Dị Loại - Chương 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-25 15:53:37
Lượt xem: 209

1

một chị gái song sinh, ít .

Vì chị mắc chứng tự kỷ gì đó, khi chuyển trường năm cấp hai thì thường xuyên ru rú ở nhà.

Chị hầu như tiếp xúc với ai, kể cả .

Đôi khi chơi cùng chị nhưng chị luôn lộ vẻ mặt hoảng sợ.

càng gần chị càng sợ hãi. Chị sẽ suy sụp, sẽ lùi , sẽ lắc đầu gì, chỉ dùng tay từ chối cái ôm của .

Bố thấy động tĩnh chạy đến, sẽ lộ vẻ mặt đau buồn. Mẹ vội vàng an ủi chị còn bố thì đưa khỏi phòng. Tuổi thơ của chỉ xoay quanh ánh sáng và bóng tối.

Chúng chỉ cách một cánh cửa.

Ánh sáng ở trong cửa, tự do rơi khắp căn phòng, những lời ấm áp của nhẹ nhàng xoa dịu trái tim nhăn nhúm của chị hết đến khác.

Bóng tối ở ngoài cửa, bố lưng về phía ánh sáng, mặt , cái bóng đen ông đổ xuống bao trùm lấy .

Ông mở miệng, lời trách mắng và nguyền rủa chút nương tay giáng xuống .

cũng tủi , cũng khó chịu. chỉ tìm chị gái cùng chơi đùa. Tại chị gái để ý đến , tại bố luôn mắng .

Tại và chị gái trông giống mà chị luôn đối xử dịu dàng.

Chị dựa cái gì mà vô tư nhận tất cả tình yêu thương.

Bố luôn bảo chăm sóc chị gái nhiều hơn. Lời dặn dò của họ đong đầy nước mắt, nhưng rơi vì .

rũ mắt xuống, bắt chước dáng vẻ của chị một lời.

Bố ơi, hai xem, con cũng trở nên giống chị . Hai thể dành cho con một chút ánh mắt ?

họ đưa tay , lóc đ.á.n.h : "Con thấy ! Nghe thấy !"

ngước mắt lên, trợn mắt họ, nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền đập tan những cái đ.á.n.h của họ, cũng đập tan những kỳ vọng đang trôi nổi trong lòng.

bỏ chạy, họ vẫn còn gào lên ở phía : "Con bé , con hiểu !"

Tất nhiên, bao giờ hiểu rõ ràng đến thế .

Tại dùng cách hành hạ , thờ ơ với để đối xử với chị ?

Chị gái chuyện, thích rúc góc, đó là vấn đề của chị . Chị bệnh tâm thần thì nên bệnh viện tâm thần.

Bố nghĩ gì mà để chị sống cùng một nhà với ! Họ sợ chị lây bệnh cho ? Hay là, cho dù trở nên bệnh tật như chị , họ cũng quan tâm?

, trong mắt họ chỉ chị gái. Họ càng như , càng cảm thấy chị nên sống đời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/di-loai/chuong-1.html.]

Cái gì mà tự kỷ, cái gì mà trầm cảm.

Những thứ là bệnh gì? Chẳng chỉ là chuyện thôi ? Giả vờ cái gì?

Chúng là chị em song sinh, từ nhỏ đến lớn đều học cùng trường, ăn uống dùng đồ giống . Sao ?

Chị chỉ là bộ tịch. Chị hèn hạ, ích kỷ, chị cố ý cướp tất cả tình yêu thương của bố . Chị điệu đà, chị bệnh. Chị chỉ thu hút sự chú ý.

ghét chị . Chị xứng đáng an ủi và quan tâm. Những chuyện chị gặp đáng là gì chứ?

càng nghĩ càng tức giận. Họ càng đối xử với chị , càng đối xử tệ với chị .

Không thể chỉ buồn, chị cũng chịu giày vò cùng .

Bố , luôn lúc vắng nhà.

cứ thế sáp gần chị ngừng chuyện với chị .

Chị thích vẽ, để ý đến , liền xé nát bức tranh của chị , ném tất cả bút sáp màu của chị ngoài cửa sổ.

Chị chạy sang phòng khác, liền đập cửa thình thịch, chị sẽ dùng giọng yếu ớt, khàn khàn cầu xin .

Chị : "Xin em, ... Chị ở một ..."

dùng chìa khóa cào lên cửa tạo tiếng ồn chói tai, bắt chước dáng vẻ bố giận dữ với mà gào lên với chị : "Chị gái đều thể chơi với em gái, tại chị ! Chị giả vờ câm cái gì! Chị đây!"

Nắm đ.ấ.m đập cửa, phát tiếng động lớn kinh hãi. Không lâu , tay đỏ bừng.

nâng giọng cao hơn: "Tại mở cửa, tay đau hết ! Đều tại chị!"

Cuối cùng, chị chầm chậm di chuyển đến bên cửa, nhẹ nhàng mở .

Sau đó, chị suy sụp co ro góc tường, tự ôm lấy .

Chị chạy trốn nữa, cũng khóa cửa nữa, cứ ngây chằm chằm một đất nhỏ vòng tay ôm lấy.

đối xử với chị thế nào, chị vẫn ngây ngốc. Thật nhàm chán, vô vị.

ép chị thẳng mắt : "Này, chị còn giả vờ cái gì nữa? Bố , cũng thầy cô và bạn bè xem chị diễn. sẽ an ủi chị , chị mau trở bình thường ."

Mắt chị từ từ đỏ hoe, lắp bắp : "Bạn, bạn học cũng sẽ an ủi chị. Họ... cũng giống em."

Một ngọn lửa giận vô cớ bốc thẳng lên não : " gì chị ? Chị trách ? Bạn học đối xử với chị ? Họ thường vây quanh chị, với chị ? Họ sẽ bàn tán về chị, lấy chuyện của chị chia sẻ. Họ đối xử với chị bao! Chị đừng gây chuyện vô cớ ? là rảnh rỗi sinh nông nổi!"

Biểu cảm của chị chợt chút méo mó, chị nhỏ giọng đau.

chị như , càng tức giận hơn. Lại giả vờ đáng thương cho ai xem?

mắc lừa , càng dùng sức hơn. Chị chớp mắt một cái, nước mắt liền rơi xuống.

 

Loading...