Pháp y Chung ,  một chuyện chúng   hiểu nhầm, nạn nhân đầu tiên là bé trai!
 và Lão Từ càng sững sờ hơn.
Hình như chúng  cũng  từng  bất kỳ ai mô tả giới tính của t.h.i t.h.ể đó. Chúng    cái áo màu hồng và những từ ngữ như “ xâm hại” đánh lừa, nên mới vô thức cho rằng, nạn nhân là một bé gái.  hóa ,   xâm hại  là một bé trai!
Với sự giúp đỡ của pháp y Chung, cuối cùng,  và Lão Từ   thể xác định  danh tính của  bé Lý Tĩnh. Tám chín mươi phần trăm là  bé ăn xin  mất tích đó.
10
Sau khi trao đổi với pháp y Chung,  và Lão Từ một  nữa đến trại tạm giam để tìm Trương Hưng Nghĩa.
 đáng tiếc, dù chúng   khuyên nhủ thế nào, Trương Hưng Nghĩa vẫn ngây ngô.
Lúc thì "đùng đùng đùng, vèo vèo vèo." Lúc  "đánh đánh đánh, kéo kéo kéo." Tóm , chẳng  lời nào bình thường cả.
 bỗng nảy  một ý, kêu  mang giấy bút đến cho   vẽ.
Trương Hưng Nghĩa cũng  hợp tác, cầm bút vẽ lên giấy vài nét…
Trong  thời gian , chúng   tìm đến cha  .
Lời khai của Trương Chấn Thông vẫn tương tự như ,   thêm nội dung gì mới nhưng ông  cũng thừa nhận   thể xác định giới tính của t.h.i t.h.ể đó.
Lúc đó ông  chỉ  thấy phần  t.h.i t.h.ể be bét máu, ông  cũng chỉ dựa  quần áo mà đoán rằng  c.h.ế.t là một bé gái.
Vì  ông  mới nghĩ rằng con   phạm  tội ác tày trời.
Lão Từ   nữa xác nhận với ông , liệu hai cha con họ   là  thuận tay trái .
Trương Chấn Thông khẳng định  rõ ràng, cả hai đều  .
Lão Từ cũng tin.
Bởi vì bây giờ, chúng  nghi ngờ hung thủ g.i.ế.c La Hương Lan   là Trương Hưng Nghĩa. Thậm chí hung thủ g.i.ế.c Lý Tĩnh, cũng  thể   là  . 
Người thuận tay trái ư?
 bỗng nhớ  Tăng Quốc Hán trong nhóm ăn xin đó, khi gã đưa ảnh cho …  dùng tay trái.
Hơn nữa, gã cũng dùng ngón trỏ tay trái để chỉ Lý Tĩnh  bức ảnh.
Gã thuận tay trái, chắc chắn   là trùng hợp. Bởi vì Lý Tĩnh là  bé ăn xin  cùng Tăng Quốc Hán mà.
Sau khi kết thúc cuộc thẩm vấn Trương Chấn Thông,  lập tức  với Lão Từ về điểm nghi vấn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/di-den-tan-cung-bong-toi/chuong-7.html.]
Lão Từ liền bật dậy: " sẽ lập tức dẫn  đến trại ăn xin đó, nhanh chóng khống chế bọn chúng! Cô cứ    chuyện với thằng thiểu năng  ,   bắt  là !"
Nói xong ông   chạy mất.
  ông  đang vội nên  ngăn cản nhiều, đành một    chỗ Trương Hưng Nghĩa.
Khi đến đó,   cũng  vẽ xong vài bức.
Gọi là tranh vẽ thì  miễn cưỡng, gọi là vẽ nguệch ngoạc thì đúng hơn.
  thấy  vài bức vẽ nguệch ngoạc,  những khung cảnh kinh hoàng  phác họa bằng nét vẽ thô sơ. 
Một bức thì  một  đè lên một  khác.
Một bức khác thì  một  giơ cao hai tay,  tay còn cầm một hòn đá.
 chỉ  kẻ trong bức vẽ, hỏi Trương Hưng Nghĩa: "Người    là  ?"
Trương Hưng Nghĩa  lắc đầu  lẩm bẩm: "Không  ,   , đánh đánh đánh,  đánh đánh đánh..."
Cậu   vẽ bản , mà là một  thứ ba.
 lập tức hiểu : "Hắn dùng đá, đánh   đúng ?"
Vậy tiếng "kéo kéo kéo" mà   cứ nhấn mạnh  đó là gì?
 đành tiếp tục xem kỹ những bức vẽ nguệch ngoạc của  , phát hiện  đó  một bức  ban đầu cầm đá đó   gục  mặt đất.
Xem đến đây, tay   run rẩy.
 tiếp tục chỉ  bức vẽ, hỏi  : "Cậu  đánh ngã kẻ    đúng ? Cậu  cứu đứa bé đó đúng ?"
Trương Hưng Nghĩa "ừ ừ ừ" gật đầu như một thằng ngốc.
Không,   chính là một thằng ngốc.
Không      “kéo kéo kéo”, mà là  “cứu”. Hóa      là hung thủ, mà là    cứu .
Thế nên   mới vác t.h.i t.h.ể về nhà, vì    cha  giúp   cứu .
  gương mặt ngây thơ của Trương Hưng Nghĩa. Có lẽ từ đầu đến cuối,     đứa bé   c.h.ế.t .
Cậu  càng     rước  rắc rối lớn, ngay cả cha   cũng khó thoát khỏi cảnh lao tù.
  bất lực,  xót xa.