Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 145
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:19:35
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:19:35
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Nàng về phía tiếng gọi, thấy Sở Hoằng Du trong bộ xiêm y gấm trắng đang bình bịch chạy đến bên cạnh, liền chui thẳng lòng nàng.
“Mẫu ! Mẫu !” Đôi mắt tiểu gia hỏa sáng lấp lánh như trời: “Chúng quả là duyên, ngờ gặp ở nơi !”
Vân Sơ xoa đầu , khẽ mở lời: “Du ca nhi, mẫu của con, từ nay về chớ gọi như thế nữa.”
Ban đầu, đây chỉ là bí mật giữa hai bọn họ, nhưng đến Ân gia Ân gia , Bình Tây Vương cũng , giờ đây tất cả tùy tùng theo tiểu gia hỏa cũng thấy, bí mật còn là bí mật, sẽ càng ngày càng nhiều tới.
Sau đó sẽ vô lời đồn đãi nhảm nhí cùng hệ lụy ập tới.
Phạm Khắc Hiếu
Không cần thiết chọc mớ phiền toái đáng .
Sở Hoằng Du ngây , đó ngoan ngoãn thẳng, trề môi : “Vân di, vẫn còn giận chuyện ?”
“Con con sai , con nên vu oan cho Đàm tiểu thư, nên dối, nên tức giận chạy trốn, càng nên cố ý đẩy Vân di.” Tiểu gia hỏa thật cẩn thận duỗi tay lay lay tay áo của Vân Sơ: “Vân di, Phụ vương , chỉ cần con sách tinh thông, sẽ tha thứ cho con. Mấy hôm nay con vẫn luôn cần mẫn học tập. Con Bách Gia Tính cho nhé, Triệu Tiền Tôn Lý, Chu...”
Hắn liền một mạch, đắc ý : “Vì con học thuộc nhanh nhạy, Phụ vương cho phép con ngoài du ngoạn. Người còn , chỉ cần con tiếp tục nỗ lực thì mỗi tháng sẽ ba ngày rời khỏi phủ, cần lén lút trốn nữa.”
Vân Sơ thấy bên cạnh chỉ A Mao tùy hộ vệ, liền tiểu tử phép khỏi phủ.
Nàng lâu gặp tiểu gia hỏa , giữa lúc lòng đang nặng trĩu ưu tư, tiểu tử cứ như một ánh dương rọi tim nàng, giúp nàng tạm quên những chuyện thương tâm, thể nở nụ nhẹ nhõm.
Nàng nắm tay tiểu gia hỏa hỏi: “Trường Sinh , gần đây con bé thế nào?”
“Phụ vương mang một con tiểu miêu về cho Trường Sinh.” Tiểu gia hỏa dẩu môi : “Trường Sinh thích tiểu miêu nhất, nhưng một khi đụng thì sẽ phát bệnh sởi, chỉ thể từ xa, nhưng chỉ cần thôi là cũng đủ vui . Lúc Trường Sinh chỉ thích ở trong phòng, chịu ngoài, từ lúc tiểu miêu, thường xuyên khỏi phòng chạy đến tiểu viện ngắm nó...”
Gương mặt Vân Sơ tràn ngập ý .
Nàng nắm tay tiểu gia hỏa dạo phố một vòng, mua về cả một rương đầy ắp món đồ chơi: “Nửa là của Trường Sinh, nửa còn là của con, còn mấy thứ dành cho tiểu miêu.”
“Đa tạ nương... Đa tạ Vân di!” Sở Hoằng Du híp cả mắt : “Chúng hẹn bảy ngày gặp , con sẽ đưa cả Trường Sinh cùng nữa.”
Hắn vươn ngón tay, ngoéo tay với Vân Sơ.
Vân Sơ cong lưng, vươn ngón út móc ngón tay của tiểu gia hỏa.
“Ngoéo tay, trăm năm đổi...”
Lời còn dứt, bên tai truyền tới tiếng huyên náo vang trời, đám đông xôn xao, kèm theo tiếng ngựa hí rền rĩ.
Nàng ngẩng đầu lên, thì là một đoàn chục hắc y nhân đang cưỡi ngựa xông khu phố xá sầm uất. Tốc độ ngựa phi như bay, ít sạp hàng hất đổ, còn dân chúng vó ngựa đá ngã xuống đất, cả cung đường chợt trở nên hỗn loạn vô độ.
