Đến từ hiện đại, mẫu thân ta danh chấn tứ phương - Chương 193

Cập nhật lúc: 2024-12-28 17:13:11
Lượt xem: 235

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Minh Tuấn và Mạnh Linh Nhi lâu liền đến, hai cùng xuất hiện, vẻ như đó ở chung một chỗ.

“Phụ , mẫu .”

“Phụ , mẫu .”

Hoắc Đình Sơn hờ hững “ừm” một tiếng coi như đáp .

Bùi Oanh vẫy tay gọi hai đến gần, đó cầm lấy con d.a.o ngắn bên cạnh:

“Đây là thanh đoản đao rèn từ bách luyện cương lâu đây, sắc bén đến mức thể cắt sắt như bùn, c.h.ặ.t đứt cả kim thạch cũng thành vấn đề. Các con cầm lấy mà sử dụng.”

Hai đều sững sờ.

Hoắc Minh Tuấn rõ bách luyện cương, hơn nữa từng tận mắt chứng kiến thanh xà mâu sắt do phụ tiện tay đưa cho Lý Cùng Kỳ.

Bảo tiếc thì là giả, nhưng nếu một thanh thần binh đổi lấy một vị võ tướng trung thành và năng lực, cũng đáng giá.

Cho nên, tiếc nuối cũng chỉ là tiếc nuối.

ngờ rằng...

Bách luyện cương vẫn còn!

Không lâu đây mới rèn, chẳng điều nghĩa là bọn họ nắm kỹ thuật luyện chế bách luyện cương?

Nhớ mấy ngày nay phụ mẫu đều sớm về khuya, Hoắc Minh Tuấn chợt hiểu .

Thì là thế.

“Sắc bén như cắt sắt, c.h.ặ.t đứt kim thạch?” Tiểu cô nương nhận lấy đoản đao, đẩy vỏ , một tia sáng lạnh lẽo phản chiếu mắt.

Thanh đao tuyệt đối vật tầm thường.

Mạnh Linh Nhi ánh mắt khẽ lóe sáng:

“Mẫu , bách luyện cương thể sản xuất đại ?”

Bùi Oanh gật đầu:

“Có thể. Phương pháp tìm bộ quy trình, đến lúc đó xây thêm nhiều xưởng luyện cương, sản lượng sẽ tăng lên.”

Thời gian công đoạn nửa tháng một mẻ, lẽ còn thể rút ngắn xuống mười ngày. Thời gian rút ngắn vài ngày là thứ yếu, chủ yếu là tăng lượng xưởng luyện cương và thợ rèn, như sẽ dễ dàng nâng cao sản lượng thép.

Thấy nữ nhi cúi đầu con d.a.o ngắn trong tay, khóe miệng nhếch lên, Bùi Oanh khẽ nhíu mày, đột nhiên cảm giác suy nghĩ của con bé lúc ít nhất một nửa đặt ở Lạc Dương.

“Phụ , mẫu , về chuyện của nữ tử Lôi gia, nhi tử quyết định.” Hoắc Minh Tuấn bất chợt .

Bùi Oanh kinh ngạc, ngờ trong cuộc chủ động báo cáo tình hình.

Bên cạnh, Hoắc Đình Sơn ngẩng đầu khỏi bàn cờ:

“Thế nào?”

Hoắc Minh Tuấn đáp:

“Lôi nhị tiểu thư dung mạo xinh , tính tình hiền thục, nhi tử tình cảm với Lôi nhị tiểu thư.”

Hoắc Đình Sơn lập tức bật .

Bùi Oanh ánh mắt phức tạp:

“Liên hôn với Lôi gia tuy định, nhưng thật lòng mong trong phạm vi thể lựa chọn lớn nhất, con thể chọn yêu thích.”

Hoắc Minh Tuấn bỗng cúi sâu:

“Minh Tuấn cảm tạ mẫu quan tâm, tâm ý của mẫu , nhi tử sẽ ghi nhớ suốt đời. Lôi nhị tiểu thư tính tình trầm tĩnh, hợp ý với nhi tử, nhi tử thật lòng tình cảm với nàng, mong cùng nàng thành .”

Hoắc Đình Sơn :

“Được , ngươi thích là . Đã quyết định , thì những chuyện đó, ngươi tự xử lý .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/chuong-193.html.]

Việc cần tiếp theo chỉ là khéo léo thông báo lựa chọn của cho nữ tử Lôi gia, mà còn hỗ trợ đối phương chuẩn cho việc trở về.

Tuy rằng chọn Lôi nhị tiểu thư, nhưng cũng trực tiếp để nàng ở phủ Châu mục Lạc Dương. Lôi Kinh Tước và Lôi Vô Tư sẽ trở về Dự Châu , đó Lôi Kinh Tước mới xuất giá từ Dự Châu, gả xa đến U Châu.

