Kính mời quý độc giả tiếp tục theo dõi diễn biến tiếp theo của chương truyện!
“Phu nhân, ngày đại hôn của đôi , Tuyên Võ hầu cũng đến dự tiệc mừng, hôm say khướt.”
Tạ Cảnh Ngọc chậm rãi tới gần Vân Sơ.
“Chính tự đỡ Tuyên Võ hầu đến sương phòng nghỉ ngơi, khi cứ luôn mê man. Ta cẩn thận lắng , mới nhận đang gọi hai tiếng ‘Vân Sơ’, từ đó mới Tuyên Võ hầu đối với phu nhân sâu nặng tình ý.”
“Sau khi thành , vẫn luôn ngấm ngầm gây khó dễ cho . May mắn nhờ Vân gia che chở, mới dám công khai phiền. Mãi đến khi Duy ca nhi lỡ đả thương Thế tử Tuyên Võ hầu, mới tìm cớ đường đường chính chính để màng tất cả mà giáng họa xuống đầu ... Lại thêm việc nạp Hạ thị di nương, Vân gia cũng chẳng còn bảo hộ nữa. Ta , chuyện là do tự tự chịu... Lúc , từng bước quan trường của vô cùng gian nan, thế nên thể mang theo phu nhân thỉnh tội.”
“ xin thề với trời đất, tuyệt đối bỏ t.h.u.ố.c ! Trên đời , gì nam nhân nào tự đội nón xanh lên đầu , ít nhất là hạng đó!” Tạ Cảnh Ngọc giữ chặt bả vai Vân Sơ: “Phu nhân, kẻ vốn thèm khát nàng, chẳng thấy phu thê chúng hòa thuận nên mới châm ngòi ly gián. Nàng đừng tin lời , dù chỉ một chữ cũng đừng tin.”
Vân Sơ thẳng mắt .
Đôi mắt ngập tràn vẻ chân thành, cách ngụy trang quả thực tinh xảo. Khó trách kiếp nàng sống đến hơn ba mươi tuổi mới phát hiện bộ mặt thật sự của .
Nàng xác định sẽ hỏi thứ gì từ miệng , ngoài việc giảo biện, còn gì chứ?
Những chuyện nàng , chỉ thể tự điều tra mới rõ.
Nàng trưng vẻ kinh ngạc mặt: “Tuyên Võ hầu cùng phu nhân của phu thê tình sâu, hậu trạch hề thêm nữ nhân nào khác, thể si mê ? Phu quân nhất định hiểu lầm .”
“Hậu trạch nạp đồng nghĩa với việc thật lòng với thê tử.” Tạ Cảnh Ngọc mở miệng: “Tuy hậu viện Tạ gia mấy vị di nương, nhưng trong thâm tâm , phu nhân vẫn luôn giữ vị trí đầu tiên.”
Hắn bỗng nhiên ôm lấy Vân Sơ.
“Phu nhân, khi đại hôn tới phòng nàng, là với nàng, hôm nay sẽ bồi thường cho nàng.”
Hắn vội vàng ôm chầm lấy nàng, đưa nàng đến bên giường. Hắn chỉ xác nhận rốt cuộc nàng thật sự vụng trộm chuyện đó với Tuyên Võ hầu .
Trong thời gian , Vân Sơ vẫn luôn theo Thu Đồng học võ, lẽ nàng địch Tạ Cảnh Ngọc nhưng khi học võ, thể chẳng những khá hơn mà sức lực cũng lớn hơn nhiều. Nàng nhấc chân đá một cái, Tạ Cảnh Ngọc mất kiểm soát lui về phía , cũng may ở đằng là một chiếc ghế dựa nên mới ngã xuống đất.
“Phu quân, dặn dò ngươi , trong lúc điều trị thể phép ngủ chung phòng!”
Vân Sơ lạnh giọng nhắc nhở.
Tạ Cảnh Ngọc c.ắ.n chặt môi.