“Bảo hộ Tiểu Thế tử!” Hộ vệ A Mao đột ngột quát lớn, tùy tùng của Sở Hoằng Du lập tức ào ạt xông lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-145.html.]
Thu Đồng và Vu Khoa theo Vân Sơ cũng nhanh chóng . Cả hai đều võ công, lập tức chắn Vân Sơ. Một đám vây quanh Vân Sơ và Sở Hoằng Du, dần dần dạt sang một cửa hàng ven đường.
Vốn tưởng rằng chỉ cần tránh xa đoàn ngựa là thể an , nào ngờ, những con chiến mã đang phi nước đại đó bỗng nhiên dừng phắt ngay mặt bọn họ.
Bọn chúng lưng ngựa lập tức rút trường đao đeo bên hông, vung tay c.h.é.m mạnh xuống. Hai hộ vệ theo Sở Hoằng Du lập tức phun m.á.u tươi, ngã rạp xuống đất.
Ngay đó, hai tên hắc y nhân nhảy phắt xuống ngựa, thẳng thừng tiến về phía Sở Hoằng Du.
Vân Sơ ý thức , đám chính là vì tiểu gia hỏa mà tới.
Nàng cúi bế hài tử lên, co chân chạy thục mạng.
Thu Đồng cùng Vu Khoa che chở hai đào tẩu.
A Mao dẫn theo tùy tùng của Bình Tây Vương phủ sức ngăn cản đám hắc y nhân .
Thính Sương am hiểu võ thuật, sợ vướng chân vướng tay, lập tức xoay chạy vội về Bình Tây Vương phủ. Nàng nhanh chóng bẩm báo tin dữ.
Vân Sơ vốn sinh và lớn lên ở kinh thành, vô cùng quen thuộc với từng ngóc ngách nơi . Nàng , chỉ cần tiến về phía một chút, qua ngã rẽ là sẽ đến nha môn Đại Lý Tự. Đại Lý Tự là nơi chuyên xét xử án, nhiều nha dịch đang đóng giữ, chỉ cần đến đó, tính mạng sẽ bảo .
Nào ngờ, nàng còn kịp chạy tới ngã rẽ, phía vang lên tiếng vó ngựa dồn dập.
“Phu nhân, chạy mau!”
Thu Đồng hét lớn một tiếng, lập tức xoay lao tới.
Vu Khoa vốn định tiếp tục che chở Vân Sơ và Tiểu Thế tử, nhưng đầu thấy bả vai Thu Đồng một đao c.h.é.m trúng.
Đối phương chễm chệ lưng ngựa, từ cao xuống. Lại thêm ưu thế về lượng, một nữ tử như Thu Đồng căn bản thể đối địch. Hắn lập tức nhảy vọt lên, vung đao c.h.é.m thẳng lưng tên nam tử ngựa. Tên hắc y nhân kêu t.h.ả.m một tiếng ngã nhào xuống đất.
Hai liên thủ, lúc mới miễn cưỡng thể đ.á.n.h ngang ngửa với đám hắc y nhân.
Vân Sơ ôm hài tử chạy thục mạng, đến khúc quẹo, thấy tiếng vó ngựa.
Nàng thầm nhốt: "Xong !", phía cũng mai phục.
Nàng xoay , thấy phía cũng một đám hắc y nhân khác, nàng rơi thế bao vây công kích cả lẫn .
Tuy nàng theo Thu Đồng học võ một thời gian, nhưng chỉ là gà mờ nhập môn, căn bản thể chống đỡ, hơn nữa tay nàng còn đang ôm hài tử.
“Tiểu Thế tử, nếu trách thì trách Phụ vương ngươi tàn nhẫn độc ác, chúng cũng chỉ là bức đến đường cùng!” Tên hắc y nhân lạnh giọng mở lời, dứt khoát hô lên: “Bắt lấy!”
Căn bản là cho Vân Sơ cơ hội phản kháng, cũng để nàng thời gian kéo dài chờ đợi cứu binh. Hắc y nhân dùng chuôi đao đập mạnh gáy, nàng lập tức hôn mê bất tỉnh.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.