợi  về! Dù ngài  , nhưng   rõ, ngài chắc chắn đợi  về để kể  chuyện hôm nay!
 
Tỷ tỷ,  ngày đó tỷ  nhẫn tâm bỏ chúng  mà ? Khi mở mắt thấy    tỷ, từ miệng bà nội   tỷ  bỏ chúng , Tam gia dù   gì, nhưng sự tàn nhẫn của ngài thực sự đáng sợ."
 
Ngài  cũng  uống say, mới  rằng ban đầu ngài   vì mối thù,   cũng  chỉ vì thù hận.
 
Ngài    ở nơi  vạn  kính ngưỡng, để tỷ  hối hận.
 
Tỷ tỷ , Tam gia những năm qua thật khổ sở  bao! Sao tỷ gặp ngài    thể  chuyện tử tế với ngài ? Dù chỉ là nhún nhường xin  một câu thôi.
 
Tỷ tỷ  thấy ? Trong lòng ngài  vẫn còn  tỷ.
 
Tỷ tỷ …”
 
Xuân Sinh lẩm bẩm nhiều điều, từ khi  cứu  về nhà,   bao giờ  nhiều như .
 
Không    chịu nhún nhường, cũng    chịu xin , chỉ là   sai.
 
Lão thái thái  gì họ cũng tin, nhưng   tin .
 
Nếu   tin,    nhiều hơn cũng chỉ là ngụy biện.
 
Ngụy biện vô dụng,  cũng  thích ngụy biện.
 
Ta đưa Xuân Sinh về đến cửa,  một  chậm rãi  .
 
Tiếng ếch kêu râm ran, dù   đèn cũng  cảm thấy tối.
 
Giang Nam là , chỉ cần  gặp thiên tai, trồng gì cũng .
 
Lúa  cao đến đầu gối  ,  thấy cảm giác thật yên tâm.
 
 vài ngày nữa   ,  lẽ sẽ mất mảnh đất ,  còn sự yên tâm  nữa.