Đích Mẫu Trở Về: Giáo Dưỡng Quý Tử, Trị Gia Tề Quốc - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:19:48
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Những chuyện phức tạp nàng còn rõ thì tạm thời khoan nghĩ tới. Phụ sắp hồi triều, đến lúc đó cẩn thận thương nghị với Phụ và Tổ phụ, chắc chắn thể tìm đối sách vẹn .

 

“Cung Hi Vương, Bình Tây Vương, thần phụ và tiểu nữ xin cáo lui .”

 

Vân Sơ thi lễ một nữa, đó cùng Tạ Phinh bước lên cỗ xe ngựa của Vân gia.

 

“Thật đáng tiếc.” Nhìn chiếc xe ngựa khuất dần nơi cổng hoàng cung, Cung Hi Vương khẽ lắc đầu, than thở: “Đích trưởng nữ Vân gia lẽ gả hoàng thất, cớ thành thê tử của hàn môn, Tam hoàng , xem, chẳng quá đáng tiếc ?”

 

Năm đó Phụ hoàng chọn vương phi cho , ý Vân gia, chẳng qua lúc Vân gia nữ nhi nào tuổi. Dù dòng bên , nhưng khinh thường.

 

Đương nhiên, vương phi hiện tại của là đích thứ nữ của Đại học sĩ, địa vị thua kém. Chỉ là, trong tay nắm giữ binh quyền, điều ít nhiều vẫn khiến chút tiếc nuối.

 

Sở Dực thản nhiên đáp: “Nhị hoàng chớ nên thốt lời , e rằng sẽ tổn hại danh dự của Tạ phu nhân.”

 

Cung Hi Vương ha hả: “Nếu một đôi nhi nữ, thật sự sẽ nghi ngờ là nam nhi đấy.”

 

Mỹ nhân nhất kinh thành lúc nãy, ngay cả một kẻ gần nữ sắc như cũng cảm thấy lòng khẽ gợn sóng. Ấy mà Tam của chẳng thèm đảo mắt lấy một cái.

 

Thảo nào Ân tần vẫn luôn lo lắng vì chuyện hôn sự của , một hứng thú với nữ nhân thì thích thành chứ.

 

Sở Dực cất bước .

 

Lúc Vân Sơ xuất hiện, thực sự dám thẳng nàng, sợ đường đột, sợ mạo phạm...

 

Hai tiến cung, trực tiếp đến Ngự Thư Phòng.

 

Chẳng qua Hoàng đế đang bận rộn. Công công thưa với hai vị Điện hạ: “Hoàng Thượng đang đàm đạo với Chu mỹ nhân trong nội điện, kính xin hai vị Điện hạ chờ đợi trong chốc lát.”

 

Sở Dực hề biểu lộ vẻ mặt khác thường nào.

 

Phạm Khắc Hiếu

Mỗi yết kiến, Phụ hoàng nếu ở cùng Chu mỹ nhân thì cũng là Lý tài tử... tóm là luôn ở bên hậu phi.

 

Đợi chừng một khắc, Chu mỹ nhân mới rời khỏi điện, lúc hai vị Vương gia mới theo công công tiến .

 

Hoàng đế long ỷ, phán: “Trẫm cho gọi hai con đến đây là việc cần cả hai cùng . Trụ Quốc Đại tướng quân đ.á.n.h lui quân địch, bảo vệ quốc thổ, bảo hộ bá tánh, xứng đáng là bậc công thần khai quốc. Vài ngày nữa, Đại tướng quân sẽ hồi kinh, hai con hãy Trẫm đích nghênh đón.”

 

Hai đồng thanh đáp: “Nhi thần lĩnh mệnh!”

 

Trụ Quốc Đại tướng quân là Hoàng đế tín nhiệm nhất, trong tay nắm giữ ba mươi vạn tinh binh. Cứ năm năm hồi triều một , Hoàng đế đều ban thưởng hậu hĩnh, thể là cả nước đồng lòng chúc mừng.

 

Cung Hi Vương và Bình Tây Vương đại diện Hoàng đế, cưỡi ngựa dẫn theo hơn mười triều thần ngoài thành nghênh đón Trụ Quốc Đại tướng quân Vân Tư Lân hồi kinh.

 

Vân Tư Lân cứ cách năm năm mới về kinh một , dẫn theo ba trăm binh, vượt qua nửa tháng đường cưỡi ngựa từ biên cương mới tới kinh thành.

