Giọng điệu của giáo viên trở nên nặng nề.
“Em ở trường ảnh hưởng quá tệ! Vẫn là về nhà .”
Trên đường về nhà,   ngừng thất thần. Mẹ nắm tay        , ở nhà nghỉ ngơi cũng .
Thật sự  ?  ở nhà thật sự  ?
  nhịn  suy nghĩ  nghĩ . Rất nhiều ,  nhiều  đều    . Có   thật sự  tệ,  kém cỏi. Nên   đều khinh thường , đều  lộ  vẻ khinh bỉ đối với .
Nhất định là do   .  quá kém.   tăng thêm gánh nặng cho bố ,  là gánh nặng của họ.
Họ vốn  thể dễ dàng vứt bỏ , nhưng họ vẫn chọn ở bên . Họ yêu , nhưng    xứng với tình yêu .
Nếu  thể  một phiên bản  hơn của chính  thì   mấy. Giỏi giang hơn , tàn nhẫn hơn . Vừa  thể giảm bớt gánh nặng cho bố ,    thể tùy ý trả thù kẻ ác.
Thế là,  trở thành chị gái,  thêm em gái và  bệnh viện.
 tại , trong thế giới đó, một phiên bản  hơn của chính     yêu thích? Quan trọng nhất là, tại    tỉnh dậy? Tại    cảm nhận thế giới thực một  nữa? Tại  ở  cũng  thể thoát ? Tại    nhớ ?
Bố  yêu .
   luôn chìm đắm trong nỗi đau của chính .  sợ thế giới bên ngoài, sợ  khác, cũng sợ  thấy đôi mắt đẫm lệ của bố .
 cảm thấy   với họ. Giá như họ   đứa con như  thì   mấy. Không  họ,  lẽ  sẽ sống  hơn ?
   giải thoát. 
 ở đây trong phòng bệnh,   thể  .
10.
Sau khi lấy  ý thức,  vẫn  yên lặng thẫn thờ như thường lệ.
 đang chờ đợi thời gian bố  đến thăm .
Họ sẽ đến chứ. Họ…  đến ?
Họ  đến.
Dù   thấy vô   nhưng khi  thấy , vẫn  một khao khát bật . Bố , thật sự  yêu . Họ  bao giờ từ bỏ .  gọi họ qua cửa kính.
Quá lâu   chuyện, cổ họng đau rát. Nỗi đau  thể lây lan bởi vì họ cũng  .
 ,   về nhà. Họ    đập  cửa kính, ,  thì chúng  về nhà thôi.
  họ  quá nhiều khó khăn. 
   , vì một câu  về nhà của , họ sẽ  vất vả nhọc lòng đến mức nào. Họ  chạy vạy khắp nơi, nài nỉ bác sĩ đảm bảo hết   đến  khác.. mới  đặc cách về nhà một thời gian, nhưng  tái khám định kỳ.
Bố  ôm chặt lấy vai , suốt đường  đều  chuyện với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/di-loai/chuong-9.html.]
  d.a.o động .  thật sự vô dụng. Dù  gì, nghĩ gì, cũng  thể kiên định. Rõ ràng  quyết định   gánh nặng bố  nữa, nhưng vì tình yêu kiên định của họ   ở .
Suy nghĩ của  thực sự đúng đắn ? Liệu  sống   hơn cho bố  ?
Có lẽ,  sống  ý nghĩa.  sắp thuyết phục  chính  . Nếu   gặp dì hàng xóm ở cổng khu dân cư.
Dì  bĩu môi, đ.á.n.h giá  từ đầu đến chân một lượt,  nở một nụ  nhạt đầy châm biếm với bố  , giọng  cũng kỳ lạ: “Ấy chà, hai vợ chồng  tính sinh thêm đứa nữa ?”
Câu   như miếng thịt sống ném  bầy thú đói, tất cả những ông bà hàng xóm hóng chuyện xung quanh đều  mặt  .
Trên mặt họ, tất cả đều là nụ  giống .
Mưa đột ngột đổ xuống. Mọi  tản  tìm chỗ trú. Hạt mưa rơi  vũng nước, nước b.ắ.n lên  tan chảy.
Họ lác đác bàn tán, những lời  đó cũng theo hạt mưa, thấm sâu  từng tế bào của : “Sinh  đứa con như , đúng là xui xẻo mà!”
   thể cử động  nữa, cả  cứng đờ. Là bố   cõng   nhà.
Buổi tối,  nghĩ về bóng lưng bận rộn của họ mà  tài nào ngủ .
Ban đêm,  trở nên cực kỳ nhạy cảm với  tiếng động.   thấy những tiếng sột soạt  nhỏ. Bố  vẫn  ngủ ?
 rón rén xuống giường mở cửa. Phòng vệ sinh sáng lên ánh đèn mờ.
Họ bật đèn ngủ nhỏ,  đóng cửa.
 khom lưng, từ từ tiến  gần,  đó, trợn tròn mắt.
Họ    trống nhỏ trong phòng vệ sinh, ôm chặt lấy , nghiến răng ken két,  mà  dám phát  tiếng động nào.
 co rụt  phòng  như  điện giật.
Những ông bà hàng xóm  đúng.
 thực sự  thừa thãi. Sự tồn tại của  chỉ  liên lụy đến hạnh phúc của họ. Nếu   , họ sinh một đứa khác,  lẽ sẽ  hơn.
Suốt mấy ngày liền,  cố tình tỏ   vẫn khỏe mạnh và vui vẻ. Để  ,   xin nghỉ phép ở nhà chăm sóc , yên tâm.  lừa bà rằng    ,   thông suốt ,  sẽ sống thật ,   gia đình chúng  sẽ sống vui vẻ.
Bà ôm lấy  nghẹn ngào : “Được! Gia đình chúng  sẽ sống thật !”
 nghĩ bụng, , chúng  đều sẽ  hơn. Cuối cùng, bà cũng yên tâm. Bà quyết định  ngoài mua mấy món ngon, tối nay ăn một bữa thịnh soạn.
   ban công  bóng  xa dần. Sau đó,  chút do dự mở cửa nhà, chạy vội lên tầng thượng.
“Em gái nhỏ? Em  ?”
Tòa nhà của chúng   ba căn hộ cho thuê mỗi tầng. Người gọi   là chị hàng xóm ở căn giữa. Chị   thích tiếp xúc với  khác trong đời thực, thường ở một ,  hiếm khi  ngoài.
 chị    năng nổ trong nhóm trò chuyện của cư dân, online thì ai cũng  thể  vài câu với chị .
Chị … chắc hẳn cũng  chuyện của .  ánh mắt chị    chỉ  sự trong trẻo và lo lắng.