Dị Loại - Chương 2

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-25 15:54:11
Lượt xem: 199

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn chị mất hết sự ngụy tạo, biểu cảm như thể xoắn thành một sợi dây thừng, hài lòng mỉm lạnh mặt cảnh cáo chị : "Nếu dám với bố , chị sẽ c.h.ế.t chắc!"

Chị run rẩy giơ tay lên, cẩn thận lau nước mắt bằng ống tay áo, sợ hãi lấy lòng hứa với : "Không, ... ..."

Thấy , chẳng chị ? và chị sâu mắt , chị run rẩy kiểm soát .

thấy hình ảnh phản chiếu của mờ ảo trong đôi mắt đen láy của chị .

chua chát thở dài: "Thật ghen tị với chị, thể trở thành như . Ai cũng nhường nhịn chị, chị đắc ý lắm nhỉ?"

Chị ngây , hình như hiểu đang gì. buông tay, quán tính khiến chị đập tường.

đầu thêm một nào, trực tiếp ngoài đóng sầm cửa . Chị thích ở một thì cứ ở . Ai thèm chị em với chị chứ.

Buổi tối khi bố về, việc đầu tiên quả nhiên là tìm chị .

lạnh lùng họ ôm chị lòng, hỏi han đủ điều: "Hôm nay con cảm thấy thế nào? Có đỡ hơn chút nào ? Có chuyện với bác sĩ Đường nữa ?"

Chị theo bản năng về phía , rụt rè một chút. Chị gật đầu, lắc đầu.

Bố dậy, che khuất tầm của chị , trầm giọng chất vấn : "Con chị con bằng ánh mắt đó là ! Con gì!"

rũ mắt xuống: "Con ..."

Chị giơ tay kéo ống tay áo của bố, khẽ khàng thì thầm: "Không, . Em gái, ."

Tất nhiên . Không , chị thể mở miệng chuyện?

Đáng tiếc là bố sẽ bao giờ đây là công lao của .

2.

Lúc đó còn nhỏ, nặng nhẹ.

Bố nhanh phát hiện sự bất thường của chị . Dù quỳ xuống lóc, với họ rằng thật sự chỉ tìm chị gái chơi cùng.

Họ vẫn mặt mày xanh mét, mắng c.h.ử.i đ.á.n.h , , cuối cùng còn nhét trường cấp ba quản lý kiểu quân đội ở nội trú.

Họ , coi chị nhà, thì đừng về nhà nữa.

thật sự hiểu, rõ ràng là họ coi nhà, dựa mặt mũi trách móc .

Tuy nhiên khoan dung hơn họ, cũng thông cảm hơn. Dù họ đối xử với như , vẫn cảm ơn họ.

Nếu họ đuổi ngoài, thể gặp , trai sống ở tòa nhà bên cạnh.

Ngay từ cái đầu tiên, nụ của thu hút. Anh trông thật sạch sẽ, thuần khiết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/di-loai/chuong-2.html.]

Một buổi tối nọ, trằn trọc ngủ , thấy một tiếng mèo kêu t.h.ả.m thiết từ bức tường phía .

Bạn cùng phòng trở , lầm bầm phàn nàn: "Con mèo c.h.ế.t tiệt động d.ụ.c , kêu suốt ngày, mà ngủ chứ?"

, kêu suốt ngày chứ? Nó cần nghỉ ngơi ?

Như ma xui quỷ khiến, mò mẫm xuống giường, khom lưng khỏi tòa nhà, nó im miệng.

Lần thấy nó chui từ bụi cây, chân bên trái còn thương. Bị thương mà còn tâm trạng động d.ụ.c ?

Quả nhiên, động vật vẫn là động vật, trong đầu chỉ mấy chuyện đó.

Loài vật hèn hạ, ấu trĩ, khai trí, sống đời chỉ mua vui, khiến chán ghét. Một sinh vật như , cần thiết tồn tại đời ?

theo tiếng kêu dần yếu ớt sâu bóng tối, mờ mịt thấy một bóng đen, hai bóng đen.

Không chỉ mèo, mà còn . Thiếu niên với nụ trong trẻo, rạng rỡ, giờ đây đeo khẩu trang và đội mũ, mặc một bộ đồ đen đang xổm bãi cỏ.

Anh dùng một khúc gỗ nhặt đó, liên tục đập mạnh xuống.

Con mèo kêu thét t.h.ả.m thiết, nhưng vì hai chân đều thương nên thể cử động. Nó thấy , tiếng kêu meo meo cao hơn một chút hình như đang cầu cứu.

Chàng trai nhận điều bất thường, cảnh giác xoay đầu theo ánh mắt của con mèo, lập tức đối diện với đôi mắt của .

Trong mắt ngay lập tức xuất hiện sự kinh hoàng. Anh cố tình trốn ở góc sâu chính là để khác dễ dàng phát hiện.

Và lúc đang mặt , trốn.

Trước khi dậy, mỉm với , : "Cảm ơn bạn. Cảm ơn bạn, giúp điều . Con súc sinh , cũng giống như chị đáng ghét của đều thích bày bộ dạng đáng thương. Chúng xứng đáng đối xử .”

Mắt chợt mở to, sự im lặng xen lẫn trong gió đêm, ánh trăng từ từ di chuyển đến khuôn mặt .

Anh tỉnh táo , ném mạnh khúc gỗ , nhân lúc né tránh liền bỏ chạy.

, sợ nhận là ai, kể cho thầy cô và bạn học, thế thì sẽ tiêu đời.

Anh sẽ chỉ trích, khinh thường. 

? Anh sẽ đối xử như ư?

, cũng sẽ kể cho ai gì.

Lần đầu tiên thấy , để tâm đến . Còn , lập tức nhận chính là tìm. Giờ đây, mượn ánh trăng dịu dàng mờ ảo, chắc chắn khắc sâu khuôn mặt trong tâm trí chứ?

Cuối cùng, trong mắt cũng nhỉ? chuyển ánh mắt sang con mèo con đang thoi thóp.

Nó khẽ rên rỉ. Đôi mắt màu xanh lam trong veo thật , còn lấp lánh ánh sáng.

 

Loading...