 

Khi còn cách kinh thành chừng bảy tám mươi dặm, trông thấy hai vị Vương gia lâu gặp, Vân Tư Lân vội vàng xoay xuống ngựa, hành lễ: “Thần, bái kiến Cung Hi Vương, bái kiến Bình Tây Vương!”

 

“Đại tướng quân xin mau lên!” Cung Hi Vương nhanh hơn Sở Dực một bước, đỡ lấy Vân Tư Lân, khẩn thiết : “Tướng quân vì triều sinh tử, cùng Tam dám nhận lễ của ngài. Phụ hoàng và bách quan chuẩn rượu ngon, chỉ chờ Tướng quân nhập thành!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-mau-tro-ve-giao-duong-quy-tu-tri-gia-te-quoc/chuong-158.html.]

 

Vân Tư Lân chắp tay tạ lễ, giữ chặt dây cương, lên ngựa, dẫn đầu đoàn quân tiến về kinh thành.

 

Bách tính trong thành vô cùng hân hoan.

 

Từ trăm năm , Vân gia vì đất nước mà chống giặc ngoại xâm, bảo vệ từng tấc đất quê hương, che chở từng vị bách tính... Giờ đây, bách tính an cư lạc nghiệp, nhưng nhiều hùng Vân gia tử trận sa trường, vĩnh viễn thể về.

 

“Mau kìa, Trụ Quốc Đại tướng quân trở về!”

 

“Lần thấy Tướng quân là năm năm , năm năm trôi qua, Tướng quân vẫn thật oai hùng!”

 

“Ta cầu bùa hộ mệnh cho Tướng quân, hy vọng Tướng quân thể sống thọ đến chín mươi chín tuổi. Nếu Tướng quân còn, ai sẽ bảo vệ quốc gia đây?”

 

“Thế hệ của Vân gia chẳng còn vị tướng quân nào nữa!”

 

“Vân gia đời đời hi sinh chiến trường, chẳng lẽ còn đủ ? Tổ tiên tích đức dày, hậu bối Vân gia cũng nên sống an .”

 

“...”

 

Hoàng đế cùng bách quan văn võ tường thành, nghênh đón Trụ Quốc Đại tướng quân hồi triều.

 

Vân Tư Lân cùng bộ binh quỳ xuống hành lễ, Bệ hạ lập tức truyền dâng rượu mạnh.

 

“Quân địch Tây Cương tà tâm dứt, nhiều phen xâm phạm biên cương nước , đều nhờ công lao giữ vững của nhiều đời Vân gia!” Hoàng đế bước xuống tường thành, đến mặt Vân Tư Lân: “Thiên địa Kỳ Lân, lũ kiến hôi há dám đào bới tổ ấm! Trụ Quốc Đại tướng quân về kinh, Trẫm vì Tướng quân mà tự tay cởi chiến bào!”

 

Hoàng đế đích tháo chiến bào Vân Tư Lân.

 

Đây quả là vinh dự chí cao vô thượng.

 

Giao chiến bào cho phó tướng bên cạnh, Bệ hạ nâng chén rượu, chạm chén với Vân Tư Lân: “Được cùng Tướng quân nâng chén, đó là vinh hạnh của Trẫm, hãy uống!”

 

“Uống!”

 

“Uống!”

 

Ba trăm binh Vân gia cùng bách quan văn võ đồng loạt cạn ly.

 

Lễ tiếp đón xong, Đại tướng quân tiến thành.

 

bách tính dọc hai bên đường hoan nghênh Tướng quân trở về. Vân Sơ cũng ở lầu hai của một tửu lâu.

 

Nàng ngay cạnh lan can, chỉ cần liếc mắt là thấy Hoàng đế và Phụ cùng nhập thành. Phụ nàng khác gì mấy so với trong ký ức, vẫn uy nghiêm bất khả xâm phạm, chỉ cần đó thôi cũng đủ khiến quân địch khiếp sợ, đ.á.n.h bại...

 

Vân Sơ dõi theo Phụ bước theo Hoàng đế thành.

 

Nàng xoay , xe ngựa trở về Vân gia.

 

Phụ cung phục mệnh xong mới thể về nhà. Bách quan văn võ sẽ kéo tới bái kiến, hôm nay Vân gia ắt hẳn sẽ vô cùng bận rộn.

 

 

Loading...