Phạm Khắc Hiếu
Nàng kháng cự mãnh liệt như , là vì điều trị thể, là sợ phát hiện manh mối gì chăng...
“Phu quân, chiều nay ghé qua chùa Khánh An ngoài thành một chuyến.” Vân Sơ chậm rãi chuyển đề tài: “Ta tìm đại sư siêu độ cho hai hài tử. Hình như nhục của bọn nhỏ... chút khúc mắc.”
Tạ Cảnh Ngọc lập tức giũ bỏ thần sắc , cấp thiết hỏi rõ: “Có khúc mắc gì?”
“Đại sư bảo, khi hài tử chuyển thế đầu thai, linh hồn sẽ về cố cư của ở kiếp . cho dù đại sư dùng phép dẫn độ thế nào nữa, cũng chẳng thấy bóng dáng hai đứa nhỏ trở về Tạ gia.” Vân Sơ thẳng Tạ Cảnh Ngọc: “Phu quân, thử đoán xem vì lẽ gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-126.html.]
Da đầu Tạ Cảnh Ngọc đột nhiên tê dại.
Hắn vẫn luôn cảm thấy chuyện pháp sư siêu độ, quỷ hồn đầu thai đều là những lời thế nhân bịa đặt.
giờ đây, dám nghĩ như nữa.
Khó trách hương khói chùa Khánh An thịnh vượng đến thế, hóa là đại sư sở hữu bản lĩnh chân thật.
“Có thể là về bổn gia Tạ gia.” Tạ Cảnh Ngọc vắt óc tìm kiếm lý do: “Có lẽ bọn nhỏ về nhà cũ của Tạ gia ở Ký Châu chăng?”
Vân Sơ gật đầu: “Hẳn là như .”
“Sắc trời còn sớm, phu nhân nghỉ ngơi sớm , còn việc bận.”
Tạ Cảnh Ngọc phắt dậy, kéo cửa bước ngoài. Dáng vẻ hấp tấp đó, thế nào cũng thấy rõ là đang chạy trốn.
Vân Sơ vô lực ngã xuống ghế.
Bây giờ nàng tin lời Tuyên Võ hầu là sự thật, hai t.h.i t.h.ể tuyệt đối hài tử của nàng!
Nếu thì tại Tạ Cảnh Ngọc lộ vẻ mặt như thế.
Nếu thì Tạ Cảnh Ngọc thể hấp tấp rời như .
Trùng sinh một kiếp, vẫn Tạ Cảnh Ngọc xoay vần trong lòng bàn tay. Chẳng là kẻ ngu xuẩn bậc nhất đời !
Nàng càng tại Tạ Cảnh Ngọc cứ luôn lừa gạt nàng chuyện của hai đứa nhỏ, đó cũng là cốt nhục của , tại thể như !
“Thính Sương!” Vân Sơ mở miệng : “Đi tra thử động tĩnh của từng Tạ gia hôm ép hỏi nơi chôn cất t.h.i t.h.ể của hài tử!”
Thính Sương gật đầu: “Vâng, phu nhân!”
Nàng thể để lộ chuyện nên chỉ sai bảo nha cận bí mật dò la.
Đêm nay, Vân Sơ nghĩ rằng bản sẽ mơ thấy hai đứa nhỏ nhưng như , lúc mở mắt , sắc trời vẫn còn tối đen.
Nàng mặc xiêm y luyện võ, theo Thu Đồng sân luyện võ nửa canh giờ. Đến lúc , trời mới dần sáng rõ.
Luyện võ xong, nàng tắm gội rửa mặt. Lúc nàng bước thì những đến thỉnh an cũng mặt đầy đủ.
Nàng giương mắt về phía Tạ Phinh đang bên cạnh. So với mấy ngày đây, sự dạy dỗ của Phó ma ma, Tạ Phinh tiến bộ nhiều.
Cùng là nhưng tư thế của Tạ Phinh hôm nay khiến nàng tốn tâm tư dạy dỗ, cũng xem như mang chút khí vị và quy củ.