Đến từ hiện đại, mẫu thân ta danh chấn tứ phương - Chương 182

Cập nhật lúc: 2024-12-25 17:38:40
Lượt xem: 200

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Keng.” Một tiếng vang mạnh mẽ, con d.a.o ngắn trong tay của Hoắc Minh Tuấn lập tức xuất hiện hai ba vết nứt nhỏ.

Hắn đập mạnh một nữa, vết nứt ngày càng nhiều. Đến thứ năm, những vết nứt d.a.o ngắn lan như mạng nhện, cần thử thêm, Hoắc Minh Tuấn cũng hiểu rằng con d.a.o thể chịu thêm một va chạm nào nữa.

Hoắc Minh Tuấn trầm trồ:

“Phụ , cây xà mâu quả là thần binh, thể cân nhắc thủ đao bằng xà mâu.”

Hắn rõ, phụ thông thạo bao nhiêu loại vũ khí. Lý do luôn chọn dùng thủ đao là bởi vì khi thành niên, gia gia tặng một thanh thủ đao lễ thành niên.

Thanh đao cất giữ cẩn thận cao, nhưng từ đó về , vũ khí thường dùng nhất của phụ vẫn là thủ đao.

“Đó là của ,” Hoắc Đình Sơn .

Hoắc Minh Tuấn khẽ nhíu mày.

Một vũ khí lợi hại như tại phụ dùng? Trên chiến trường, thần binh trong tay chẳng khác nào hổ thêm cánh...

Lúc , từ phía vang lên tiếng bước chân.

Tiếng bước chân nhẹ nhanh, giống như của nữ tỳ, cũng giống của lính truyền tin.

Hoắc Minh Tuấn đầu , chỉ thấy một đại hán cao chín thước xuất hiện ở lối đại viện. Người mặt rộng, cằm vuông, sắc mặt tái hơn thường một chút, nhưng trông vẫn tràn đầy tinh thần.

“Hoắc U Châu, ngươi gọi đến đây việc gì?” Lý Cùng Kỳ tự nhiên cũng thấy Hoắc Minh Tuấn.

Thao Dang

Ánh mắt, đôi lông mày của Hoắc Minh Tuấn giống phụ , cả hai đều đôi lông mày rậm và xương mày cao. Chỉ một ánh , Lý Cùng Kỳ đây là phụ tử.

Tiểu nhi tử Hoắc Tri Chương từng gặp qua, nhất định là trưởng tử. Vì , Lý Cùng Kỳ khẽ gật đầu với , coi như chào hỏi, nhưng thêm điều gì.

Trước khi đến đại viện, Lý Cùng Kỳ đoán qua nhiều khả năng. Hắn nghĩ lẽ bây giờ thương thế của đỡ hơn, thể tận tâm phục vụ, Hoắc U Châu chắc dùng .

khi thấy Hoắc Minh Tuấn, đoán rằng thể Hoắc U Châu dọn đường cho trưởng tử, để tuân theo chỉ huy của con cả .

đó, Lý Cùng Kỳ phát hiện cả hai đều .

Hoắc Đình Sơn đặt tay lên bàn đá, đầu ngón tay chai sần gõ nhẹ lên mặt bàn:

“Cây Thiết Tich xà mâu , ngươi thể mang .”

Lý Cùng Kỳ sững sờ, vẻ mặt giấu nổi sự kinh ngạc:

“Cho ?”

Thời cổ, việc truyền tin chậm chạp, Hoắc Minh Tuấn rõ gần đây ở Trầm Viên Đạo chuyện gì. Hắn đầu đuôi, chỉ nghĩ là một võ tướng mới quy phục. Giờ phút thấy phụ tặng thần binh cho đối phương, trong lòng cũng khỏi kinh ngạc.

Tuy nhiên, kinh ngạc thì kinh ngạc, hiện tại Hoắc Minh Tuấn ít khi để lộ cảm xúc chân thực bên ngoài.

“Nó vốn là binh khí của ngươi. Trước , ngươi là tướng lĩnh của Kinh Châu, và ngươi cùng trận doanh, đoạt binh khí của ngươi là điều đương nhiên. Hiện giờ ngươi quy thuận U Châu , cây xà mâu đương nhiên trả về cho chủ cũ. lời khó , ngươi mới quân U Châu, lập công trạng gì, sẽ lập tức phong ngươi tướng quân.” Hoắc Đình Sơn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/chuong-182.html.]

Lý Cùng Kỳ mở miệng, đầu tiên dường như ngàn lời nghẹn nơi cổ họng, nhiều điều , nhưng cuối cùng chẳng điều gì.

