Nhìn  Ngụy Đồng, cúi đầu co ro, y phục   bọn ăn mày xé rách tả tơi, tóc cũng rối bù.
Một thiếu gia nhà quan  như , trông thật đáng thương.
Ta định đóng cửa, coi như   thấy gì, nhưng   như con ch.ó nhỏ  ức h.i.ế.p mà  dám kêu.
"Hay là  nhà  uống ly  nóng?"
Hắn nhanh chóng ngẩng đầu, đôi mắt hoa đào đẫm lệ, nhưng lặng lẽ gật đầu.
Đôi mắt giống Yến Ôn quá,  họ   là biểu    cũng  tin.
Ta thở dài trong lòng, cảm thấy áy náy.
Dù  nguyên nhân của mối thù giữa Yến gia và Ngụy gia là do vị hoàng đế hôn quân bạo chúa triều .
Trong    chảy dòng m.á.u của hôn quân đó.
Hắn theo   nhà,  rót nước cho  rửa tay và mặt.
Lại đưa cho  cái lược, lấy chiếc gương đồng duy nhất trong nhà, bảo  tự soi gương buộc tóc.
Hắn loay hoay mãi, tóc lỏng lẻo, nhưng  buộc  .
Nhìn dáng vẻ , quả thật là một thiếu gia quen   khác phục vụ,  đành  giúp  buộc tóc .
"Phu tử , nam nữ thụ thụ bất ..."
"Vậy thì ngươi lập tức  khỏi nhà ."
"Ta chỉ   thôi."
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
"Ngươi xem  còn mất hai chiếc răng cửa đây,    tính là nữ nhân, vẫn là một đứa trẻ thôi!"
Ta , để lộ  hai chiếc răng cửa  khuyết. Hắn  một cái,  bật  thành tiếng.
Cười là  , còn hơn là bộ dạng ủ rũ .
Ta đun nước, rót cho  một chén ,  là loại  cũ,  màu sắc và ngửi mùi vị là  ngay.
Hắn uống một ngụm, nhăn mặt một chút, biểu hiện  phần khó chịu nhưng cũng   gì.
"Sau  nếu ngươi  đến, hãy  từ phố Ninh An bên trái,    bốn, năm mươi mét là đến. Con hẻm đó dù gần phố Trường An hơn, nhưng hẻm dài,    ít,  nguy hiểm."
Ta dặn dò .
Ta nghĩ  nhất định sẽ còn  tìm Yến Ôn.
"Ngươi tên gì? Sao trong nhà chỉ   ngươi?"
14
"Thường Thu Thời,  tên là Thường Thu Thời."
"Ngươi sinh  mùa thu?"
"Ừm!"
"......"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/den-lanh-tren-giay-hoa-le-lanh-trong-mua/chuong-9.html.]
Ngày hôm đó, chúng    nhiều chuyện,   chút kiêu ngạo của thiếu gia nhà giàu, tuy tính cách hoạt bát nhưng đối xử với  khác   lễ phép và chân thành,  hề gây khó chịu.
Hắn   là  ngu ngốc, chuyện giữa Yến gia và Ngụy gia   hề nhắc đến một câu.
Ta tiễn  đến phố Trường Ninh,  còn tâm trạng  mua trang sức nữa.
Nhà  thực sự   tiền rảnh để mua trang sức, cần gì  giả vờ giàu ?
Yến gia  gia tài, nhà    .
Ông cha  đều là nông dân, ông  thể học chữ và trở thành một quan  như ngày hôm nay, là nhờ  bộ gia tộc  góp hết tài sản để nuôi dưỡng ông.
Mùa đông  đến, áo bông của cha    vá nhiều , còn  bằng mua cho ông một chiếc áo bông mới.
Cha  kiếm tiền một , nhưng  nuôi dưỡng tất cả các đứa trẻ trong nhà họ Thường  thể học hành, ngoài việc thích uống một chút rượu, ông thực sự là một quan  thanh liêm.
Yến Ôn cũng mặc áo cũ, nhưng đôi giày da hươu và ngọc bội  eo  đều là những thứ .
Bàn ghế, bình hoa và lò hương trong nhà , bất kỳ thứ nào cũng  giá trị bằng  bộ tài sản của cha .
Ngay cả khi  tiêu hết ba lượng bạc , món trang sức  mua  cũng  thể so sánh với chiếc vòng  tay của Phù Quang.
Bà nội  mứt chỉ  lẽ là sở thích?
Chúng   hàng xóm, sẽ gặp  nhiều , chẳng lẽ ngày nào  cũng  chải chuốt trang điểm mới ?
Ta còn   việc!
Ta thở dài, trong lòng cảm thấy khó chịu vì  thể mua  món trang sức đáng giá, nhưng  nhanh  cảm thấy bình thản.
Ta vốn là   chết,  của ngày xưa  chết, là cha cứu , ông  cho  tất cả những gì ông  thể,  còn cần gì nữa?
Chỉ là tâm lý so bì của đứa trẻ, thấy Phù Quang mặc đồ , dùng đồ ,  cũng  .
 những thứ   quá nhiều,    là  thể  .
Vì  khi những gì   là hạn chế, hãy loại bỏ những thứ  cần thiết, chỉ giữ  những thứ thực sự quan trọng.
Ngày thường, ngoài việc giặt giũ nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa,  còn  một công việc chép kinh.
Đó là việc cha  nhận, ban đầu chỉ để kiếm thêm chút tiền hỗ trợ gia đình, nhưng ông bận rộn suốt ngày, chép  chậm, nhưng    nhiều thời gian rảnh!
Ta    thể chép, cha  lập tức đồng ý.
Chỉ  cho  chép quá lâu, sợ  còn nhỏ, sẽ  tổn thương cổ tay.
Điều   ,  luyện chữ,   thể kiếm tiền, thật là một mũi tên trúng hai đích.
Mọi  thấy đấy, đó là cha ruột, đối với con gái  chẳng  khách khí là gì.
Ta bắt đầu học chữ từ năm ba tuổi, theo cha học , mấy năm qua  bao giờ ngừng, chữ  của  cũng  cha khen ngợi.
 chép kinh  giống như chép sách, mặc dù thù lao cao, nhưng kinh  dài, cần thời gian dài,  chép xong một cuốn, kiểm tra xong mới  trả tiền.
Hiện giờ  đang chép Kinh Pháp Hoa, tổng cộng  ba quyển, hơn bảy vạn chữ, mỗi ngày  dành  một giờ để chép,  hai ngàn chữ.
Ta  vội, chỉ cần chép xong một quyển kinh, tiền kiếm  đủ cho  và cha ăn cả năm.
Mỗi ngày đều bận rộn,  và cha đều mong  ngày mai  hơn,  mục tiêu nên  thấy mệt mỏi.
Bây giờ chúng   một ngôi nhà của riêng , mặc dù  chút cũ kỹ, nhưng thực sự là nhà của chúng !