Những quy trình cần thiết, yến tiệc hôn lễ đều thể thiếu. Nếu thiếu, chẳng khác nào sỉ nhục cả Hoắc gia và Lôi gia.

Sau khi hai rời , Bùi Oanh bắt đầu tính ngày.

Thao Dang

Hai tiểu bối rời , Bùi Oanh bắt đầu tính ngày.

Dự Châu cách Lạc Dương quá xa, nhưng từ đó đến U Châu cách ngàn dặm, từ định đến thành , ước chừng cũng mất một năm.

Nghĩ đến tuổi của Lôi Kinh Tước, Bùi Oanh khẽ gật đầu.

Cũng , đợi thêm một năm.

Thành sớm quá .

Việc luyện thép tạm thời khép , Bùi Oanh và Hoắc Đình Sơn đều nhàn rỗi. Thêm nữa, Hoắc Minh Tuấn chọn xong giữa hai cô nương Lôi gia, còn đích tỏ ý định ý trung nhân, nên hai ngày , phu thê họ ngoài dùng bữa nữa, mà ở nhà cùng đám tiểu bối.

Không Hoắc Minh Tuấn gì với đối phương, nhưng Bùi Oanh nhạy bén nhận khí giữa hai trẻ tuổi chút đổi.

Họ thiết hơn một chút.

Còn Lôi Vô Tư, tựa hồ hề gì.

Ngày hôm đó, bữa trưa, Lôi Kinh Tước về hai vị trưởng bối , cất lời từ biệt:

"Gia phụ hôm qua thư gửi tiểu nữ, rằng trong nhà việc, lệnh tiểu nữ và Vô Tư trở về. Được Hoắc U Châu và phu nhân quan tâm trong nửa tháng qua, tiểu nữ và Vô Tư cảm tạ hết lời."

Những mặt đều hiểu rõ, "gia trung hữu sự" đa phần chỉ là cái cớ. Mục đích chuyến đạt , họ cần thiết Lạc Dương nữa.

Phải trở về để chuẩn dâu.

Bùi Oanh sớm dự liệu ngày , vì thế khi hai tiểu thư họ Lôi rời , nàng sai mang theo hai xe lễ vật chuẩn từ để họ mang về.

Hoắc Minh Tuấn và Mạnh Linh Nhi đích tiễn hai tỷ Lôi gia ngoài.

Hai cỗ xe song song di chuyển con đường rộng lớn của Lạc Dương, bánh xe lăn qua những phiến đá xanh, trục xe phát tiếng lộc cộc đều đặn.

Khi rời khỏi phủ Châu mục, Lôi Vô Tư đột nhiên vén rèm xe lên, gọi:

"Lôi Kinh Tước."

Người trong xe đối diện tiếng cũng vén rèm.

Lôi Vô Tư hừ khẽ một tiếng:

"Mấy ngày nay, ngươi trông cũng giống hơn một chút, cứ giữ như thế . Sau đừng ủ dột nữa, thật khó chịu. Hoắc gia tuy tệ, nhưng gả đến tận U Châu, xa lắm đấy. Ta bên đó lạnh thấu xương, khi còn đông cứng tai . Vì , thua ngươi, mà là gả xa. Ta vẫn thích nam tử miền sông nước hơn."

Lôi Kinh Tước khẽ mỉm :

"Ta ."

Lôi Vô Tư , nàng nữa:

"Về , nếu Hoắc đại công tử dám bắt nạt ngươi, hãy thư về Dự Châu. Chúng ắt cách."

"Được!"

---

Không lâu khi hai tiểu thư Lôi gia rời , đoàn mai mối của U Châu cũng rời khỏi Lạc Dương, đến Dự Châu để báo tin lành.

Nếu phía nữ cũng ý với phía nam, hai bên sẽ trao đổi bát tự ghi ngày sinh tháng đẻ của tiểu thư và công tử. Như , bước đầu tiên trong nghi thức "xuất bát tự" thành, đó chờ nam gia nạp sính lễ.

Song của Hoắc Đình Sơn đều qua đời, nên khi cưới Bùi Oanh, việc chuẩn sính lễ đều do tự lo liệu. nay Hoắc Minh Tuấn thành , song đều còn tại, việc chuẩn sính lễ tự nhiên giao cho phụ mẫu đảm trách.

Công việc tiếp theo cần chính là lập danh sách sính lễ.

phủ Châu mục vốn là nơi Lý Khiếu Thiên sử dụng. Sau khi Tư Châu thất thế, Lạc Dương chiếm đóng, phủ Châu mục tu sửa đôi chút. Ví dụ như trong thư phòng, vốn chỉ một chiếc bàn dài, nay thêm một chiếc nữa, hai bàn đặt song song.

Loading...