Hoắc Đình Sơn rõ ràng hiểu sức mạnh của cây xà mâu , cũng quy thuận U Châu đến nửa tháng, mà vẫn dám trả cây xà mâu cho .

Hắn sợ y cầm xà mâu chạy mất ?

Hoắc Đình Sơn khóe môi cong lên càng sâu: "Thế nào? Không ư? Nếu ngươi cần, sẽ lấy . Cây xà mâu con trai thích, cũng cho nó."

Hoắc Minh Tuấn ngừng một chút, phối hợp gật đầu.

Lý Cùng Kỳ vội vàng, lập tức màng đến bao nhiêu suy nghĩ , hết vội vàng lấy cây xà mâu bàn tay.

Cây xà mâu sắt dùng ba năm, đến mức tình cảm với nó, càng cần đến chuyện nó thể c.h.é.m gãy kim thạch.

Sau khi xà mâu trong tay, Lý Cùng Kỳ mặt đỏ bừng, đổi cách xưng hô: "Đại tướng quân, ngài bất cứ mệnh lệnh nào, dù là lên núi đao xuống biển lửa, Lý Cùng Kỳ quyết từ nan."

"Ta ngươi lên núi đao gì? Nơi đây việc của ngươi, mang xà mâu của ngươi về dưỡng thương ." Hoắc Đình Sơn phất tay xua đuổi.

Lý Cùng Kỳ chịu , cảm thấy bản lấy xà mâu mà gì đền đáp, thật sự yên lòng.

Hoắc Đình Sơn kiên nhẫn: "Bảo ngươi trở về mà thấy ? Còn đến tuổi thất thập bát tuần, lề mề như thế?"

Sự cảm động trong n.g.ự.c Lý Cùng Kỳ lập tức tan thành mây khói. Hắn xách xà mâu, hổ thẹn rời .

Đợi đến khi Lý Cùng Kỳ rời , Hoắc Đình Sơn sang trưởng tử bên cạnh, ngắn gọn qua chuyện của Trầm Viên Đạo, cuối cùng : "… Lý Cùng Kỳ là dũng mãnh vô song. Ta cho điều tra qua những trận chiến lớn nhỏ của , là kẻ đánh trận, dũng cảm mà tài tướng, loại như nhiều, gặp tranh thủ giữ ."

"Có yêu tiền tài, kẻ thích mỹ sắc, kẻ màng tục vật nhưng trọng tình cũ. Mỗi đều nhược điểm. Làm ban ơn răn đe để nắm sinh mệnh của khác, tất cả tùy bản lĩnh của chính ." Hoắc Đình Sơn thấy trưởng tử vẻ trầm tư, định thêm.

Môn học cần dựa ngộ tính. Người ngộ tính kém, dù khác chỉ dạy từng li từng tí, cả đời mày mò cũng thể lĩnh hội.

Hoắc Đình Sơn từ đến nay kiên nhẫn đó, cũng định vì nhi tử mà tới mức . Trưởng thành phần nhiều cần dựa bản , phụ mẫu chỉ là chỉ đường.

"Ngươi bảo ngươi tới Lạc Dương ?" Hoắc Đình Sơn đổi chủ đề.

Làm phụ quyết định sự việc, cần giải thích với nhi tử. Vì thế khi gửi thư cho Hoắc Minh Tuấn, gọi đối phương tới Lạc Dương, cũng rõ lý do.

Hoắc Minh Tuấn đoán . Phụ chinh chiến, U Châu xử lý chính vụ, cách kéo dài suốt một thời gian dài.

Hoắc Minh Tuấn lắc đầu: "Nhi tử ."

"Ngươi năm nay hai mươi, đến lúc thành . Lôi gia ở Dự Châu tổ tiên từng bốn đời tam công, nền tảng cao môn trăm năm. Hắn một đích nữ, năm nay tròn mười sáu. Thủy sư Dự Châu nổi danh thiên hạ, kỵ binh U Châu gì sánh bằng, đều ý kết thông gia." Hoắc Đình Sơn .

Hoắc Minh Tuấn thoáng sửng sốt, nhưng cúi đầu ngoan ngoãn đáp: "Tất cả theo sự sắp đặt của phụ ."

Phụ mẫu đặt con đó. Từ sớm, rằng đến thời điểm thích hợp, sẽ theo mệnh lệnh của phụ , kết hôn với một tiểu thư cao môn.

Đây là sứ mệnh, cũng là trách nhiệm của với tư cách con cháu Hoắc gia. Con đường mà , chính là con đường mà phụ , tổ phụ từng qua.

Hoắc Đình Sơn giọng điệu nhạt nhẽo: "Ngươi thắc mắc tại rõ ràng thể trực tiếp quyết định, nhưng vẫn để ngươi tới Lạc Dương một chuyến ?"

Loading...