Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 157
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:19:47
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Phinh khẩn trương nắm chặt ngón tay, cũng may nàng chờ quá lâu, Phó ma ma nhanh chóng bước đưa hai bọn họ trong.
“Bái kiến Đức phi nương nương, thỉnh an Đức phi nương nương.”
Vân Sơ khom hành lễ, chính là kiểu hành lễ tiêu chuẩn của hoàng thất.
“Tạ phu nhân chớ đa lễ, .” Đức phi tươi ban ghế.
Tạ Phinh dám , chỉ bên cạnh Vân Sơ, cụp mi rũ mắt, mắt mũi mũi tim, dáng vẻ thật bắt bẻ gì.
Vân Sơ cũng tự nhiên bày bộ dạng hào phóng, hề câu nệ.
Thuở xuất giá, nàng thường theo mẫu tham dự yến tiệc cung đình, ngay cả khi diện kiến Thánh thượng cũng thể tiến thoái thỏa đáng, huống hồ chi là các vị hậu phi.
“Tạ phu nhân quả hổ là nữ nhi của nhà tướng môn.” Đức phi : “Hôm nay gọi Tạ phu nhân tiến cung là vì một chuyện quan trọng thông báo.”
Vân Sơ nhẹ nhàng đặt tách xuống: “Xin nương nương cứ việc phân phó.”
“Hôn kỳ của Tạ tiểu thư cùng Tứ hoàng tử cận kề, bổn cung cũng vì thế mà chút khẩn trương.” Đức phi giả vờ thiết chuyện gia đình: “Lần Hoàng thượng nhắc đến, thấy phủ của lão Tứ hiu quạnh quá, nên bảo bổn cung chọn thêm một nữ tử gả An Tĩnh Vương phủ cùng ngày với Tạ tiểu thư, phong Trắc phi, cốt để hai nàng thể tương trợ lẫn .”
Sắc mặt Tạ Phinh tức khắc trắng bệch như tờ giấy.
Nàng tuyệt đối thể ngờ rằng bản tiến cung chỉ để những lời tàn nhẫn . Điều còn khó chấp nhận hơn vạn một cái tát tay ngay giữa chốn cung đình.
“Tạ tiểu thư, ngươi đây là thái độ gì?” Đức phi liếc nàng một cái, giọng lạnh: “Sao nào, ngươi ý kiến phản đối ư?”
“Thần nữ dám.” Tạ Phinh rũ thấp đầu, khéo léo che giấu cảm xúc mãnh liệt trong đáy mắt, cẩn thận lên tiếng: “Thần nữ chỉ tò mò vị tỷ là ai mà thôi.”
“Là Đại tiểu thư Thạch gia.” Đức phi khẽ: “Nàng lớn hơn ngươi hai tuổi, nhưng ngươi là Vương phi chính thức, dẫu cho tuổi tác nhỏ hơn, nàng vẫn cung kính gọi ngươi một tiếng tỷ tỷ.”
Lòng Tạ Phinh trầm xuống tận đáy vực.
Thạch gia vốn là vọng tộc Tam phẩm. Đại tiểu thư Thạch gia là đích nữ của Tiền phu nhân, tuy Kế mẫu yêu quý, nhưng dù vẫn mang phận đích trưởng nữ cao quý. Đích trưởng nữ nhà Tam phẩm Trắc phi, còn nàng, một nữ nhi ngoại thất sinh từ gia đình Ngũ phẩm, phong Chính phi... Hai cùng gả vương phủ trong cùng một ngày, Tạ Phinh quả thực dám tưởng tượng những sóng gió đang chờ đợi .
Nàng siết chặt lòng bàn tay đến mức móng tay đ.â.m da thịt, lòng thầm nghĩ một đường lời khác: “Thần nữ thể cùng Thạch tiểu thư hầu hạ Vương gia chính là vinh hạnh lớn lao.”
“Ngươi thức thời như là .” Đức phi bưng chén lên nhấp một ngụm: “Sau khi trở thành An Tĩnh Vương phi, là chủ mẫu giữ sự khoan dung độ lượng, tránh để bổn cung thấy những lời chê rằng ngươi là kẻ đố kỵ, ghen tuông.”
Tạ Phinh cúi đầu thật sâu: “Vâng, thần nữ xin khắc cốt ghi tâm lời dạy của nương nương.”
Vừa bước khỏi Trường Thanh Cung, Tạ Phinh còn kiềm chế nữa, nước mắt tuôn như mưa: “Mẫu , giờ đây? Con trong những tháng ngày sắp tới...” Không phu quân sủng ái, còn thêm một Trắc phi phận cao quý hơn , nàng thực sự hoang mang đối phó .
Phạm Khắc Hiếu
“Mau lau khô nước mắt . Kẻ khác thấy tưởng con cung Đức phi gây khó dễ, con còn nếm trải khổ đau lớn hơn thế nhiều.” Vân Sơ chậm rãi : “Thân phận của một Hoàng tử, thể chỉ duy nhất một Trắc phi. Đợi con chính thức cửa, Đức phi tất sẽ nhanh chóng sắp xếp thứ hai, chẳng lẽ con chỉ lóc mãi ? Hãy nhớ kỹ, con là Vương phi chính thức, phận định đoạt, ai thể bắt nạt chèn ép con.”
Tạ Phinh cố nuốt ngược nước mắt lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-157.html.]
[]
, nàng là Chính phi, phận ở An Tĩnh Vương phủ cũng tương đồng với Mẫu nàng tại Tạ gia. Mẫu tại Tạ gia bất cứ chuyện gì cũng một ai dám dị nghị. Chờ nàng gả vương phủ, Thạch tiểu thư đương nhiên cũng tuân theo lời nàng , còn gì đáng sợ nữa chứ?
Vân Sơ cùng Tạ Phinh tới cổng hoàng cung, liền cảm tạ và hậu thưởng cho tiểu thái giám đưa tiễn.
lúc , một cỗ xe ngựa chậm rãi dừng bên ngoài cổng cung.
Vân Sơ ngẩng đầu, liền nhận đó chính là Bình Tây Vương, Sở Dực.
Cổng cung điện hùng vĩ và rộng lớn khiến bóng hình con trở nên thật bé nhỏ.
Sở Dực vận triều phục màu tím đen uy nghiêm. Vừa xuống khỏi cỗ xe ngựa, ánh mắt bắt gặp bóng dáng nhỏ bé, kiều diễm của nàng.
Trong đầu chợt hiện lên hình ảnh đêm trong căn nhà gỗ của đám thổ phỉ: vết thương sâu hoắm đáng sợ, cùng với làn da trắng nõn như ngọc sứ ... Kể từ đêm đó, đây là đầu tiên gặp nàng.
Tuy nhiều đến Vân phủ, nhưng nào cũng chỉ trong thư phòng bàn chuyện với Vân Trạch, chỉ hai hài tử tự thăm nàng.
Mỗi từ Vân phủ trở về, Du ca nhi đều vô cùng phấn khích, cái miệng nhỏ cứ ríu rít ngừng, Trường Sinh cũng mỉm theo.
Hắn rõ bọn trẻ thật lòng yêu thích ở bên nữ nhân .
Vân Sơ chỉ chạm mặt Bình Tây Vương mà còn thấy một nam nhân khác cũng bước xuống xe ngựa: Nhị hoàng tử, Cung Hi Vương.
Nàng rũ mắt, dẫn Tạ Phinh tiến đến hành lễ.
“Thần phụ bái kiến Cung Hi Vương.”
“Thần phụ bái kiến Bình Tây Vương.”
Cung Hi Vương nở một nụ ôn hòa, : “Tạ phu nhân miễn lễ.”
Danh xưng “Tạ phu nhân” thốt từ miệng Cung Hi Vương khiến Sở Dực bỗng dấy lên một cảm giác khó chịu thể gọi tên, ngay cả cũng hiểu vì như .
“Nghe Tạ phu nhân gần đây mang bệnh.” Cung Hi Vương hỏi: “Không thể khỏe mạnh trở ?”
“Đa tạ Cung Hi Vương quan tâm, thần phụ hồi phục nhiều .” Vân Sơ bình thản đáp lời, nhưng ánh mắt sắc lạnh như băng tuyết.
Hoàng tử trong cung đông đúc vô kể, hiện giờ chỉ mới bốn vị sắc phong Vương vị. Chờ đợi những Hoàng tử còn trưởng thành, triều đình chắc chắn sẽ rơi cảnh hỗn loạn vì tranh giành ngôi vị.
Năm xưa, Vân gia vốn chỉ giữ , kiên quyết can dự chuyện đoạt đích. Nhị hoàng tử lợi dụng thế lực Vân gia, ba đ.á.n.h tiếng đều thất bại, nên mới mượn tay Tạ Thế An nhằm đẩy Vân gia khỏi triều đình...
Hiện tại, Tạ gia gọn trong lòng bàn tay nàng.
Song, báo thù Nhị hoàng tử là một chuyện cực kỳ khó khăn...
Hơn nữa, nếu nàng thực sự kéo Nhị hoàng tử xuống khỏi ngai vị, chắc chắn sẽ một Hoàng tử khác nhanh chóng tìm cách mượn sức mạnh của Vân gia.